Editor: Un
Beta: Nene
“Ừ, mật mã đều ở bên trên đó, đúng rồi, cậu giúp tôi đuổi cái người 1501 đi đi, tôi cho người đấy thuê, anh ta không trả tiền thuê phòng còn một mực ở lại đó không chịu đi. Chuyện này khiến tôi rất không vui, nếu làm tốt, căn hộ kia, tôi cho anh năm vạn làm thù lao.”
Đồng Ngải Linh chỉ chỉ mật mã trên tư liệu, ám chỉ ngầm.
“Được rồi, tôi hiểu rồi, cô cứ yên tâm đi.”
Người môi giới nghe vậy, nháy mắt với Đồng Ngải Linh một cái, bộ dạng mình đã hiểu.
“Ừ.”
Rời khỏi chung cư, Đổng Ngải Linh nhìn thoáng ra ngoài đường cái, không bao lâu nữa, con đường người người đi lại này, sẽ biến thành địa ngục nhân gian.
Tất cả những gì cô có thể làm, chỉ là khiến người thân bên cạnh mình có thể có một cuộc sống tốt nhất thôi.
Năm ngày tiếp theo, Đồng Ngải Linh tìm được một căn phòng nhỏ vô cùng cũ nát để ở, đối diện chính là phòng thí nghiệm sinh học lớn nhất thành phố B.
Đêm ngày thứ ba, Đồng Ngải Linh cả người mặc áo đen bó sát, tranh thủ lúc trời tối, cô xoay người tiến vào phòng thí nghiệm.
Phòng thí nghiệm cực kì cũ kĩ, ngoài mặt là một phòng thí nghiệm của trường đại học hạng hai, thực tế, lại là nơi chính quyền thành phố B tiến hành nghiên cứu sinh hóa.
Ở trong này, có chuyên gia sinh vật uy tín nhất trên thế giới, những công cụ tinh vi nhất, dự án nghiên cứu thí nghiệm sinh học đáng kinh ngạc nhất.
Tận thế là do một trận virus biến dị gây nên, nhưng ngọn nguồn lại không phải ở thành phố B, mà là nổ ra ở thành phố A, là nơi cũng tiến hành loại thí nghiệm này.
Chỉ là trước đó, virus kia đã bị nhân viên nghiên cứu ở thành phố B mang đến thành phố B.
Người của hai phòng thí nghiệm này là phòng thí nghiệm nghiên cứu ra vắc xin đầu tiên, vì vậy, virus này đã được lưu giữ tại hai phòng thí nghiệm này với sự tin tưởng của chính phủ Hạ Hoa quốc.
Nhưng lại không nghĩ đến, những nhân viên nghiên cứu lòng dạ khó lường kia đã sớm trộm virus và vắc xin, lặng lẽ lưu thông* vào chợ đen.
*Lưu thông: trao đổi, lưu chuyển hàng hóa, dùng tiền tệ làm môi giới. (Nguồn: Soha)
Kết quả khi tận thế đến, virus này cũng lây lan theo.
Dường như toàn bộ trái đất đã bị giết hại bởi virus này, thế là, tận thế cứ như vậy mà đến.
Hôm nay, mục tiêu của Đồng Ngải Linh, chính là vắc-xin phòng bệnh virus và virus kia.
Dị năng của cô có sau khi bị nhiễm virus, được kích phát bởi một tình huống đặc biệt nào đó, là dị năng hệ Hỏa.
Chỉ là thể chất của cơ thể cô có chút kém cỏi, vốn dĩ là không thể chuyển hóa virus zombie thành dị năng giả.
Thế nên, mặc dù cô đã thức tỉnh dị năng nhưng cũng không thể tăng cường dị năng, cơ thể cũng càng ngày càng yếu, nếu như không chết thì sớm muộn cũng có một ngày, cô sẽ biến thành zombie biến dị.
Bởi vì bị người đàn ông thần bí kia lợi dụng, cô biết có một cách có thể biến thành dị năng giả, chỉ là, cô cần phải vượt qua được quá khứ.
Nếu không, mạt thế đến, cô vẫn chỉ có thể biến thành tang thi, giống như tình huống ở kiếp trước, cô không muốn gặp phải một lần nữa.
Lần này, cô phải nắm giữ quyền chủ động trong tay mình.
Bây giờ là đêm đầu xuân, toàn bộ các nhân viên công tác trong phòng nghiên cứu đã tan làm hết, chỉ có một số động vật trong phòng thí nghiệm phát ra âm thanh.
Động tác của Đồng Ngải Linh vô cùng nhẹ nhàng, bước vào căn cứ thí nghiệm, cô cầm chiếc thẻ an ninh quẹt qua cánh cửa phòng thí nghiệm tầng một.
Cô lập tức đi vào phòng thí nghiệm tồi tàn cuối cùng, nơi này không có ai, sau đó tìm thấy một chiếc tủ tồi tàn, trốn vào trong đó.
Phòng thí nghiệm chia làm hai tầng, tầng bên trên là phòng thí nghiệm bình thường, một chỗ rất bình thường.
Cũng là hình thức bên ngoài của phòng thí nghiệm này, phòng nghiên cứu tầng dưới, mới là nơi trung tâm chủ yếu thật sự, cũng là mục tiêu hôm nay của Đồng Ngải Linh.
Chẳng qua thẻ an ninh này không cho phép cô đi qua cửa phòng thí nghiệm dưới lòng đất, phải đợi người bên trong đi ra, mới nhân dịp hỗn loạn tiến vào.