Đúng là cuồn cuộn không ngừng.
Đám tang thi đa phần là tới từ nội thành, một mảnh tối om cơ hồ chiếm hết thảy khoảng không. Không ít tiểu đội ra ngoài làm nhiệm vụ bị chúng nó quấn lấy, thậm chí còn bị cuốn vào trong tang thi triều, cùng chúng nó chạy tới cửa căn cứ.
Mấy tiểu đội bị chặn ở cửa đang nghĩ cách đi vào cũng bị chúng nó bao phủ.
Tiếng thét chói tai, tiếng khóc, bầu không khí ngột ngạt bao phủ trên đầu mỗi người trong căn cứ.
Nếu như không phải căn cứ sớm đã có dự đoán, e rằng lúc tang thi triều đột nhiên ập đến đã chịu tổn thất rất lớn. Cũng may sớm phát hiện hành động tang thi bên ngoài mấy ngày nay không đúng lắm, tang thi chạy tới phụ cận căn cứ ngày càng nhiều, lãnh đạo cấp cao của căn cứ đã sớm chuẩn bị xong tâm lý, vấn đề quan trọng nhất là thời gian.
Trước hết đối phó với địch, là các mương hào phòng thủ tầng thứ nhất. Nhưng vì số lượng tang thi thực sự quá nhiều, đạo phòng tuyến này rất nhanh bị lấp đầy. Cảnh báo vang lên mới năm phút, ở ngoài mỗi khu nhà liền truyền đến tiếng quân thông báo – yêu cầu các tiểu đội, các người trưởng thành nhất định phải vô điều kiện ra ngoài ngăn địch, đây là nghĩa vụ của mỗi cư dân trong căn cứ, nửa tiếng sau căn cứ sẽ tiến hành kiểm kê, một khi phát hiện ai nhân cơ hội trốn tránh trách nhiệm, sẽ áp dụng biện pháp cưỡng chế.
Cho dù người già, trẻ nhỏ không có sức chiến đấu cũng phải gia nhập bộ hậu cần.
Tang thi triều lần này số lượng nhiều lắm!!
Hai người Hạ Tử Trọng là tiểu đội Phong Xế, bởi vì đã thăng lên tiểu đội cấp một, cho nên lần này được xếp một chỗ tốt trên tường thành phía Đông, vị trí quan trọng nặng nhất.
Tiểu đội Luân Hồi cũng phụ trách ở cửa này, đoàn người Vừa mới tách ra liền chạm mặt. Thấy người Luân Hồi nhìn hai người họ thái độ so với lúc trước còn khách khí, thân thiết hơn, hai người Hạ Tử Trọng phỏng chừng Quách Binh sau khi trở về cũng đã đem việc trị liệu kể lại với đội viên của mình, có lẽ không kể tỉ mỉ, nhưng vết thương của Trương Tiểu Minh ai cũng nhìn thấy tận mắt, hai người đi một vòng vết thương của hắn liền không còn… kẻ ngu cũng có thể đoán được là chuyện gì?
Chỉ hy vọng chuyện này lưu truyền trong nội bộ bọn họ, trong thời gian ngắn không thể bị truyền ra. Cũng như bí mật về tinh hạch, cái tin tức kia đến bây giờ cũng không từ tiểu đội bọn họ truyền đi, công tác bảo mật cũng rất tốt.
Mỗi người lên tới trên tường thành đều có thể lĩnh một ít vũ khí, đạn dược. Nếu như một khi dùng hết, trước thời gian thay ca liền không có đạn dùng, đến lúc đó phải nhờ vào những dị năng giả này dùng phương pháp của bản thân để ngăn cản tang thi.
Tường vây bốn phía căn cứ không quá cao, nhưng cũng tới bảy, tám mét, ngoại trừ một cái đài ngắm thì cứ cách bốn hoặc sáu mét có một lỗ xạ kích, những quân nhân ở đây ngắm bắn từ bên ngoài.
Tường thành phía Đông là nơi nguy hiểm nhất, nơi này đối diện với nội thành A thị, tang thi triều lít nha lít nhít không nhìn thấy điểm cuối, tất cả đều từ hướng này ùa tới!
Mà đám này không phải là hết thảy tang thi trong A thị, Hạ Tử Trọng biết về sau tang thi vẫn nhiều như trước, đi tới chỗ nào cũng đều gặp phải, lần hành động này cũng không thể một lần thanh lý hết toàn bộ tang thi ở đây.
Nếu như sau này không có biện pháp tiêu diệt tang thi tốt hơn, nhân loại chỉ có thể như gia súc bị nhốt trong lồng, sớm muộn gì cái lồng cũng sẽ bị dòng nước đen bao phủ hoàn toàn.
Hai người cần phải thủ vững hai tiếng, sau đó sẽ có người tới thay vị trí của họ, nghỉ ngơi hai tiếng rồi lại trở về tiếp tục thủ. Đây chính là nhiệm vụ bọn họ phải làm trước khi tang thi triều lui, đúng, là trước khi tang thi triều lui vẫn luôn phải không ngừng luân phiên làm nhiệm vụ.
Trong tay cầm vũ khí, đạn dược, lựu đạn mới lĩnh, mỗi người chỉ có hai mươi quả, một cái súng máy, 10 ngàn phát đạn, một cây súng săn, mấy ngàn viên đạn, cộng thêm mười bó thuốc nổ. Dùng những thứ đồ này ngăn địch hai tiếng? Định làm trò hề hả? Một ổ súng máy một phút liền có thể bắn ra một ngàn phát đạn, 10 ngàn phát này đủ để làm gì?!
Kỳ thực căn cứ cũng không trông cậy vào mấy người trước tận thế chưa từng nhìn thấy súng bắn tang thi, bọn họ hi vọng chính là – dị năng, đặc biệt là dị năng công kích từ xa.
Phàm là trong tiểu đội có dị năng giả cận chiến, dị năng giả hệ phụ trợ, nếu trong đội có dị năng tác dụng đặc thù thì vừa bắt đầu sẽ được quân đội trưng dụng, phụ trách những nhiệm Vụ khác. Mà như Phương Hách đăng ký loại ‘tốc độ dị năng giả’, đối với lần chiến đấu này không có tác dụng gì – tốc độ dị năng giả, thả ở bên ngoài cũng chỉ có thể làm trinh sát, đặt trong tang thi triều, cũng chỉ chạy trốn nhanh hơn người ta mà thôi.
Ước lượng độ nặng của cây súng trong tay, Hạ Tử Trọng cũng không có ý định dùng nó. Dị năng của hắn có thể công kích một khoảng cách xa, thà rằng hắn lấy từng viên đạn ra nén, tỷ lệ ném trúng còn cao hơn bắn đạn lung tung khắp nơi.
Phương Hách thì lại ôm cây súng săn, Hạ Tử Trọng có thể sử dụng dị năng, cậu thì cần sử dụng thứ này, hai cây súng săn, hai đống đạn tương ứng đều thuộc về cậu.
Bầy tang thi gào thét rung trời, xếp thành tư thế như thể muốn lấp đầy con hào để chạy qua đây, trận chiến rốt cục bắt đầu!
Các dị năng giả ngoại trừ khi vừa bắt đầu được cầm vũ khí nóng, đại não sung huyết, hăng tiết gà bắn phá một hồi, thế nhưng rất nhanh, chỉ mới phòng thủ được năm phút đồng hồ, đã có người phát hiện đạn súng máy tiêu hao hơn phân nửa! Một nửa? Năm phút đồng hồ! Đùa kiểu gì thế!
Phát hiện đạn không đủ dùng, các dị năng giả chỉ có thể sử dụng dị năng của mình, trong lúc nhất thời, đủ loại dị năng như pháo hoa thắp sáng tường thành, ánh sáng vô cùng sáng lạn tranh nhau tỏa ra, như lấy trời đêm làm nền tô vẽ một bức tranh sơn dầu.
Tiếng gầm nhẹ từ bốn phương tám hướng truyền đến, tang thi không biết mỏi mệt tụ tập về phía tường thành, khua hai cánh tay bất kham, ngẩng đầu lên, khát vọng nhìn về phía đầu tường tản ra những đợt mùi thơm ngọt ngào.
Đám người đứng trên tường thành nhất thời có cảm giác như đang đứng trước ranh giới địa ngục, vô vọng nhìn đám ác quỷ dưới vực sâu giãy giụa cầu thực, cả người lạnh buốt.
“Ngăn lại, đừng để cho chúng nó vượt qua khu cảnh giới!” Một người ở trên tường thành cầm loa hô lớn cổ vũ sĩ khí, làm cho đám người phòng thủ đang đứng do dự theo bản năng công kích không ngừng.
“Oành – ”
Đủ loại dị năng phóng xuống dưới tường thành, bên ngoài ngoại trừ một dãy chiến hào còn được đào một con sông bảo vệ thành, bây giờ hai đạo phòng tuyến này cơ hồ đều bị những con tang thi không biết mệt, dũng cảm lấy thân lấp miệng hào, tang thi còn lại liền đạp lên thân thể chúng nó tiếp tục chạy tới tường thành.
Lưới điện căn cứ hiện giờ cũng bị lật ngửa, mọi người chỉ có thể dùng hỏa lực cưỡng ép đánh giết tang thi, tận lực ngăn trở chúng nó cách tường thành ba mét.
Phạm vi phòng thủ của mỗi người đều có quy định, họ đứng ở vị trí nào thì phải tiêu diệt mục tiêu hoạt động trong khu vực được định sẵn. Hạ Tử Trọng và Phương Hách cũng phải phòng thủ một khu vực, tuy rằng lúc đầu Phương Hách dùng súng săn hiệu quả không tốt, bù lại Hạ Tử Trọng có thể dùng dị năng tiết kiệm, đưa dị năng phong hệ cùng kim hệ nhập vào đạn, rồi phóng thẳng vào đầu mục tiêu, so với trực tiếp cầm súng bắn thì ít hao sức hơn nhiều! Đạn cũng tiết kiệm hơn xài súng máy.
Lúc đầu các dị năng giả sợ căn cứ phiến diện, cho nên không có toàn lực ứng phó, nhưng đối mặt với tình hình hiện tại cũng dần thả lỏng, tận lực dùng dị năng công kích từ xa, giết tang thi.
Tuy nhiên, đa số dị năng giả không thể khống chế tốt tinh thần lực mình phóng ra, liều mạng phóng dị năng như phá của, mãi đến khi hoa mắt, chóng mặt mới ngạc nhiên phát hiện: “Dị năng không đủ dùng rồi!” – “Đạn không còn!”
“Đổi người, đổi người! Không tiếp được nữa!”
Lúc này còn chưa tới thời gian thay ca, dị năng giả trên tường thành đã không còn sức, hai hàng lỗ mai phía dưới mới bắt đầu phát uy. Nhưng tang thi thực sự quá nhiều, mặc dù dùng đại bác bắn cũng không thể ngăn đám xác chết đó di động.
“Cho bọn họ tạm nghỉ năm phút! Tiếp tục thủ đủ hai tiếng mới được thay ca, tự mình phối hợp dị năng cho tốt, đừng có như tổ ong vỡ ném loạn xạ!”
“Năm phút đồng hồ căn bản không đủ!”
“Rõ ràng tôi phụ trách khu vực số 31, vừa nãy là ai ném dị năng qua chỗ tôi? Muốn đánh nhau thì nói thẳng một tiếng? Lãng phí dị năng đi đánh lén làm gì!”
“Dị năng ngắm không chuẩn thì làm sao bây giờ?”
“Đội trưởng, tôi là dị năng hệ thổ, đứng cao như vậy với không tới đất…”
Liên tiếp sản sinh các loại vấn đề khác nhau, các dị năng giả mặc dù thực lực mạnh nhưng không thể thay đổi sự thật rằng bọn họ chỉ là một đám ô hợp. Các dị năng giả kia hiện giờ không biết cách nào để sử dụng dị năng tốt hơn, ngay cả Hạ Tử Trọng sống lại một kiếp cũng không biết cách nào tốt nhất để phòng thủ – kiếp trước hắn chưa gặp phải tang thi triều vây thành A thị, cho dù ở ngoài thành gặp bầy tang thi triều quy mô nhỏ, cũng đều tận lực che dấu hơi thở của mình mà tránh khỏi.
Hai giờ khó khăn cuối cùng cũng trôi qua. Đến phút cuối, hàng đống gạch đá được chuyển lên tường để các dị năng giả hệ thể chất dùng lực ném vào bầy tang thi.Căn cứ còn đưa lên mấy thùng xăng để họ ném vào bầy tang thi phía xa rồi cho dị năng giả hệ hỏa đốt.
Dị năng người khác cạn kiệt, một viên đạn cũng không còn, mà cả Hạ Tử Trọng nơi này cũng vậy, nửa tiếng trước cũng hết đạn. Phương Hách trực tiếp móc thuốc nổ và lựu đạn ngăn cản một trận cuối cùng, Hạ Tử Trọng trực tiếp chuyển thành phong hệ thêm hệ kim cùng sử dụng, đánh giết gần nửa giờ. Sau cùng, dị năng của hắn cũng bị tiêu hao triệt để, đi một bước cũng không nổi.
Vai Phương Hách bởi vì phản lực của súng mà tê rần, không còn cảm giác, khó khăn đỡ lấy Hạ Tử Trọng lui ra, hai người ngồi vào góc tường, uống nước trong không gian, nhắm mắt lại khôi phục tinh thần lực.
Người cùng lui ra nghỉ ngơi không thiếu, lúc này loạng choạng tùy tiện tìm một chỗ khôi phục thể lực. không nói một lời.