Editor: Ken Le
Beta: Rosaline
Hạ Tử Trọng hôm nay tìm bản thể tang thi tuyệt đối thoải mái tự nhiên không hề có áp lực, về phần Phương Hách vừa thảy lựu đạn? Từ sau khi luyện võ, Phương tiểu thụ khí lực tăng cường thật sự rõ ràng, thảy xa hay gần, góc độ, nắm bắt thời cơ đều có thể so với dân chuyên nghiệp, đương nhiên vừa ném liền chuẩn.
Hạ Tử Trọng sau khi phán đoán về con tang thi kia sau đó liền lui về phía sau một bước, ngồi xuống đất vào không gian lấy nước uống mấy ngụm, lập tức biến sắc.
Từ khi bắt đầu cái loại dọ thám tinh tế tỉ mỉ này, hắn liền cảm giác dị năng của mình tựa hồ khác với lúc bình thường, loại cảm xúc này, cảm giác như cùng phong hệ dung nhập thành một thể, khiến hắn có loại cảm giác huyền diệu, mà hiện tại loại cảm giác này càng thêm mạnh mẽ — tựa như khi thăng từ cấp hai lên cấp ba vậy!
Ngẩng đầu nhìn Phương Hách, Phương Hách cũng lập tức cảm giác hắn tựa hồ không ổn, vội vàng đi đến bên cạnh: “Làm sao?”
“Muốn thăng cấp.”
Thanh âm hắn không lớn, lại khiến người phụ cận nghe rõ ràng thấu đáo. Duẫn Đông ngạc nhiên quay đầu có chút sửng sốt nhìn hắn: “Trước khi thăng cấp còn có thể cảm giác được?” Hắn lúc trước từ cấp một lên cấp hai không có cảm giác gì.
“Lúc thăng lên cấp ba có thể có cảm giác, các ngươi phòng thủ đi.” Thời gian không kịp, càng không có biện pháp vào không gian, huống hồ hiện tại bên ngoài loạn như vậy bản thân cũng không yên tâm để một mình Phương Hách ở bên ngoài, Hạ Tử Trọng ngồi vào một góc trong xe nhắm hai mắt lại.
Gió dần dần ngưng kết bên cạnh hắn như lốc xoáy nhỏ, từng đạo kim sắc như sợi tơ cũng bay vòng vòng trong gió, màu xanh cùng màu vàng tựa hồ hòa hợp một thể, loại ánh sáng này nóng bỏng chói mắt người khác.
“Tiếp tục phòng thủ!” Quách Binh là người thứ nhất phục hồi tinh thần, hướng về phía tang thi đang bay trên trời ném ra lôi điện, bổ trúng cánh nó!
Tang thi cấp ba phong hệ dị năng bị bổ trúng rớt xuống đất, nhưng rất nhanh liền lẩn vào đại quân tang thi đang hướng đoàn xe đuổi theo vọt tới. Rậm rạp dày đặc, trên trời, dưới đất, chung quanh nơi nơi đều là tang thi!
Mấy tang thi có cự ly xa, có cự ly gần, nhưng mục tiêu của chúng nó không hề nghi ngờ đều là đoàn xe bọn họ!
Trước đây lúc nghênh chiến với biến dị thực vật cũng đã tổn thất nhân tài ít nhất một chiếc xe, hôm nay đại quân tang thi rõ ràng không dễ đối phó!
Tiếng Diêm Tân từ bộ đàm truyền ra, bắt đầu điều động xe. Hiện tại mấy chiếc xe đều đã thoát khỏi dây leo của biến dị thực vật, đã có thể di chuyển, nhưng nếu một chiếc lại một chiếc nối đuôi nhau chạy về phía trước căn bản không có khả năng để tất cả mọi người chạy thoát, chỉ có thể an bài đoàn xe dựa theo đội hình nhất định, để hai chiếc không có bảo hộ, càng không có bao nhiêu dị năng cố gắng ở giữa, xe khác dựa theo hắn phân phó đội hình mà di chuyển.
Phải nói may mắn vì đội ngũ bọn họ chủ yếu là quân nhân, lúc phái ra tuy rằng bí mật mang theo không ít hàng lậu, pháo hôi, nhưng dù là pháo hôi cũng tuyệt đối là tinh anh cao cấp pháo hôi! Bọn họ trong căn cứ, hay trước tận thế đều bị chính quyền chèn ép, năng lực bản thân cũng là đẳng nhất.
Không nói người ngoài, chỉ riêng mấy người điều khiển, bản thân ngoại trừ đủ tố chất làm chiến sĩ, dựa theo đội hình điều khiển, bảo trì đội hình, bảo trì cố định cự ly lẫn nhau đi lên đều tuyệt đối là nhất đẳng nhất.
Đoàn xe nhanh chóng điều chỉnh đội hình, xe tăng phía trước mở đường, cường đại cứng rắn nhanh chóng tụ tập.
“Đoàn xe chú ý, chuẩn bị tốt vũ khí hạng nặng.” Lúc đoàn xe gian nan khởi hành trong bộ đàm lại lần nữa vang lên thanh âm. Những người có dị năng trong xe tấn công đám tang thi bên ngoài, những người khác thì chạy đi lấy vũ khí hạng nặng ra.
Bỗng nhiên, bộ đàm chuyên dụng trong ba lô Duẫn Đông vang lên.
“Trừ bỏ có thể nhìn thấy, ước chừng còn có bao nhiêu tang thi đang đuổi theo?”
Nghe được thanh âm, Duẫn Đông vội vàng kéo Khương Phong đang ôm đầu phát run trong góc ra.
“Còn, còn thật nhiều con đuổi theo, bất quá phía sau không tính nhiều lắm, so với xung quanh ít hơn…”
Bộ đàm trầm mặc một lát, mới cắt đứt liên lạc.
Mọi người không biết Diêm Tân hỏi chuyện này là có dụng ý gì, chỉ có thể trở lại vị trí nguyên bản tiếp tục phòng thủ trên đường, trên trời uy hiếp.
Phương Hách có chút lo lắng nhìn Hạ Tử Trọng, trên người hắn gió vẫn như trước, lúc này ánh sáng màu xanh cùng màu vàng đã triệt để bao quanh hắn, ánh sáng kia che đi không thể nhìn thấy tình huống bên trong.
Ước chừng ba năm phút sau, bộ đàm công dụng lại lần nữa vang lên: “Các xe chú ý, các dị năng giả viễn chiến chú ý, người giữ hỏa lực hạng nặng chú ý, tập trung mục tiêu về hướng đoàn xe bị biến dị thực vật tập kích lúc trước.”
Mọi người sửng sốt, có không ít người vội vàng tập trung về hướng vừa bị biến dị thực vật tấn công – nhưng lúc này hai bên đoàn xe, thậm chí ngay cả giữa không trung đều có tang thi đuổi theo, thân ảnh chúng nó dày đặc làm mọi người trong lúc nhất thời không thể nhìn thấy tình huống bên kia.
Bỗng nhiên “Bính” một tiếng, thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng rõ ràng là có thứ gì đó nổ tung!
Tiếng này mọi người trên xe đều nghe được, nhưng không biết vì sao, đám tang thi đang vừa hưng phấn vừa rống lên đuổi theo mấy chiếc xe bỗng nhiên dừng động tác lại, sau đó, trong chớp mắt chạy về hướng đoàn xe đang chạy đi!
Trên xe mọi người rõ ràng không kịp phản ứng, có vài người còn có chút sững sờ, lúc này bộ đàm chuyên dụng lại lần nữa vang lên: “Ưu tiên thanh lý tang thi tới gần nhất, các đoàn xe chuẩn bị vũ khí hạng nặng sẵn sàng, nghe theo mệnh lệnh, tùy thời ứng chiến!”
Mục tiêu? Đương nhiên là nhóm tang thi không biết vì sao lại đuổi theo.
Bị biến dị thực vật suýt nữa làm thành sủi cảo, bị đám tang thi đuổi giết vây công nửa ngày mọi người lại lần nữa đề cao tinh thần, một đám hai mắt trừng đến ứa ra lửa, tất cả đều cắn chặt răng toàn lực công kích đám tang thi đang chạy đến xe phụ cận cùng xe bộ đội.
Một con, lại một con, đám tang thi không chạy đi hoặc là phản ứng không kịp, hoặc chính là trí tuệ đã đạt tới trình độ nhất định, biết rằng cho dù có chạy về hướng bộ đội nhất định không thể ăn được bao nhiêu thịt, còn không bằng nhìn chằm chằm con mồi trước mắt tương đối có lợi hơn.
Vấn đề ở chỗ loại tang thi này tương đối thông minh, mà chúng nó công kích bình thường cũng rất dễ mang đến nguy hiểm cho mọi người.
Một con tang thi nhanh chóng vọt tới xe bọn Hạ Tử Trọng, móng vuốt vung lên cào rách vải bố bao xe!
Lúc đoàn xe đang chuẩn bị phản công cũng đã ngừng lại, lúc này cũng vừa vặn.
“Xoẹt” Một tiếng vang lên, mắt thấy một trảo thò vào, Phương Hách hai mắt lóe tia tàn nhẫn lập tức nhảy ra “Cửa sổ”!
Hạ Tử Trọng còn trong xe, cậu nhất định trước khi anh thăng cấp phải bảo vệ xe an toàn!
Cả người giống như hóa thành cơn gió mà mắt thường khó có thể xác nhận, Phương Hách nhảy ra xe liền xông về phía tang thi kia, không nghĩ tới tang thi này phản ứng cũng nhanh, lúc gần bị Phương Hách đâm trúng tiền vẹo cổ, nếu đâm trúng gáy thì chắc chắn sẽ chết, nên chỉ đâm xuyên qua cổ nó.
“Cẩn thận! Còn nữa!” Người bên trong xe phát hiện có một thân ảnh màu đen nhảy vào từ hướng lúc nãy Phương Hách phóng ra, cả kinh kêu lớn – là con tang thi lấy lưỡi làm ám khí, tang thi loại này rất khó chơi, bởi vì đầu lưỡi chúng nó có tốc độ như một viên đạn, còn có thể chuyển hướng giữa không trung, đánh lén người khác làm người đó khó lòng phòng bị.
Phương Hách đã sớm cùng loại tang thi đặc thù này đánh qua không biết bao nhiêu lần, đương nhiên cũng phát hiện động tác của nó, mũi chân điểm một cái trên tấm vải bao xe, thân mình ở giữa không trung lui về phía sau một chút, tránh khỏi cái lưỡi đánh lén kia.
“Tư lạp lạp lạp…” Một cái lưới điện đúng lúc xuất hiện ở phương hướng đầu lưỡi đánh tới, đầu lưỡi lập tức thành chất dẫn, điện chạm vào lưỡi tang thi kia khiến nó run run.
Phương Hách ngã lộn nhào trước khi rơi xuống đất, còn thuận tay chém đứt cái lưỡi không kịp thu hồi của nó.
Lại là “Oanh long long” vài tiếng, vài dị năng giả bên trong xe trực tiếp đánh nhau với vài tang thi xung quanh xe – vải chống nước, trên xe cũng còn dư nếu có hỏng thì có thể đổi mới, nhưng nếu không có tầng này thì chẳng phải bọn họ sẽ nhìn rõ hơn sao?
Theo Phương Hách nhảy ra, một ít dị năng giả có thói quen cận chiến cũng từ trên xe nhảy ra. Bị đuổi theo đánh như vậy nửa ngày, bọn họ sớm đã nghẹn khuất muốn chết! Hiện tại bên ngoài không có biến dị thực vật quấy rối, vẫn là đi ra đánh mới thống khoái!
Phương Hách lại lắc mình một cái, nhảy lên, hướng tới con tang thi bị mọi người đánh bay ra, thoải mái cho nó một đâm sau gáy – K.O!
Bỗng nhiên, mặt đất lại một trận chấn động, khiến ai nấy trong xe đều cả kinh – chẳng lẽ còn có biến dị thực vật?
Bọn họ vừa mới chạy khỏi bẫy của biến dị thực vật, chẳng lẽ chỗ nào cũng có chúng nó sao? Còn để cho người ta sống không!
Lúc mọi người đang sửng sốt, Phương Hách đột nhiên nhảy lên, tránh thoát móng vuốt từ dưới đất vươn lên – “Tang thi thổ hệ cấp ba!”
Tang thi thổ hệ cấp ba, hơn nữa không chỉ có một con.
Mấy con tang thi thổ hệ cấp ba này đến chung với đội quân tang thi, cho dù lúc trước chúng nó có đến chỗ đoàn xe bị biến dị thực vật mai phục, chúng nó cũng là đi chịu chết, nên lúc này mới tấn công.
Diêm Tân an bài tuy rằng đối với những con trên mặt đất có tác dụng, nhưng lại không thể đối phó với đám trốn dưới đất, ngửi không được hương vị cũng không ảnh hưởng gì với đám tang thi này, vì thế song phương không thể tránh khỏi tao ngộ.
“A a a! Dưới gầm xe!” Không biết chiếc xe xui xẻo nào đang ở trên đầu đám tang thi thổ hệ, bị một trảo của chúng nó trực tiếp đâm lủng gầm xe.
Đám tang thi thổ hệ sau khi nhảy lên mặt đất cũng hòa vào đội quân tang thi mà chạy lại đoàn xe, nhưng lại ôm tâm tình ‘Ăn đến miệng trước rồi hãy nhập tiệc’, nên đã tấn công mấy chiếc xe phụ cận bọn họ.
“Chết tiệt liều mạng thôi! Bộ hậu cần đều ở lại trên xe chuẩn bị lát nữa oanh tạc mục tiêu, còn lại đi theo tôi!” Quách Binh hét lớn một tiếng, giọng lớn đến nỗi mấy người trên xe ai cũng có thể nghe thấy dễ dàng.
Hiện tại tuy rằng đa số tang thi đều bị dẫn đi, nhưng tang thi ở lại đoàn xe phụ cận cũng không ít, hơn nữa đều là cấp hai trở lên, không phát huy hết uy lực của dị năng giả cận chiến, thì làm sao giết sạch chúng nó?
Quách Binh rõ ràng là cố ý.
Quả nhiên, những người có sức chiến đấu mạnh mẽ trên xe đều lần lượt nhảy xuống, cùng đám tang thi giáp lá cà.