Editor: Ken Le
Beta: Rosaline
Diêm Tân cuối cùng cũng mang theo người trở lại, bị những người bên ngoài tới tới lui lui rình coi, những người vây quanh chỉnh đốn đoàn xe tâm phiền ý loạn rốt cuộc cũng chờ được người đáng tin cậy về.
Hiện tại tình huống trong căn cứ rõ ràng không giống với lúc mọi người rời đi, dọc theo đường đi tới nay đã dưỡng thành tính cẩn thận khiến người trong đoàn xe không ai dám tùy tiện ra ngoài hỏi thăm tin tức, đành tạm thời nghẹn trong đại sảnh.
Lúc này thấy Diêm Tân trở về, mọi người vội vàng nghênh đón.
Diêm Tân quay đầu đối với đám người đi theo phía sau nói một câu: “Chúng ta đi thống kê hiệp nghị về phòng ốc, vật tư trước khi rời căn cứ một chút.” Nói xong, liền gọi hai dị năng giả lực lượng đóng cửa, làm một đám người ở bên ngoài hai mặt nhìn nhau…
Đem tất cả mọi người đều tụ tập lại, Hạ Tử Trọng thành lập một không gian, ngăn trở thanh âm ở bên ngoài cùng bên trong, Diêm Tân lúc này mới đem một ít tình huống nói với mọi người.
“… Hiện tại căn cứ đã triệt để thay máu, hôm nay người nắm quyền là hơn mười đội ngũ dị năng giả cùng người của quân đội chia nhau.” Diêm Tân nhìn một vòng mọi người xung quanh: “Ta chuẩn bị thành lập một đội ngũ mới, do nhân viên của đoàn xe làm cơ sở, nếu muốn rời đi, muốn tìm lại người thân bằng hữu trong căn cứ rồi vào nhóm khác ta sẽ không cản, mọi người có thể mang theo tinh hạch, lương thực cùng vật tư mà dọc đường tự thu hoạch được. Chúng ta sẽ không làm khó mọi người, mọi người hỏi ý đi.”
Diêm Tân hiện tại có thể xác định, mấy binh lính mình mang theo chắc chắn sẽ không rời đi, khẳng định sẽ theo bên cạnh mình. Tiểu đội Bá chủ không vấn đề gì, là đội ngũ của lão bà [ lão công?] nhà mình, cũng sớm thảo luận tốt sau khi xong việc này cũng sẽ theo mình. Quách Binh trên nửa đường đã hợp tác, hai người Hạ Tử Trọng cũng không dị nghị. Không tính những người khác, chỉ tính đội ngũ chắc chắn ở lại, ước chừng cũng khoảng bốn năm trăm người, cho dù những người còn lại đều đi hết hắn cũng thấy bình thường.
Huống chi, hắn tin tưởng, những người chịu ở lại chắc chắn có hơn phân nửa.
Kết quả ngoài dự đoán của Diêm Tân, nhưng cũng nằm trong dự liệu của hắn, không ai đưa ra ý kiến rời đi, tất cả đều muốn lưu lại.
Trong lòng thoáng có chút nghi hoặc, hắn trên đường đi thái độ cũng không tính hữu hảo, làm sao mà có thể có mị lực lớn đến nỗi khiến tất cả mọi người cam tâm tình nguyện ở lại? Mọi người hiện tại quyết định ở lại chỉ sợ nguyên nhân là do trong đội đều là dị năng giả cấp ba, đi chỗ khác đương nhiên có khả năng trở thành lãnh đạo, nhưng khi ra ngoài tác chiến đánh tinh hạch, vẫn là đi cùng người có thực lực ngang tầm cùng nhau hành động thì tương đối ổn thỏa hơn đi?
Cũng không biết rằng trên đường đi tuy rằng mặt hắn vẫn lạnh, nhưng trong lòng đại đa số người đều lưu lại ấn tượng cường thế của người lãnh đạo như hắn, do đó không thiếu các dị năng giả luôn nhớ lại bộ dáng lúc trước của lãnh đạo nhà mình, cùng đem ra so sánh, mọi người thà rằng dưới quyền người tuy mang mặt lạnh kia, nhưng sẽ luôn sát cánh cùng đồng đội.
Đều là liều mạng, đi theo bên cạnh Diêm Tân nói không chừng mọi người còn có thể sống lâu hơn một chút! Dù sao cũng dễ chịu hơn ở bên cạnh mấy người không quen thuộc còn phải bán mạng còn chưa nói, có khả năng bọn họ còn kiêng kị kẻ mạnh đi?
Trong đội ngũ bây giờ, phần lớn đều chết trên nửa đường. Những người còn lại cho dù tâm nhãn không linh hoạt, nghĩ đến việc ở đội ngũ đối lập với Diêm Tân, cũng quyết định lưu lại.
Nhìn thấy sự tình tuy rằng ngoài dự đoán nhưng kết quả không tồi Diêm Tân khẽ gật đầu, sau đó để phó quan thông báo với mọi người chuyện phòng ở cùng vật tư có khả năng bị người chiếm, mọi người vội vàng đem hợp đồng lúc trước đã ký ra, thống kê lại để mọi người đi đòi căn cứ.
Nguyên lai nơi ở còn dễ nói, chỉ có vật tư không thể mang đi bây giờ chỉ sợ không thể đòi lại. Càng thêm lãnh đạo căn cứ hôm nay rời rạc, ai cũng không một lòng. Đối mặt với tình huống nhiều giấy cam kết như vậy, ai cũng không muốn xuất đầu.
Cho dù có những người này muốn mượn sức Diêm Tân, nhưng nhìn nhìn mấy “Tờ cam kết” … Muốn mượn sức mấy cao thủ trước tiên phải tốn một số… Bọn họ hôm nay ai ra tay được?
Những người đó ghé vào nhau thảo luận ước chừng hơn một giờ, mới miễn cưỡng đạt thành hiệp nghị – vật tư phỏng chừng là không trở lại, cho dù tìm mấy người trong phòng đó chỉ sợ cũng không ai nguyện ý đem đồ nhả ra. Bởi vậy trước tiên đành vậy, sau đó lại nói.
Về phần trụ sở của mọi người… Mấy người có thể chiếm khu biệt thự cũng không phải dạng dễ chọc vào. Còn có khả năng là do mấy thế lực bây giờ phân cho họ, thậm chí là ở. Cho nên, càng không thể dễ dàng nhả ra.
Diêm Tân cũng không khó xử mọi người, chỉ đưa ra mấy yêu cầu, thứ nhất, một cứ điểm – này giải quyết được, dù sao bọn họ hôm nay đã đem đội xe đến thương trường này, mọi người liền dứt khoát đem thương trường tạm thời không cần đến này cho bọn Diêm Tân thế lực mới, để bọn họ làm căn cứ.
Thứ hai, vật tư – hết thảy lương thực đổi thành dầu hoặc là tinh hạch, cũng không cần bọn họ bồi thường toàn bộ, chỉ cần bồi thường một phần là được.
Bộ thiết bị còn trong tay người nọ, hơn nữa giá trị vũ lực của đối phương lại cao như vậy, không ai dám nói gì, chỉ có thể sau khi trở về chia đều khoảng nợ này ra – mấy thế lực hôm nay đều muốn thao túng toàn bộ căn cứ, nhưng ngươi muốn là muốn còn được hay không thì không thể nói trước, nhất định phải gánh vác món nợ của lãnh đạo cũ, bằng không ai sẽ tin tưởng các ngươi có thể ngồi ổn vị trí đó? Có nhiều người muốn kéo các ngươi xuống đài lắm!
Bởi vậy, chuyện này cũng có thể giải quyết tốt.
Chuyện thứ ba chính là Diêm Tân muốn thành lập thế lực mới, hơn nữa đồng dạng cũng muốn có một phần ở bộ thiết bị sản xuất đồ ăn – điều này có thể, dù sao hôm nay đã có nhiều người tham gia như vậy, thêm một cũng không nhiều. Càng nhiều người phóng ánh mắt tới Tống gia, mọi người đều vụng trộm muốn đem bộ thiết bị của Tống gia mang về, ai có bản lĩnh lấy đến tay, bộ thiết bị chính là của người đó, lợi nhuận càng lớn hơn!
Sự tình giải quyết tương đối nhanh chóng.
Thực ra mọi người sau khi biết được nhà mình đã bị chiếm, phỏng chừng đã không muốn trở lại. Cho nên đối phương đưa thương trường cho mọi người cũng không phải không thể nhận. Nhưng vấn đề xây dựng tường rào, kiến tạo phòng ở trong căn cứ thì bọn họ cần thêm tài liệu.
Bọn họ có dị năng giả thực vật cùng thổ hệ, nhưng nguyên liệu vẫn cần tìm thêm mới được, đoàn xe nhà mình kiến tạo không nổi.
Thương trường cũng đủ lớn, tổng cộng hai tầng, tầng ngầm có thể để xe, tầng một có thể cải tạo thành phòng khách, cùng với nơi sản xuất – tỷ như bọn Diêm Tân giấu đi hai bộ thiết bị, tỷ như gia công vài thứ để đề phòng, lại tỷ như phòng cấp cứu chữa bệnh, theo tình huống mà quyết định.
Tầng hai thì xây một dãy phòng, để mọi người cùng ở, công trình nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, cần tiêu phí một ít thời gian.
Tầng trên cùng của thương trường cũng không để trống, vừa lúc dùng để trồng rau, mang chút đất từ ngoài thành vào trải đều, rồi giao cho dị năng giả hệ thực vật cùng bộ hậu cần trong đội quản lý là được.
Sau khi đạt thành hiệp nghị, để đối phương kiểm tra qua hai bộ thiết bị trên xe của bọn họ thì đám người không thể không rời đi – điều kiện của Diêm Tân rất rõ ràng, một tay giao thiết bị một tay giao hàng. Bọn họ ít nhất phải đem đất cát, hạt giống, xăng cùng vài thứ mang lại đây, thì mới có thể đưa hai bộ thiết bị cho họ.
Đất cát dùng để xây bức tường ngăn cách – cho dù là dị năng thổ hệ muốn xây một kiến trúc cũng cần nguyên vật liệu, không có khả năng từ trống rỗng biến ra một gian phòng.
Hạt giống lại càng không cần phải nói, Diêm Tân lấy cho đội ngũ nhà mình, không có hạt giống thực vật, thì không có lương thực hay rau dưa hay cả cây cối để làm vật liệu xây dựng.
Mà xăng thì càng không thể thiếu, trong tận thế xăng quan trọng tuyệt đối không thể thay thế, xe tiêu hao tạm thời đặt một bên, chỉ cần muốn khởi động hai bộ thiết bị bọn họ lưu lại kia cũng cần dùng đến điện, điện từ đâu đến? Còn không phải dùng xăng hoặc dầu ma dút cho vào máy phát điện?
Về phần mấy thứ vật tư này ra… Bọn họ không chê ít.
Thương trường này trước tận thế cũng chưa sử dụng qua, nên từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều một mảnh trụi lủi, không có vách ngăn nào, thuận tiện cho họ cải biến.
Diêm Tân mang theo vài người đi dạo một vòng, sau khi xác nhận đám người trong căn cứ đã mang hết đồ của họ đi mới ra lệnh: “Đóng cửa!”
Thổ hệ dị năng giả nhanh chóng xây tường ở bốn cửa ra vào cùng cửa sổ. Mặt đất sau một hồi chấn động, đám người vừa rời đi trợn mắt há mồm nhìn bốn phía bên ngoài thương trường đều bị những bức tường gắt gao vây lại, chỉ để lại một chỗ như cửa lớn, nhưng vẫn là tường đất mới tinh, đánh dấu nơi này không cho thông hành.
Này… Tốc độ xây tường cũng quá nhanh đi!
Cho dù phần đông dị năng giả hệ thổ cấp hai, cũng không có khả năng chỉ chớp mắt đã xây được một vòng tường vây như vậy, người bên trong xem ra thật sự là dị năng giả cấp ba…
Tâm tư của mấy người bên ngoài mấy người bên trong cũng không quan tâm, chỗ nên phòng bị thì phòng bị, chỗ cần sửa cẩn thận thì cẩn thận. Hiện tại mọi người cần là – nghỉ ngơi! Nghỉ ngơi thật tốt!
Liên tục ngủ trên xe, thời gian dài ai cũng chịu không nổi. Hiện tại có thể nghỉ ngơi, chỗ thật sự rộng, ai cũng không nguyện ý chen trong xe, tất cả đều ôm túi ngủ, đệm chăn bò xuống xe, tìm chỗ thích hợp chung quanh bắt đầu nghỉ ngơi.
Phương Hách miệng chu, mang theo một bụng khí, cậu tức giận – “Đừng để ta biết ai dám chiếm nhà của ta!”
Kế hoạch nghỉ ngơi sau khi về lại căn cứ của cậu bị quấy rầy, nhà mình bị người chiếm, bây giờ không có chỗ riêng tư vẫn tiếp tục cùng người khác ngủ chung… Cho dù khoảng cách xa cũng không được a! Cậu còn muốn vào không gian tắm rửa, hảo hảo nghỉ ngơi cạnh bờ biển, ăn hải sản, ăn đồ nướng, ăn thịt bơi lội câu cá hái trái cây đó!