Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

Chương 162: Chương 162: Cạm bẫy




Editor: Ken Le

Beta: Rosaline

Từ giữa không trung nhìn bộ dáng thực vật kia cùng tư thế của đám tang thi, trận chiến này có lẽ rất đáng sợ. Nếu hiện tại không phải hành động không tiện, sợ bị người khác phát hiện, nói không chừng Hạ Tử Trọng cùng Phương Hách sẽ giống với lúc trong A thị, ném vài quả lựu đạn, đem chúng nó diệt hết để thu tinh hạch.

Đoàn xe đi đường vòng, chạy theo hướng ra đường phụ kế bên đường cao tốc trên bản đồ, tuy đi vòng như vậy sẽ có chút xa, nhưng so với đâm đầu vào đám tang thi thì đường này an toàn hơn.

Tang thi hai bên đường nhỏ phát hiện có tiếng động, một đám hưng phấn dị thường chạy như điên theo đoàn xe, mọi người vừa chạy về phía trước, vừa đánh tang thi cách gần nhất, thuận tiện chép chép miệng – không có biện pháp đi xuống nhặt tinh hạch, thật lãng phí.

Ước chừng bốn mươi phút sau, đoàn xe đã nhìn thấy đường giao nhau, đoàn xe chuẩn bị đánh tay lái qua, bỗng nhiên mặt đất chấn động, một đống dây leo lớn phá đất chui lên! Biến dị thực vật!

Mọi người cả kinh, vội vàng lấy vũ khí ra, hoặc trực tiếp dùng dị năng đánh lại.

Một cái lại một cái dây leo không ngừng từ bên đường chui ra, phảng phất như có vật cứng gì đó, bị ném mạnh về phía xe!

Hạ Tử Trọng cũng là từ lúc dây leo đầu tiên chui ra mới biết có biến dị thực vật – không có biện pháp, đoàn xe chạy trên đường, biến dị thực vật lại như ăn cướp, phía trước hoàn toàn không có nửa điểm dấu hiệu, chúng nó từ dưới đất chui lên, không thể càm nhận thực vật rõ được, không có con mồi nào có thể lọt khỏi lưới của nó, ai có thể phòng được chứ?

“Nhắm ngay gốc của chúng mà đánh.” Duẫn Đông vừa dứt lời, mọi người liền cảm thấy mặt đất lại lần nữa chấn động – dưới đất còn nữa! “Phân ra hành động, hai người một tổ không cần hoảng loạn!”

Mặt đất lồi ra dây leo nhỏ nhưng dày đặc, như bãi cỏ trước tận thế, người nhìn thấy đều cảm giác tâm gan đều lạnh, đoàn xe bọn họ thế nhưng lái vào cái bẫy của thực vật biến dị, ai có thể tưởng tượng được?

Dây leo đen chui ra từ mặt đất, trên chiếc xe tải có vài dị năng giả phát hiện thực vật biến dị đã nhảy khỏi xe, lúc này đang bị mấy dây leo quấn lấy!

Dây leo màu đen một khi cuốn được người sẽ gắt gao quấn chặt, hơn nữa phân bố ra chất lỏng, mấy người kia vừa bị quấn lên liền phát ra tiếng hét thảm. Chờ lúc bọn họ muốn trở lại trên xe lại phát hiện hành động của bọn họ đã bị mấy dây leo kia hạn chế, làm bọn họ nửa bước cũng không thể đi!

“Kéo tôi, kéo tôi lên…” Dây leo màu đen phát giác thứ nó cuốn lấy là người sống liền nhanh chóng lớn lên, cho dù người nọ thân thể cao lớn thế nào, cuối cùng cũng bị nó bao lại bên trong!

“Hỏa hệ dị năng giả! Những người khác dùng súng phun lửa đốt mặt đất, đánh vào gốc thực vật!”

Trên mỗi chiếc xe đều trang bị các chủng loại vũ khí, nghe thanh âm trong bộ đàm truyền ra, người kịp phản ứng lập tức cầm lấy vũ khí bên cạnh, hướng về mặt đất điên cuồng bắn phá – thứ này dính vào người liền không dứt ra, chết kiểu này còn không bằng bị tang thi cắn chết!

Phương Hách lấy qua súng phun lửa hướng xuống đất bên cạnh chiếc xe bắt đầu bắn lửa, Hạ Tử Trọng dùng phong hệ cùng kim hệ dị năng, lưỡi dao sáng bóng của hai loại dị năng trong tay hắn dần dần ngưng tụ, thân đao lóe kim sắc cùng màu xanh đan xen nhau, ánh sáng càng ngày càng sáng, nháy mắt! Ánh sáng rời khỏi bàn tay, đập vào gốc một cây biến dị thực lực lớn ở bên cạnh xe!

“Ầm ầm” vang lên, gốc thực vật to kia bị chém đứt!

Dây leo từ hai bên đường vươn ra cũng không giống với loại đã thấy qua, còn có mấy loại biến dị thực vật khác, loại dây leo vươn ra chính là của bọn nó, hiện tại thực vật luôn tấn công đơn độc, chúng nó mỗi một cái đều như cây cột điện, hơn nữa căn bản đoán không ra gỗc chúng nó đến cùng là ở đâu!

Lại thêm dưới đất rễ bọn nó dày đặc, Hạ Tử Trọng nghiêm túc hoài nghi, chỗ bọn họ hiện tại, toàn bộ dưới đất đều là gốc của cây này!

Nếu muốn đánh chết thực vật biến dị, phương pháp tốt nhất là dùng thuốc nổ cho nổ hết cả đoạn đường này. Nhưng bây giờ cả đoàn xe đều ở đây, căn bản không có biện pháp thoát thân.

Các loại dị năng cùng súng máy, súng phun lửa, bom, lựu đạn đều hướng tới biến dị thực vật bên đường mà tấn công.

May mắn, tuy rằng lần này không đoán trước được mắc bẫy của thực vật biến dị giăng sẵn, nhưng bọn nó không chịu nổi đoàn xe hỏa lực hung mãnh, đạn dược mạnh mẽ.

“Ầm ầm!” Lại một tiếng vang lớn, một dây leo dài chừng hơn mười mét ầm ầm đứt đoạn, lúc rơi trên mặt đất rung đến mức làm bụi đất nước bùn văng khắp nơi, mặt đất cũng rung vài lần.

“Đổ rồi!”

“Mau tránh ra! Mau tránh ra!”

Lại thêm một dây leo lớn rớt xuống, nhưng hướng đổ xuống của nó khác với cái trước, dĩ nhiên là rớt về phía đoàn xe!

Người trong chiếc xe bị cây biến dị rớt trúng kinh hoảng thất thố, từng người trên xe nhảy xuống, nhưng vừa nhảy xuống lại bị dây leo chưa rời đi của cây biến dị cuốn lấy!

Tiếng hét thảm nối thành một mảnh, tất cả mọi người là ốc mà còn không mang nổi mình ốc, bên đường, dưới xe, nơi nơi đều là địch nhân của bọn họ!

Ngọn lửa hung hãn đốt trên đường liên tục, cảm nhận được ngọn lửa, dây leo của biến dị thực vật đã lùi lại vào đất, nhưng còn lại vài dây leo vẫn gắt gao cuốn lấy bánh xe, gầm xe, vì không muốn xảy ra vấn đề gì, mọi người cho dù có muốn cũng không thể đốt bánh xe được.

Hơn nữa bây giờ người trong xe không dám xuống xe, sợ bản thân vừa bước xuống sẽ bị dây leo cuốn đi.

“Mỗi nhóm người trên xe phân ra một nửa, một nửa tấn công dây leo của biến dị thực vật trên đất, một nửa tấn công dây leo cuốn vào xe!” Thanh âm ra lệnh từ bộ đàm truyền ra, đại não lúc này coi như còn tỉnh, biết là do nhóm người trên xe chỉ huy hạ lệnh, liền chia người ra bắt đầu hành động.

Xe của bọn Hạ Tử Trọng lúc chiến đấu cũng đã phân ra hành động, trái phải hai bên cửa sổ đều có một nửa phụ trách tấn công gần, một nửa phụ trách dây leo trên mặt đất, hiện tại ngoại trừ dây leo còn đang quấn lấy bánh xe, mấy cây biến dị thực vật gần xe bọn họ cũng đã bị thanh lý bảy tám phần. Bên cạnh mấy chiếc xe phụ cận còn có không ít biến dị thực vật khác, mấy chiếc được võ trang vang lên tiếng nổ, đang toàn lực oanh tạc.

“Mấy thứ dưới đáy xe có biện pháp gì không?” Duẫn Đông nhìn Quách Binh.

Quách Binh cũng tức giận: “Hỏa hệ dị năng không có biện pháp thao túng năng lực như vậy, vạn nhất xe hư chỗ nào thì hỏng!”

“Tang thi! Tang thi lại đây! Rất nhiều!” Vốn đã loạn, bọn họ đang giải quyết biến dị thực vật công kích bên ngoài xe, Khương Phong bỗng nhiên nhảy dựng lên, trong thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở: “Bây giờ cảm giác nhiều hơn so với đám trên đường kia!” Khương Phong thậm chí phát giác, giữa mấy con tang thi kia có hơn phân nửa là đến từ con đường vừa rồi!

“Còn không để cho người ta sống!” Mãnh Tử nhịn không được một quyền nện lên vách xe, xe vốn vỏ mỏng bị hắn đánh vọng ra tiếng vang lớn.

“Mau nghĩ biện pháp khởi động xe!” Duẫn Đông trên trán cũng một tầng mồ hôi lạnh, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Hạ Tử Trọng: “Phong nhuận của ngươi có thể chuyển hướng không? Không cần nghĩ nhiều, có thể cắt đứt mất dây leo kia là được!”

Hạ Tử Trọng đánh giá một chút, phong hệ của hắn hôm nay có thể tiến hành thao tác thập phần tinh tế tỉ mỉ, thêm kim hệ có lẽ có thể tạo được một ít tác dụng.

“Tôi thử một chút.”

Thấy Hạ Tử Trọng gật đầu, mọi người trên mặt đều lộ ra một tia biểu tình thoải mái, bây giờ Hạ Tử Trọng là người có năng lực cao nhất trên xe, nếu ngay cả hắn cũng không có biện pháp, thì mọi người chỉ có thể ngồi trên xe chờ chết.

Duẫn Đông thấy hắn bắt đầu vận dụng phong hệ, xoay người cầm lấy bộ đàm: “Biến dị tang thi đang vây lại đây, số lượng rất nhiều.”

Bộ đàm bên kia nhất thời không có tiếng, rất nhanh đã truyền ra tiếng Diêm Tân: “Đoàn xe hiện tại không có biện pháp hành động.” Những chiếc xe đều bị biến dị thực vật gắt gao quấn tại chỗ không thể nhúc nhích, nếu lúc này lại có tang thi đến gây thêm phiền toái, mọi người thật sự chỉ có thể chờ chết.

“Bọn ta đang nghĩ biện pháp, còn không biết có thể hay không…”

Duẫn Đông nói ra, bỗng nhiên Hạ Tử Trọng mở to mắt: “Xong rồi, bánh xe phía trước đã xong.”

Trên xe vang lên một trận hoan hô, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra.

“Phải nghĩ biện pháp làm đám thực vật rút lui.” Phương Hách bỗng nhiên chỉ biến dị thực vật ngăn giữa đoàn xe, dây leo thực vật đang nện lên chiếc xe tải cách bọn họ không xa, đập giữa thân xe làm xe tách ra thành hai nửa, hiện tại thực vật kia hoành hành ở nơi đó, cho dù bọn họ xửa lý hết gốc rễ quấn phía dưới, cũng không có biện pháp chạy đi!

Dị năng của Hạ Tử Trọng tuy rằng có thể làm ra một con đường, hiển nhiên trước mắt ngoại từ hắn ra, không ai có thể đi xuống xử lý gốc rễ của cây biến dị thực vật kia, hắn cần bảo tồn tinh thần lực.

“Chuyện này để tôi xử lý.” Bên kia bộ đàm Diêm Tân nghe được động tĩnh, phỏng chừng đoán ra được tình hình, liền lập tức an bài.

Không đến nửa phút sau liền có tiếng ‘Ầm ầm’, thì ra Diêm Tân điều khiển xe tăng bắn ra, đánh ra lỗ hổng trên thân biến dị thực vật!

“Tới rồi! Nhanh nhất cũng chưa tới một trăm mét!” Khương Phong trong thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở.

“Các đơn vị chú ý, có đại lượng tang thi đang đi về hướng bên này, đoàn xe còn cần một đoạn thời gian mới có thể hành động, mọi người thủ vững cương vị của mình, mau chóng thanh lý biến dị thực vật, chuẩn bị nghênh chiến!”

Đi đầu như trước là tang thi tốc độ, chúng nó tứ chi bò trên đất, tốc độ nhanh đến kinh người, cho dù là dùng súng bắn cũng chưa chắc bắn trúng nó. Nhưng có vài viên đạn ngẫu nhiên có thể đánh trúng chúng nó, lại bởi vì không phải là đạn đặc thù nên lực thương tổn cũng không đủ.

“Tốt! Hẳn là có thể khởi động.” Hạ Tử Trọng nhẹ nhàng thở ra, loại việc này thập phần tinh tế tỉ mỉ, hắn sợ không cẩn thận lại đem xe chở mọi người làm hư.

Tài xế nghe tiếng vội vàng lại khởi động chân ga, xe quả nhiên có thể mở!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.