Editor: Nene (2020.12.29)
Súng này chính là lần trước lúc cô tìm Vân Trạch Hạo mua xe đã thuận tiện hỏi mua, chỉ có một cái, Hạ Hoa quốc quản lý súng ống quá nghiêm.
Ngay cả Vân Trạch Hạo cũng đưa cái mình dùng để phòng thân cho Đồng Ngải Linh.
“Cái này con cầm lấy đi!”
Đồng Minh Phong hiểu ý của Đồng Ngải Linh, nhưng ông lại nhét súng vào tay Đồng Ngải Linh.
“Cha...”
Đồng Ngải Linh tưởng rằng Đồng Minh Phong không muốn giết Đồng Ngải Ni.
“Cha có cái này!”
Đồng Minh Phong lại lấy ra một chiếc dao găm có chút sắc bén, mặc dù ông đã gần bốn mươi tuổi nhưng xương cốt vẫn vô cùng khoẻ mạnh.
Chỉ cần nhìn Đồng Ngải Ni là biết lúc ông còn trẻ cường tráng tới mức nào, thường ngày cũng vô cùng quan tâm đến bảo dưỡng và rèn luyện, chỉ dùng dao găm thì vẫn có thể làm được.
“Chờ bên ngoài ổn định một chút, ba dẫn con đến chỗ này lấy súng!!”
Đồng Minh Phong kiên định đẩy nhẹ Đồng Ngải Linh, ông không hiểu tận thế là như thế nào, nhưng ông lại hiểu không thể gây thêm phiền phức cho con gái, hơn nữa ông cũng muốn biết làm thế nào để giúp được con gái.
Bất cứ lúc nào ông cũng là một người cha, phải bảo vệ những đứa con của mình.
Mặc dù bây giờ ông không có dị năng như Đồng Ngải Linh nhưng ông sẽ làm tất cả mọi cách để làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn!
“Vâng!”
Đồng Ngải Linh hơi sửng sốt, cô không ngờ Đồng Minh Phong sẽ nói vậy, nhưng sau đó cô đã hiểu tại sao Đồng Minh Phong lại nói như vậy.
Một người cha sẵn sàng dùng tính mạng bảo vệ con gái trong thời khắc sinh tử nói ra những lời như vậy thì cũng không có gì kì quái.
Có lẽ, trong thời kỳ tận thế này, cô sẽ có một người cha bảo vệ tốt cho mình.
Thu lại cảm giác cảm động trong lòng, cô quay người bước vào thang máy.
Vừa ra khỏi cửa, tang thi bên ngoài gào thét rung trời, vừa cảm thán hiệu quả cách âm của ngôi nhà này thật tốt, cô vừa thở dài một hơi.
Tận thế thật sự vẫn đến, hơn nữa lại còn đến sớm.
May là những người quan trọng nhất của cô kiếp này đều đang ở bên cô, cô chuẩn bị cũng xem như là rất đầy đủ.
Mặc dù khu biệt thự này nằm ở vùng ngoại thành, chỉ là lúc nào căn biệt thự cũng có người ở, bởi vì sắp đến cuối tuần, mà có không ít người cũng đến đây nghỉ vào cuối tuần.
Lúc này, xung quanh những căn biệt thự kia có không ít người đã biến thành tang thi, hơn nữa bây giờ mới chỉ mười một giờ đêm, cũng có rất nhiều người đang đi dạo ngoài bờ hồ.
Vừa rồi Đồng Minh Phong định ra ngoài tản bộ, kết quả lại gặp tình huống như vậy.
Nếu như không phải Đồng Minh Phong gặp chuyện như vậy, chạy về gọi cô và Đồng Ngải Ni, cả chuyện Đồng Ngải Ni phát sốt thì cô còn chưa biết đâu!
May mà phát hiện sớm, nếu chậm thêm chút nữa thì chắc chắn vắc-xin phòng bệnh kia cũng vô dụng.
Mấy con zombie kia vốn dĩ là theo Đồng Minh Phong trở về, một đường đi theo Đồng Minh Phong về tới tận biệt thự, bị nhốt ở ngoài cửa không thể đi vào, vẫn không ngừng cào cửa bên ngoài.
Đồng Ngải Linh vừa mở cửa ra, hai con zombie liền đánh về phía cô, cô cầm thanh kiếm samurai chém tới.
Thanh kiếm này thường đặt trong nhà trang trí, cô đã mang nó đi mài sắc, đúng lúc bây giờ cần dùng đến.
Tiếng súng kia quá lớn, cô cũng không định dùng, lúc nào có thể lắp ống giảm thanh vào thì tốt.
Hai phát giải quyết xong hai con zombie, cô ra khỏi nhà, đóng cửa lại, những con zombie khác cũng lao đến.
Ba hai lần chém đôi tang thi, Tráng Tráng có chút hưng phấn:
“Chủ nhân, xem xem có viên tinh hạch tang thi nào không!”
Mấy con zombie vừa nãy đều không có tinh hạch, dù sao cũng đều là con người vừa biến thành tang thi, còn chưa sinh ra hạt tinh hạch cũng là chuyện bình thường.
__________
Hơi muộn cơ mà chút mọi người năm mới vui vẻ nhaa~ Hẹn 50c vào đêm Giao Thừa nha các bẹn (о”∀”о)