Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Chương 19: Chương 19: Tận thế đến (3)




Khi Lưu Khiết đi lên tầng thứ nhất, rút mã tấu ra, cha Thẩm cũng rút chủy thủ (dao găm) ra, chậm rãi đi vào.

Lưu Khiết ấn một cái nút bên cạnh thang bộ đầu dãy phòng, cửa gỗ của một gian phòng liền chậm rãi mở ra, lộ ra cửa thủy tinh bên trong.

Hai người chậm rãi đi tới kiểm tra, tầng thứ nhất, không có người tỉnh.

Hai người liếc nhau, cha Thẩm hỏi, “Tiểu khiết, ai ở tầng này?”

Lưu Khiết thấp giọng nói, “Chủ yếu đều là hậu cần và người thân của bọn họ.”

Cha Thẩm khẽ gật đầu, hai người tiếp tục lên tầng hai.

Tầng thứ hai, cũng không có người tỉnh.

Cha Thẩm và Lưu Khiết nhìn nhau, “ Ở tầng này là…”

Lưu Khiết trả lời, “Là bộ tác chiến.”

Cha Thẩm suy nghĩ, không lẽ trong cả căn cứ chỉ có vài người bọn họ tỉnh chứ?

Lưu Khiết và cha Thẩm tiếp tục lên tầng ba, ở tầng thứ ba cũng không có người tỉnh.

Cha Thẩm sờ sờ cằm, cùng Lưu Khiết liếc nhau, hai người liền ra khỏi ký túc xá.

Lưu Khiết có chút lo lắng nhìn ký túc xá phía sau, bọn họ sẽ không sao chứ?

Cha Thẩm cũng nhìn ký túc xá, hít một hơi thật sâu, quay đầu thấy Lưu Khiết nhăn mày gắt gao, liền an ủi Lưu Khiết, “May rủi do trời, tiểu Khiết, hiện tại chúng ta nên làm tốt các bước chuẩn bị, con phải tin tưởng anh em con, bọn họ đều là nam tử hán chân chính, nhất định có thể chống chọi được!”

Lưu Khiết nghe, khẽ gật đầu, không sai, hiện tại ở trong này lo lắng cũng không làm được chuyện gì, Lưu Khiết đẩy kính mắt, “Thẩm bá bá, con hiểu được.”

Cha Thẩm mỉm cười, “Vậy là tốt rồi.” Lúc này ánh sáng chói mắt trên bầu trời dần dần ẩn đi, khí tức nguy hiểm trong không khí hình như càng thêm đậm đặc.

Lưu Khiết nhìn nhìn không trung, bắt đầu trầm tư, trong căn cứ chỉ có vài người bọn họ tỉnh? Vì sao?

Lưu Khiết nhìn cha Thẩm, mấy người bọn họ gì đặc biệt sao?

Trong mấy người bọn họ tỉnh, tố chất thân thể cũng bất đồng, lão đại và Chu Vũ, lão Từ, còn có hắn, Dương Sở Thuần, cùng với Thẩm An đệ đệ tố chất thân thể mạnh, thể chất không cần phải nói, Thẩm Uyển cũng không yếu, nhưng cha Thẩm và mẹ Thẩm đã lớn tuổi … Như vậy, bọn họ có cái gì đặc biệt giống nhau sao?

Cẩn thận suy nghĩ, thật đúng là có!

Bọn họ đều đã từng tu luyện qua công pháp lão đại đưa!

Nghĩ đến đó, trong lòng không khỏi kinh ngạc, là bởi vì tu luyện công pháp lão đại cho bọn họ?!

Công pháp của lão đại có gì đặc biệt sao? Lão đại nói là để luyện võ. Lão Đại cho hắn một bộ tâm pháp ngồi thiền, một bộ kiếm pháp phối hợp với tâm pháp đó, trong hai tháng này, sau khi tu luyện hắn lĩnh hội được lớn nhất chính là —— thân thể nhẹ nhàng, tinh thần sảng khoái, cả người tinh lực dư thừa, cho dù hai ngày hai đêm không ngủ cũng không sao hết.

Thời điểm lão đại đưa ra tâm pháp kiếm pháp đó, chỉ nói hắn luyện cho tốt, cũng không nói là từ đâu có được, hiện giờ xem ra, quả nhiên là thứ quan trọng …

Quay đầu nhìn lại ký túc xá, Lưu Khiết rũ mắt, đáng tiếc, nhân tâm khó dò, lão đại vì giữ bí mật và vì an toàn của căn cứ, chỉ đem công pháp cho mấy người bọn họ.

Hy vọng giống như Thẩm bá bá đã nói, các anh em đều có thể qua được!

“Lão Lưu, thế nào?” giọng nói của Thẩm Duệ vang lên.

Lưu Khiết và cha Thẩm đồng thời nhìn qua, đằng trước là Thẩm Duệ và Chu Vũ đang bước nhanh về phía bọn họ.

Lưu Khiết lắc đầu nói, “Không có ai tỉnh, tất cả mọi người đều ngủ.”

Thẩm Duệ nghe xong, khẽ gật đầu, “Chờ một chút. Đợi An An và Tiểu Dương Tử từ kho hàng trở về, sẽ tới nơi này hỗ trợ.”

Lưu Khiết nghe xong, cau mày nói, “Tạm thời không có người tỉnh lại, ta và cha Thẩm hai người đủ rồi, An An và Tiểu Dương Tử nên đi theo các hai người cảnh giới.”

Chu Vũ lúc này lên tiếng, “Không cần! Đại khái hiện tại trong thành phố này, ngoại trừ chúng ta ra, sẽ không có người khác tỉnh táo.”

Cha Thẩm vừa nghe, sửng sốt hỏi, “Nghĩa là sao?”

“Ba ba, vừa rồi con và lão Chu lái xe dạo qua một vòng bốn phía, cả chó cũng ngủ như chết.” Thẩm Duệ nói, ngữ khí bình tĩnh.

Cha Thẩm và Lưu Khiết trong lúc nhất thời đều trầm mặc.

“Còn có, máy đo địa chấn Trương Tùng Khê đem đến vừa có tín hiệu.” Thẩm Duệ lại tiếp tục nói, trong giọng nói có chút trầm thấp, “Hôm nay có lẽ sẽ có động đất, mọi người cẩn thận một chút.”

Cha Thẩm và Lưu Khiết đồng thời chấn động, Lưu Khiết lập tức quay đầu nhìn về phía ký túc xá, trong lòng cảm thấy may mắn, hai tháng trước, Thẩm An đề nghị gia cố ký túc xá, vì thế Thẩm Duệ thật sự chi thật nhiều tiền gia cố ký túc xá an toàn gấp hai lần, lúc ấy, hắn còn oán giận Thẩm Duệ lãng phí, còn trộm nói Thẩm An không hiểu chuyện, hiện giờ xem ra, Thẩm An đều suy xét trước mọi chuyện. Thẩm An biết trước tương lai rất là hữu dụng!

*****

Sau khi Thẩm An thu hết đồ trong kho hàng vào không gian, đã bị Dương Sở Thuần lôi kéo, “Thẩm An đệ đệ, lão đại bảo chúng ta đi qua tập trung.”

Dương Sở Thuần vừa nói vừa vuốt đồng hồ mới trên tay, lẩm bẩm nói, “Wow! Thật sự là lợi hại nha! Từ ca đúng là thiên tài!”

Thẩm An cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay mình, đúng thật là thiên tài! Cái đồng hồ trên tay này thật ra là một thiết bị định vị kết hợp liên lạc.

Tối hôm qua, ca ca nhà mình phân phát thứ này, yêu cầu bọn họ từ nay mang theo không được tháo ra, suy xét đến xuất hiện tình huống đặc biệt, nút áo đầu tiên trên quần áo bọn họ chính là thiết bị định vị kiêm micro.

Thẩm An và Dương Sở Thuần đi ra ngoài, vừa mới đi đến văn phòng, liền nhìn thấy Bạch Cảnh Khanh được tỷ tỷ Thẩm Uyển phụ giúp đi đến.

Nhìn Bạch Cảnh Khanh, tuy rằng Thẩm An biết, Bạch Cảnh Khanh rất mạnh, từ sau khi lấy được công pháp từ ca ca, vừa bận rộn chuẩn bị vừa vẫn luôn cực khổ luyện tập, nhưng mà … chân này … Chờ sau này ca ca tiến giai, nhìn xem trong truyền thừa nâng cao có loại công pháp nào có thể trợ giúp Bạch Cảnh Khanh không, hoặc là, linh thủy bí quyết của hắn, nếu tiếp tục tu luyện, có thể chữa khỏi chân Bạch Cảnh Khanh hay không?

Thẩm An nghĩ, đột nhiên khí tức quen thuộc từ phía sau truyền đến, Thẩm An quay đầu, chỉ thấy anh hắn Thẩm Duệ cười ôn nhu với hắn.

Thẩm An cũng mỉm cười theo bản năng.

Thẩm Duệ đưa tay sờ sờ đầu Thẩm An, “Đều thu hết rồi?”

Thẩm An gật đầu, “Dạ, đều xong hết rồi.”

Thẩm Duệ cười cười, quay đầu nhìn về phía mọi người, “Hôm nay sẽ có động đất, ký túc xá bên kia có gia cố, không cần lo lắng, nhưng một ít đồ vật phải lập tức thu thập, đặc biệt là phòng thí nghiệm của tiểu Bạch, đối với tương lai của chúng ta rất quan trọng, cho nên, An An và Tiểu Dương Tử đi theo lão Lưu đi ký túc xá, những người khác đi theo tôi đến phòng thí nghiệm của tiểu Bạch, lão Từ, đồ vật bên cậu cũng đồng thời nhanh chóng thu thập!”

Bạch Cảnh Khanh khi nghe sắp có động đất sắc mặt liền trầm xuống, hiện giờ nghe Thẩm Duệ an bài, lập tức gật đầu nói, “Được! Đi nhanh lên!”

Từ Trường Thiên lúc này đã xoay người vội vàng chạy về phía nhà xưởng!

Trong phòng thí nghiệm của tiểu Bạch có nghiên cứu quan trọng nhất —— tinh lọc đất!

Nếu dựa theo hình ảnh tướng lai Dương Sở Thuần nhìn thấy và Thẩm An biết trước, sau khi thiên thạch va chạm, đất trên địa cầu sẽ ô nhiễm, thiết bị tinh lọc đất là vô cùng quan trọng!

Tuy rằng hiện tại tinh lọc đất không có tiến triển tốt, nhưng cũng rất quan trọng!

Thẩm An nhìn Từ Trường Thiên gấp gáp chạy đi, thiếu chút nữa thốt ra, động đất buổi tối mới xảy ra, hiện tại 10g sáng …

Nhưng mọi người khẩn trương cũng tốt, đỡ phải suy nghĩ miên man, mà ca ca cũng nói, bắt đầu từ giờ, khả năng “Biết trước” của hắn sẽ dần biến mất…

Thẩm Duệ vỗ vỗ đầu Thẩm An, liền theo Từ Trường Thiên chạy về phía nhà xưởng.

Còn Thẩm An và Dương Sở Thuần liền đi theo cha Thẩm và Lưu Khiết đi đến ký túc xá.

********

Vào đêm.

Thẩm Duệ cùng mọi người tập trung ở trước mặt ký túc xá, thời tiết đột nhiên có chút lạnh, tuy rằng hiện tại đã là tháng 12, lạnh cũng là bình thường, nhưng loại khí lạnh làm người ta nổi da gà này thật quái dị.

Thẩm Duệ phất tay, bó củi mốc meo chồng chất trong góc nhà xưởng liền hiện ra trước mặt.

Bọn Chu Vũ sửng sốt, bọn họ biết Thẩm Duệ lợi hại, nhưng không nghĩ tới Thẩm Duệ lại có dị năng?!

Dương Sở Thuần lắp bắp mở miệng, “Lão, lão đại, cái này, cái này là…”

Thẩm Duệ ôn hòa mỉm cười, theo tay vung lên, lửa cháy, vì thế, khí lạnh bị đuổi bay đi. cha Thẩm và mẹ Thẩm đã sớm đến ngồi trước đống lửa, chà xát tay, Thẩm Uyển cũng lôi kéo Thẩm An ngồi xuống, Thẩm Duệ vẫn đứng như cũ, ngón tay phóng ra ngọn lửa, tươi cười ôn hòa, “Các cậu cũng có thể có.”

Dương Sở Thuần trừng to mắt, ánh mắt Chu Vũ nhất thời sáng ngời, Bạch Cảnh Khanh bật người quay đầu nhìn về phía Từ Trường Thiên, Từ Trường Thiên vẻ mặt mờ mịt.

“Bởi vì tôi vừa rồi mới phát hiện, tôi có cái dị năng này.” Thẩm Duệ nhẹ nhàng bâng quơ cười nói.

“Cho nên, các cậu thử xem đi.”

“Được a!!” Dương Sở Thuần hưng phấn, đưa tay quơ quơ, lại cảm thấy không thích hợp, vẻ mặt đau khổ nhìn về phía Chu Vũ, “Chu đội! Cái này…”

Chu Vũ không phất tay, chỉ giơ tay lên nhìn nhìn, giương mắt nhìn về phía Thẩm Duệ, “Anh làm sao phát hiện ra?”

Thẩm Duệ mỉm cười, “Tôi chỉ nghĩ muốn đốt lửa, thì lửa đã phóng ra.”

Thẩm An ngồi bên cạnh yên lặng nghe, trong lòng thầm nghĩ, mới không dễ vậy đâu!

Ca nói vậy để che dấu thôi? Chu ca bọn họ có được dị năng mới là lạ đó!

Thẩm An kiếp trước chỉ lo trốn chết, gặp gỡ dị năng giả cũng chỉ đứng xa xa nhìn một hai người, tuy rằng hắn không rõ ràng lắm tình huống của dị năng giả, nhưng mà cũng không phải một ngày như thế liền có đâu?

Sau đó, ngay lúc Thẩm An yên lặng ăn món mì sợi yêu thích do mẹ Thẩm nấu, Dương Sở Thuần hưng phấn hét to, “Chu đội! Anh cũng có thể! Thật là lợi hại!”

Thẩm An ngẩng đầu, chỉ thấy Chu Vũ mặt không đổi sắc nhìn ngón tay phát ra sấm sét, nhất thời 囧.

Thật sự… Cũng có thể có dị năng!

Cha Thẩm cũng thật kinh ngạc, hắn biết hai đứa con trai nhà mình sớm đã có dị năng, vừa rồi nghe Thẩm Duệ giải thích là biết con trai muốn che dấu, bởi vậy cũng không cho là bọn Chu Vũ có thể xuất hiện dị năng. Nhưng hiện tại, đây là cái tình huống gì?

Cha Thẩm theo bản năng nhìn về phía Thẩm Duệ, trong mắt Thẩm Duệ xẹt qua một tia hoang mang, lập tức ẩn đi, khóe miệng hé ra nụ cười thú vị, xoay người ngồi xuống cạnh Thẩm An, thấy Thẩm An nghi hoặc nhìn mình, Thẩm Duệ cười cười, vỗ vỗ đầu Thẩm An, “Có thể những người còn thức tỉnh chính là có khả năng đặc biệt.”

Những lời này ý vị sâu sa, nhưng tất cả mọi người nghe đều hiểu.

Vì thế, Chu Vũ nhướng mày nhìn về phía Thẩm Duệ, nói hai chữ, “Cảm ơn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.