Đại học Nam thành nằm ở ngoại ô Nam thành của Đế quốc Ninh Lăng.
Đại học Nam Thành, nơi đã sản sinh ra vô số doanh nhân và nhà khoa học, những năm gần đây đại học Nam thành cũng tương đối nổi danh. Thỉnh thoảng cũng có vài tin tức nổi lên.
Chỉ là tin tức về Đại học Nam Thành những năm gần đây không còn là chuyện một doanh nhân nổi tiếng nào đó quyên góp thư viện Đại học Nam Thành, hay một nhà khoa học nào đó tốt nghiệp Đại học Nam Thành đoạt giải thưởng sáng tạo nổi tiếng thế giới, vv...
Từ hai năm trước, Phục Anh con gái Phục gia giàu nhất Nam Thành, chuyển đến Đại học Nam Thành, các tiêu đề tin tức về Đại học Nam Thành đã không thể tách rời cô gái xinh đẹp này.
Ngay trong diễn đàn của trường còn có một trang web về Phục Anh, chỉ cần nhấp vào đó là bạn có thể xem đủ loại thông tin và tin tức về Phục Anh.
Ví dụ như, ngày hôm nay Nữ hoàng Phục Anh đi đôi giày MK phiên bản giới hạn tiến vào Đại học Nam Thành, giá đôi giày tương đương với một ngôi biệt thự ngoại ô thành nam.
Ví dụ như, trong cuộc phỏng vấn tại nhà hàng tư nhân gần trường mà Phục Anh thường đến, đối với Nữ Vương Phục Anh vô cùng tốt.
Ví dụ như, mọi người dự đoán Phục Anh Nữ Vương dung túng Lý Ngôn Hề, tổng đã bị cô ta lừa bao nhiêu tiền?
Ví dụ như, tại sao Nữ Vương lại chiếu cố Lý Ngôn Hề đến vậy?
Không biết bắt đầu từ khi nào, trong diễn đàn Phục Anh, số lượng bài viết thảo luận về Lý Ngôn Hề đã vượt quá số bài viết của chính Phục Anh.
Mọi người đều mỉa mai lại hâm mộ Lý Ngôn Hề, thậm chí có người còn nghi ngờ rằng Lý Ngôn Hề có hay không học cái gì yêu thuật cổ xưa, mới khiến Phục Anh si mê cô đến vậy.
Thánh Ngọc Quốc, Màn đầu tiên của “Mạt Thế Song Trọng Tấu”, nội dung diễn đàn của Đại học Nam Thành xuất hiện trên vô số màn hình.
Bộ phim truyền hình này trước khi phát sóng đã thu hút rất nhiều sự chú ý, bởi vì nó là một bộ phim truyền hình hoàn toàn không có kịch bản.
Các diễn viên bên trong cũng hoàn toàn không biết gì về thế giới mình đang sống, chứ chưa nói đến việc được hàng trăm triệu khán giả theo dõi, cho nên khi gặp những thiên tai cùng nhân họa, người trong đó phải làm thế nào để thoát thân. Giữa người thân, giữa người yêu cùng giữa bạn bè, sẽ như thế nào lựa chọn?
Những câu hỏi này đã khơi dậy sự tò mò của vô số khán giả, nên trong lần đầu tiên phát sóng, rating của “Mạt Thế Song Trọng Tấu” đã phá vỡ kỷ lục rating trước đó của các bộ phim truyền hình truyền hình, và vọt lên vị trí đầu tiên trong cùng khoảng thời gian.
Trên màn hình cũng xuất hiện mưa đạn như bông tuyết.
[Gì? Cái kia Phục Anh, chính là nữ chính của bộ phim truyền hình này ư? ]
[Không phải chứ, nhân vật nữ chính trong phần giới thiệu không phải là Lý Ngôn Hề ư? Mặc dù tôi cũng không biết Lý Ngôn Hề là ai?]
[Lý Ngôn Hề, lúc trước từng nhìn qua trên quảng cáo trong thang máy, hình như Thánh Ngọc Công Phu, còn rất xinh đẹp]
[ Chà, trước khi cảnh này được phát sóng, các diễn viên đều có cuộc sống riêng, có lẽ người cái tên Lý Ngôn Hề đã trở thành người qua đường mất rồi, hahaha!]
[Lừa gạt! Mới lạ! Tôi yêu yêu! ]
[...]
Trong phòng sản xuất, Lương Mộng Giai hài lòng xem màn đầu tiên của bộ phim truyền hình cô phụ trách.
”Cô cho cô ấy định vai độc ác nữ xứng, dường như rất có tác dụng?”
Nhà đầu tư Vương Vệ Lâm bưng tới hai tách cà phê, đưa cho đối diện đang xem màn hình Lương Mộng Giai.
”Có chút ngoài ý, nhưng cũng hợp tình, Không ai hiểu rõ tính cách của cô ấy hơn tôi.”
Lương Mộng Giai cảm ơn Vương Vệ Lâm về ly cà phê, bưng lên nhấp một ngụm rồi nói.
”Hahaha vậy là tốt rồi, đầu năm nay khán giả đã nhìn chán nữ chính lương thiện và trong sáng rồi. Chủ đề và sức ảnh hưởng từ vai nữ phụ độc ác này chính là thứ tôi cần nhất.”
Vương Vệ Lâm bật cười, hắn cũng mặc kệ liệu các nhân vật trong vở kịch có mang đến mặt trái ảnh hưởng cho các diễn viên trong thực tế không? Hắn chỉ cần chủ đề lưu lượng, suy cho cùng thì hắc hồng hay bạo hồng cũng là hồng, không phải sao? (Editor: ý của tác giả là nổi tiếng nhờ mọi người hâm mô, hay nổi tiếng vì bị nhiều người ghét cũng điều là nổi tiếng cả.)
“Vương tổng yên tâm, tôi sẽ làm việc với Cam Lâm để khám phá và định hình cô ấy,“
Lương Mộng Giai nói.
”Ừm, tôi tin rằng cô sẽ không để số tiền tôi đầu tư trở nên lãng phí.”
Vương Vệ Lâm tiếp tục nhìn vào màn hình, lúc này, trên màn hình đột nhiên vang lên một tiếng rít, Lương Mộng Giai cũng đặt cốc cà phê xuống. và tiếp tục xem với một nụ cười.
Một chiếc xe sang trọng lớn màu đỏ thẩm đang đậu ở cổng trường đại học Nam Thành, tất cả người qua đường đều thoáng nhìn, nhưng sau khi nhìn thấy người xuống xe, ánh mắt nhìn về phía đó cũng biến thành ghen tị.
Nữ hoàng Phục Anh lại có xe sang mới.
Vào đầu mùa xuân khi vạn vật đang đâm chồi, một đôi chân thon dài thẳng tấp từ trong xe bước xuống, Phục Anh ném mấy cái túi trăm ngàn trong tay không thương tiết về phía sau lưng, sau đó cúi xuống nhìn vào trong xe, bạn thân cùng tuổi, với vẻ mặt bất bất đắc dĩ vừa buồn cười, hỏi:
”Đến rồi nha, khi nào cậu định xuống xe?”
Lúc này, máy ảnh đã nhắm vào chiếc xe, cô gái có đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, cái mũi nhỏ thanh tú. Một cặp kính râm to tướng hoàn toàn không hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn.
Lý Ngôn Kỳ nheo mắt, dùng tay kéo cặp kính râm xuống, dường như không thích ứng được với ánh sáng bên ngoài xe, nheo lại một đôi mắt hạnh nhân vừa mới tỉnh dậy sau giấc ngủ, Phục Anh không thể không khỏi ngưỡng mộ làn da trắng như ngọc và mái tóc đen nhánh của cô ấy.
”Cảm ơn vì chiếc kính râm, trả lại cho cậu.”
Lý Ngôn Hề lười biếng vươn vai, nâng cặp kính râm có đính những viên kim cương vỡ vừa bị kéo ra khỏi mặt.
”Hừm, không cần, cho cậu.”
Phục Anh có chút tức giận bước về phía trước. vì sao cô sử dụng các sản phẩm chăm sóc da của nước ngoài, vẫn không bằng bạn thân sử dụng phấn em bé, nước da trắng mịn. Vẻ đẹp tự nhiên chết tiệt này!
”Này chờ ta một chút a, ta không có cố ý ngủ, ta thật sự rất mệt mỏi nha.”
Cô gái mím chặt đôi môi đỏ mọng lẩm bẩm, nếu không chút do dự nhét cặp kính râm đắt tiền đó vào túi, khán giả trước màn hình sẽ nghĩ cô rất ngây thơ vô cùng dễ thương.
[Ôi trời, đây là không phải là nữ chính Lý Ngôn Hề? Nhân phẩm a! ]
[Cứ như vậy nhận đồ của người khác, không tốt lắm đâu...]
[Lớn lên thật xinh đẹp, tôi gần như đã liếm mặt cô ấy]
[...]
Phục Anh, người đang sải bước về phía trước, sau khi nghe thấy Lý Ngôn Hề oán giận, cô ấy dừng lại.
”Các chú thật sự rất khó đối phó, lần này nhờ có cậu.”
”Biết thì tốt rồi. Về đến ký túc xá, tôi sẽ tiếp tục ngủ bù. Lão Sư bên kia cậu giúp tôi nói nói một chút.”
Ngôn Hề ngáp một cái nói.
Cô ấy mặc một bộ đồ thể thao, đi bên cạnh Phục Anh, người phủ đầy hàng xa xỉ, trông rất không hợp, chỉ nhìn từ phía sau đã có thể nhìn thấy dáng người đẹp của cô ấy, để người khác không nghĩ rằng Phục Anh đã chọn một con vịt con xấu xí phụ trợ mình.
Lúc này, camera nhắm vào 3 cô gái đang đi cạnh nhau trên đường.
”Bạn có nghe nói gì không, thứ sáu tuần trước Lý Ngôn Hề đã mượn một chiếc 3W khác của Phục Anh”
một cô gái nói với vẻ mặt phẫn nộ.
”Thật sao? 3W đáng giá với học phí ba năm của chúng ta, đúng không? Cô đã nghe ai a?”
Một cô gái ở giữa trầm giọng hỏi.
”Còn có thể là ai, bọn họ là bạn cùng phòng, đã tận mắt chứng kiến rồi”
”Lúc nào cũng đi mượn tiền của người khác như thế này là không tốt? Tuy nói nhà họ Lý gia cảnh không tốt, nhưng là con gái.. “
Hà Nhược Nhụy khẽ nhíu mày, nhưng cô lại giật mình khi nhìn về phía trước. Lý Ngôn Hề người cách họ ba bốn mét, đang nghiêng đầu nhìn cô, nụ cười trên khóe miệng dường như chế giễu cùng khinh thường.
Cô ấy có nghe thấy không?
Đây là phản ứng đầu tiên của Hà Nhược Nhụy.