Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Chương 20: Chương 20: He3




CHƯƠNG 21: HE3

Sóng thây ma rất nhanh bắt đầu tập kích lần thứ hai, như bọn Mộc Bác sở liệu, lần này tập kích chủ yếu là thây ma biến dị sơ giai cấp 1, các loại ánh sáng dị năng thoáng hiện trong không trung, chiếu sáng lên một mảng lớn căn cứ.

Dị năng giả bắt đầu gia nhập chiến đấu, nhìn thây ma từng bước từng bước ép sát, rất nhiều người trong lòng bắt đầu lo lắng. Rốt cuộc trận chiến đấu này, nhân loại có bao nhiêu phần trăm chiến thắng?

Mộc Bác và Dạ Húc cũng gia nhập chiến đấu, Thương Triệt thấy nơi hai người vung tay lên là một tảng lớn thây ma ngã xuống, máu thịt bay tứ tung, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Nhưng, người cuối cùng rồi cũng sẽ có lúc kiệt sức…

Thương Triệt gia nhập vòng chiến, thây ma bên cạnh theo bản năng sợ cậu, hoàn toàn không giống thây ma không sợ chết xung quanh. Ở đây là Thương Triệt đuổi giết thây ma, cũng may đại đa số mọi người đều đặt lực chú ý trên thây ma, nên không ai phát hiện một màn khác thường này.  monganhlau.wordpress.com

Tinh thần lực hóa thành từng đạo năng lượng màu vàng, giết thây ma đến bất diệc nhạc hồ. Nhưng Thương Triệt cũng không quên mục đích của mình, đến một chỗ hẻo lánh, cậu thét lên một tiếng kêu sắc nhọn.

Toàn thể thây ma tập kích căn cứ tạm dừng vài giây, mờ mịt nhìn xung quanh.

Mộc Bác và Dạ Húc liếc nhau, vừa rồi không thấy tiểu Dịch, phỏng chừng âm thanh này chính là tiểu Dịch.

Thây ma ngừng động tác, dị năng giả cũng không khách khí tiếp tục công kích. Tuy rằng họ cũng không biết tại sao đám thây ma lại ngừng động tác tập thể!

Nhóm dị năng giả giống như thái rau đem thây ma trước mắt thái sạch, thành công dường như đạt được rất dễ dàng.

Thương Triệt nhíu mày nhìn phương xa, cậu càng ngày càng xác định, đại quy mô thây ma tập kích lần này là do thây ma cao cấp bày ra. Nhưng cậu xuất hiện cản trở kế hoạch của nó, nó cư nhiên không chủ động đi ra tính sổ, trí lực này rốt cuộc nâng cao đến cấp bậc nào?

Thanh âm Không Không vang lên ‘Chủ nhân, nó chạy.’

Thương Triệt gật đầu. ‘Ta biết, nhưng nó sẽ còn quay lại.’ Theo dự tính, cấp bậc thây ma này sẽ không thấp hơn sơ giai cấp 3. Khó trách khối tinh cầu này cuối cùng phải diệt vong, hiện giờ anh trai là dị năng giả mạnh nhất căn cứ, nhưng cũng mới chỉ là sơ giai cấp 3. Nếu cứ tiếp tục thế này, dị năng giả tuyệt đối sẽ không theo kịp tốc độ tăng trưởng của thây ma.

Xem ra, phải nhanh chóng dạy tinh thần lực cho các anh.

‘Không Không, ta có chút lo lắng cho Mông Á rồi đó.” Thây ma này có cấp bậc và trí lực cao như vậy, tiểu thây ma Mông Á căn bản không phải là đối thủ của nó.

‘Vâng.’ Không Không phụ họa nói: ‘Chủ nhân bảo nó đi thu thập nhiều thứ như vậy, nếu bị thây ma khác bắt cũng thật đáng tiếc a, mấy thứ kia nên thuộc về Không Không.’ Thanh âm lo lắng của Không Không tuyệt không giả bộ, nhưng Thương Triệt nghe xong lại đầu đầy hắc tuyến!!!(Dung:chủ nào tớ nấy thôi,em ko nhìn lại mình à tiểu Triệt)

Lần thứ hai cảm thán, sinh vật siêu não ở Tinh Tế nhiều như vậy, tại sao mình lại chọn trúng một cái kỳ ba này?(Dung:này ta cũng ko hỉu,đại khái là em nó than thở tại sao trong một đống sinh vật siêu não lại chọn trúng một cái siêu cấp đặc biệt như vậy đi?!)



Đánh lui thây ma thu hoạch được không ít tinh hạch cấp 1, với căn cứ mà nói đó là một thiên đại gặt hái tốt đẹp, đáng chúc mừng. Lúc Thương Triệt trở lại căn cứ, không khí trong căn cứ rất là sôi nổi.

“Tiểu Dịch.” Gọi Thương Triệt lại chính là Mộc Bác. Người sau tiến lên đánh giá Thương Triệt một phen. “Không sao chứ?” Nếu không có tiểu Dịch, căn cứ sẽ không thắng lợi dễ dàng như vậy.

Thương Triệt lắc đầu ‘Em không sao, em cảm thấy việc này vẫn chưa kết thúc.’

Thây ma sơ giai cấp 1 e rằng chỉ dùng để hao phí thể lực của dị năng giả mà thôi.

Mộc Bác gật gật đầu. “Anh biết, nhưng quần chúng đang rất hứng khởi, chúng ta cũng không thể không thả hỏng. Vừa rồi anh và Dạ Húc kiểm tra qua, cho dù vẫn còn sóng thây ma, nhưng đấy cũng là của chuyện ngày mai, trước cứ để bọn họ vui vẻ một chút đi.”

Thương Triệt gật đầu, thây ma cấp cao kia quả thật đã đi rồi, nhưng trong căn cứ rốt cuộc là có cái gì vậy, đáng cho nó tốn hao tinh lực đi ‘tính kế’ như vậy?

Thương Triệt cảm thấy Tống Triều kia rất đáng nghi.

Đồng dạng ý tưởng còn có Mộc Bác và Dạ Húc, ba người hiểu ý trao đổi ánh mắt, chuẩn bị hảo hảo điều tra Tống Triều một phen.



Mộc Bác và Dạ Húc còn chưa tìm hiểu được cái gì, Thương Triệt đã biết nguyên nhân chuyện này. Không Không là siêu não văn minh cao cấp, xâm nhập hệ thống thông tin tinh cầu này rất dễ dàng.

Lúc này, tin tức Không Không gửi đến làm cho Thương Triệt buồn bực. ‘Ngươi nói việc này có liên quan đến thuốc HE3?’  monganhlau.wordpress.com

Thây ma là do HE3 tạo ra, hiện giờ nghe đến chữ này, Thương Triệt theo bản năng có chút chán ghét.

‘Vâng, chủ nhân, Không Không sợ tính sai, ngoài xâm nhập hệ thống của tổ nghiên cứu còn kiểm tra qua hệ thống của Thẩm gia. Bọn họ quả thật đang nghiên cứu HE3, nó là do đội dị năng mang về, người trong tổ nghiên cứu bày mưu tính kế để Thẩm Nguyên tham gia vào. HE3 có thể tăng năng lực thây ma, khó trách thây ma cao cấp lại chú ý.’

Không Không bất đắc dĩ, rồi lại có chút ngứa ngáy. Thuốc đặc biệt như vậy, nếu lọt vào tay mình, nhất định có thể phân tích ra thành phần của nó. Mặc dù mình rất hứng thú với thây ma, nhưng cũng không thể nghiên cứu chủ nhân a! Thây ma bên ngoài lại rất xấu xí, không phù hợp thẩm mỹ của mình. Thật vất vả gặp được thây ma cao cấp, chủ nhân lại một vuốt vỗ chết, nếu không có thể biến thành ‘tiểu đệ’ của chủ nhân. Vả lại còn thời gian dài trôi dạt bên ngoài không về nhà, Không Không muốn xuống tay cũng không có chỗ xuống. Bây giờ được rồi, chỉ cần thu thuốc kia vào tay, mình nhất định sẽ hấp dẫn rất nhiều thây ma đến, đến lúc đó tìm một thây ma thông minh xinh đẹp nghiên cứu, nhất định sẽ rất thú vị.=.=!!(Dung:ta hiện tại cảm thấy đồng tình với tiểu Triệt =.,=)

Không biết hiện tại suy nghĩ của siêu não nhà mình đã hóa đen, Thương Triệt nghiêm túc tự hỏi lời nói của Không Không, sau đó lập tức có chút tiếc nuối. ‘Ta cũng là thây ma sao lại không có cảm ứng với thuốc kia?’

‘Tinh thần lực chủ nhân ngài rất cao, ngài có thể áp chế giống như áp chế bệnh độc, nhưng nếu là HE nguyên dịch, e rằng cho dù là chủ nhân cũng phải tốn một ít tâm tư xử lý. HE3 có hấp dẫn trí mạng với thây ma, chỉ cần thứ này còn ở căn cứ một ngày, thây ma sẽ mơ ước một ngày. Chủ nhân ngàn vạn lần không được xem thường, ta phỏng chừng, thây ma cao cấp kia sẽ không chết tâm, nó bây giờ kiêng kị ngài mới lựa chọn lui một bước.’

Thây ma cũng rất coi trọng quyền lãnh địa, chỉ sợ thây ma cao cấp kia cho rằng Thương Triệt cũng đang đánh chủ ý HE3. Nhưng trong lúc nhất thời không phân rõ năng lực Thương Triệt, cho nên mới lựa chọn né tránh. Phải biết, thây ma cắn nuốt tinh hạch lẫn nhau để nâng cao năng lực là một con đường đại thắng nhanh nhất.

Thương Triệt gật đầu tỏ vẻ đồng ý, chuyện HE3 cậu tạm thời không biết nói sao với Mộc Bác, nhưng anh trai đã bắt đầu hoài nghi Thẩm gia, Thương Triệt không ngại giúp đỡ anh trai nhà mình ‘đoạt về’ thứ Thẩm gia cực lực giấu diếm.



Thẩm gia

Thẩm Nguyên sắc mặt xanh mét nhìn tổ trưởng tổ nghiên cứu trước mặt. “Ông làm cái gì vậy? Chỉ là một nghiên cứu thế nhưng có thể đưa tới thây ma, cũng may chuyện chưa đến mức nghiêm trọng liền giải quyết. Nếu không, cho dù là tôi cũng không giữ được ông.”

HE3 trước đó được phát hiện ở một đảo quốc, cũng không biết bọn họ từ đâu có nó. Nhưng quan hệ giữa nước Z và đảo quốc kia vẫn luôn rất căng thẳng. Cho nên khi bọn họ nghiên cứu thất bại, đồng loạt xuất hiện bệnh kỳ quái, cao tầng nước Z liền chú ý.

Mà lúc đảo quốc bắt đầu xuất hiện người cuồng hóa, cao tầng nước Z liền khẩn trương. Lúc này Âu Dương gia mới dốc hết toàn lực thu mua lương thực. Đương nhiên, lúc đó chính phủ nước Z cũng cho Âu Dương gia không ít hứa hẹn.

Nhưng mà, thời gian bệnh độc bùng nổ quá nhanh, mạt thế cứ như vậy mà đến.

Về HE3, Thẩm Nguyên không quá rõ ràng, Thẩm Nguyên rất chán ghét loại thuốc tà ác này. Nhưng thế lực Mộc gia liên tiếp được nâng lên, khiến hắn cảm thấy nguy cơ trước nay chưa từng có. Người trong tổ nghiên cứu lại đưa ra đủ loại lợi ích hấp dẫn, cho nên Thẩm Nguyên mới đồng ý nghiên cứu thứ này.

Trước không nói hao phí biết bao nhiêu nhân lực và vật lực mới đoạt được thứ này, chỉ riêng bây giờ đối mặt thây ma uy hiếp, Thẩm Nguyên liền tức giận.

Hắn muốn theo đuổi danh lợi, nhưng hắn vẫn là người!

Vì tiền đồ không rõ mà đánh đổi bằng an nguy căn cứ, Thẩm Nguyên tuyệt không đồng ý.

“Thiếu tướng, tôi cam đoan với ngài, chỉ cần thêm một tháng, chúng tôi nhất định có thể nghiên cứu ra thành phần HE3. Đến lúc đó, chúng ta sẽ thực hiện được ước vọng mà đảo quốc không làm được. Sau khi mọi người uống vào, năng lực tuyệt đối sẽ thay đổi nghịch thiên chứ không phải thây ma bị nhiễm bệnh độc. Thật sự, Thẩm thiếu tướng, chúng tôi đã sắp phân tích xong tinh hạch, sự hình thành của nó có quan hệ rất lớn với HE3, chúng tôi…”

“Nghe này.” Thẩm Nguyên không để ý tổ trưởng tổ nghiên cứu đang kích động, bình tĩnh lên tiếng: “Muốn tôi làm gì, cũng phải thành lập trên an toàn căn cứ. Không có căn cứ, cho dù tương lai có thành quả gì, đó cũng không phải Thẩm gia tôi. Hôm nay vì đối phó hai sóng thây ma, đại đa số mọi người đều đã đi nghỉ, thây ma trong thời gian ngắn sẽ không tập kích. Muộn một chút, các ông đưa HE3 ra ngoài căn cứ cho tôi, tôi sẽ tìm chỗ khác cho các ông nghiên cứu.”  monganhlau.wordpress.com

Đó cũng là biện pháp Thẩm Nguyên chọn lựa sau khi suy nghĩ rất lâu.

“Nhưng thiếu tướng, như vậy an toàn của chúng tôi sẽ không bảo đảm, nếu ở bên ngoài chúng tôi bị thây ma tập kích, càng không thể toàn thân trở ra, đến lúc đó…”

“Yên tâm, tôi cũng ôm hy vọng rất lớn với nghiên cứu của các ông, cho nên tôi sẽ không để các ông gặp nguy hiểm, tôi sẽ điều nhiều người đến bảo vệ các ông.”

Thấy tổ trưởng tổ nghiên cứu còn muốn nói gì nữa, Thẩm Nguyên dứt khoát phất tay ngăn cản. “Chuyện này cứ quyết định như vậy, các ông về chuẩn bị đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.