Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 184: Chương 184: Phần mới, thông báo đến từ quân đội!




Trải qua lần khảo thí này, tổ công kiên lần nữa trở thành địa phương mà hết thảy người thức tỉnh đều hướng tới, căn cứ dấy lên một luồng nhiệt huyết tu luyện, đây là điều Sở Chích Thiên không ngờ đến, phải biết rằng anh kêu Tiêu Tử Lăng ra mặt khảo thí, chỉ là vì có thể có cớ hoàn toàn thu những người khảo thí, hình tượng đối ngoại của Tiêu Tử Lăng là mềm lòng, ở trong tay cậu có thể thông qua toàn bộ, đây là điều có thể giải thích thông.

Cho nên nhờ quyết định trong lúc vô tình này của Sở Chích Thiên, đã khiến cho thực lực của căn cứ lần nữa nhanh chóng tăng trưởng, lập được cơ sở vững chắc cường đại nhất cho căn cứ Lăng Thiên tương lai.

Không bao lâu sau, năm người khảo thí toàn bộ nhận được điều lệnh thông tri, điều này làm cho hết thảy người thức tỉnh oanh động, tất cả mọi người đều qua chúc mừng bọn họ, đội viên vốn bị đánh rớt nhao nhao qua hỏi thăm đến tột cùng là chuyện gì? Dù sao lúc đó năm người này đều nói bản thân quá yếu, là không thông qua được.

Năm người biết điều này khẳng định là do thiếu niên hòa khí hồn nhiên kia giúp bọn họ, nói lời hay cho bọn họ khi bình phán kết quả, lần này bọn họ rốt cục hiểu rõ vận may mà Đới phó đội trưởng nói đến tột cùng là gì. Nhìn những ánh mắt hâm mộ kia, bọn họ cười nói: “Vận khí cũng là một loại thực lực!”

Vì vậy, tất cả mọi người hy vọng lần sau mình cũng có vận may như những người này, gặp được khảo thí của phó tổ trưởng thực lực cường đại lại có lòng tốt kia.

Năm người chỉnh lý xong đồ đạc của mình đi tới tổ công kiên, đứng ở cửa nghênh đón bọn họ không phải là phó tổ trưởng đáng yêu hồn nhiên kia nữa, mà là một thanh niên có chút u ám, hắn thấy bọn họ đến, lạnh lùng liếc bọn họ một cái, sự khinh thị không chút nào che giấu khiến cho trong lòng bọn họ ẩn ẩn không cam lòng.

Hắn hừ lạnh một tiếng nói: “Tuy rằng mấy người may mắn tiến vào tổ công kiên chúng tôi, bất quá không có nghĩa là tuyệt không sơ sót, tôi là Ngô Khánh Vân, về sau mấy người có thể xưng hô tôi là số bốn, hiện tại theo tôi cùng đi gặp đội trưởng.”

Lời nói của Ngô Khánh Vân khiến cho trong lòng năm người mãnh liệt cả kinh. Đây chính là song sát trong truyền thuyết a, quả nhiên không dễ chọc, thoạt nhìn chuyện bọn họ có thể tiến vào tổ công kiên, thập phần khiến cho vị số bốn này bất mãn, năm người có chút lo lắng, có thể bởi vậy mà ảnh hưởng uy tín của Tiêu phó tổ trưởng đã nói lời hay cho bọn họ hay không?

Địa điểm Sở Chích Thiên làm việc ở lầu ba. Đi vào chính là một huyền quan, Ngô Khánh Vân dẫn bọn họ đến nơi đây rồi không tiến vào, tiếp theo dẫn bọn họ đi vào chính là một thanh niên cười rất rực rỡ, anh ta cười ha ha nói: “Tôi kêu Lục Vân Đào, về sau các cậu kêu tôi số 3 là được.”

Năm người vừa rời khỏi nam nhân u ám Ngô Khánh Vân kia, tâm tình thoáng thả lỏng, nhưng bởi vì lời tự giới thiệu của người trước mắt, lại lần nữa khẩn trương lên. Hóa ra người thoạt nhìn dương quang này vậy mà cũng là một trong song sát, có lẽ người âm hiểm đánh lén theo như lời hai nhóm trước sợ rằng chính là vị này, xem ra bọn họ nhất định phải cẩn thận người trước mắt, miễn cho bị người này chơi ám chiêu hãm hại.

Nếu Lục Vân Đào biết năm người này nghĩ về anh như vậy, khẳng định sẽ rơi lệ đầy mặt, cắn khăn tay nhỏ hô to oan uổng, trong tổ công kiên kỳ thực anh là người tốt nhất, ngoại trừ Tiêu Tử Lăng. Được rồi. Lại là một người bị Tiêu Tử Lăng lừa a.

Lục Vân Đào dẫn bọn họ đi qua một thông đạo, ánh vào mi mắt chính là một phòng khách rộng rãi. Một nam nhân lãnh liệt khí phách đang ngồi trên sô pha, bên cạnh là một thân ảnh quen thuộc đứng ở đó. Dường như đang nói gì đó với nam nhân kia.

Ánh mắt năm người sáng ngời, Tiêu phó tổ trưởng khảo thí bọn họ cũng ở chỗ này, điều này để cho bọn họ dường như đã tìm được tổ chức vậy, tâm tình bàng hoàng thoáng cái yên ổn hơn. Lục Vân Đào dẫn bọn họ đi qua, nói với Sở Chích Thiên ngồi ở bên kia: “Đội trưởng, tôi đã mang năm người mới tới lại đây báo cáo.”

Sở Chích Thiên chỉ nhẹ nhàng quét nhìn bọn họ một cái, đã khiến cho bọn họ tóc gáy dựng thẳng, một luồng áp lực vô hình khiến cho bọn họ không thở nổi.

Sở Chích Thiên lãnh liệt nhìn bọn họ, phát hiện bọn họ khác với hai nhóm trước, thái độ rất tốt, một chút cũng không bởi vì gia nhập được tổ công kiên mà sản sinh ngạo khí, nhịn không được hoài nghi nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng đang cười đáng yêu hồn nhiên đứng bên cạnh, tên nhóc này vào lúc khảo thí đến tột cùng đã làm gì, vậy mà khiến cho thái độ của năm người này đoan chính như thế?

Sở Chích Thiên tạm thời đặt nghi vấn trong lòng này xuống, chuẩn bị chờ lát nữa đi hiểu rõ, chỉ thấy anh nhàn nhạt nói với năm người: “Lần này, dựa theo kết quả khảo thí của mấy người mà xem, muốn gia nhập tổ công kiên vẫn có chút khoảng cách, vốn tôi tuyệt không muốn nhận, bất quá quan khảo thí của mấy người lại nói không ít lời hay cho mấy người, dựa theo lời cậu ta, mấy người đều là người có tiềm lực, tuy rằng trước mắt thực lực có chút chưa đủ, nhưng chỉ cần nỗ lực, là có thể bù đắp được điều đó.”

Năm người nghe thấy lời nói của Sở Chích Thiên, nhịn không được dùng ánh mắt cảm kích nhìn về phía thân ảnh bên cạnh Sở Chích Thiên, quả nhiên như bọn họ nghĩ, bọn họ có thể vào được tổ công kiên, đều may nhờ vị Tiêu phó tổ trưởng này.

Sở Chích Thiên tiếp tục nói: “Nếu phụ tá của tôi đã tin tưởng mấy người, cho rằng tương lai mấy người có thể một mình đảm đương được một phía, vậy tôi quyết định sẽ tin tưởng mấy người một lần, hy vọng mấy người nỗ lực biểu hiện, không nên làm mất mặt Tiêu phó tổ trưởng đề cử mấy người vào.”

“Vâng, đội trưởng!” Năm người ưỡn mình đáp, ánh mắt bọn họ rất kiên định, điều này khiến cho Sở Chích Thiên rất hài lòng, anh quay đầu phân phó với Lục Vân Đào: “Vân Đào, dẫn bọn họ quay về nơi dừng chân của bọn họ, sau đó nói rõ cho bọn họ quy củ của tổ công kiên chúng ta, về phần phân tổ, anh với Ngô Khánh Vân an bài.”

“Vâng, đội trưởng!” Lục Vân Đào nhanh chóng đáp, sau đó liền dẫn năm người rời đi nơi làm việc của Sở Chích Thiên.

Năm người sau đó lấy được số hiệu của bọn họ, biết bọn họ được phân phối tới tiểu đội của số ba số bốn, Chu Trừng Siêu nhìn bảng phân phối tiểu tổ trong tay, không hề nghĩ ngợi trực tiếp thốt ra: “Phắc, thế nào là ở tổ của số bốn âm hiểm kia? A a a a. . . Vì sao không phải số hai? Tôi thực muốn ở cùng Tiêu phó tổ trưởng a.”

Mấy người bên cạnh cũng có chút tiếc nuối, trong ba người số hai số ba số bốn, thấy thế nào cũng là Tiêu phó tổ trưởng an toàn tin cậy hơn a.

Không nói chuyện người của tổ công kiên phân phối tiểu đội tiến hành thanh lý căn cứ bí mật như thế nào, lấy trấn nhỏ làm cơ sở, căn cứ Lăng Thiên được tiến hành cải tạo phòng ngự rốt cục cũng hoàn thành công tác đoạn kết sau cùng của nó.

Dưới sự an bài của Trần Cảnh Văn, hai bộ môn bộ ngoại giao bộ chữa trị đồng thời thành lập, bộ trưởng đều do Chân Nhất Long đảm nhiệm, mà Giang Khinh Ngữ thì trở thành người đầu tiên đảm nhận chức nhân viên phát ngôn tin tức của bộ ngoại giao. Cùng lúc đó, thông cáo căn cứ Lăng Thiên thành lập thông qua đài vô tuyến điện mới được thành lập tuyên bố ra, tuyên cáo cho hết thảy người sống sót, cùng với các đại căn cứ rằng căn cứ Lăng Thiên đã chính thức thành lập.

Giữa lúc Trần Cảnh Văn bận rộn chuyện khác, Chân Nhất Long vẫn luôn phụ trách thu thập tin tức bên ngoài, hôm nay sắc mặt nghiêm trọng đi vào phòng làm việc của Trần Cảnh Văn.

“Nhất Long? Có việc?” Trần Cảnh Văn thấy sắc mặt của Chân Nhất Long có chút không thích hợp, liền hỏi.

“Ông chủ, cậu nghe một chút radio của quân đội đi.” Chân Nhất Long tiện tay đưa qua một bộ radio mini, để cho anh tiến vào kênh radio của quân đội.

Trần Cảnh Văn biết khẳng định đã xảy ra chuyện gì, lập tức tiếp nhận máy, xoay chốt mở radio, bắt đầu nghe đài radio quân đội.

Vẫn như thường ngày, tuyên bố tình hình tiến hóa mới nhất của tang thi, với tư liệu tương quan của người thức tỉnh tiến hóa nhân loại, tuyệt không có gì dị thường, anh nghi hoặc liếc Chân Nhất Long một cái, Chân Nhất Long không nói gì, chỉ tỏ ý Trần Cảnh Văn tiếp tục nghe đài.

Không bao lâu sau, tin tức thông cáo kết thúc, chợt nghe thấy trong radio phát ra một thông báo, ba lần thông báo liên tục khiến cho anh nhất thời sửng sốt.

Chân Nhất Long thấy thế liền nói: “Tin tức này, mỗi khi cách năm phút đồng hồ sẽ thông báo một lần, hơn nữa mỗi lần thông báo đều là liên tục ba lần, thoạt nhìn lần này thái độ của quân đội rất kiên quyết a.”

Trần Cảnh Văn gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, bắt đầu phân tích phía sau tin tức này đến tột cùng ẩn tàng động cơ nào không muốn để cho người biết.

Những đại lão của quân đội muốn khống chế toàn bộ Trung Quốc sao? Bọn họ triệu hoán hết thảy thủ lĩnh căn cứ của Trung Quốc chỉ sợ là vì muốn để cho bọn anh gia nhập trận doanh của bọn họ nhỉ, đương nhiên còn muốn thuận tiện phân chia địa bàn của đôi bên một chút. Khóe miệng Trần Cảnh Văn lộ ra một nụ cười trào phúng, ngoại trừ dùng biện pháp này liên hợp những căn cứ bình dân khác, quân đội thật đúng là không còn phương pháp nào khác, chinh phục từng căn cứ một? Chưa đánh được mấy cái, sào huyệt của bọn họ đã bị căn cứ khác chiếm mất rồi. Huống hồ quân doanh vốn không phải là bền chắc như thép, chính bọn họ còn chưa phân phối rõ được lợi ích giữa đôi bên nữa kìa, đương nhiên bọn họ ẩn tàng tương đối tốt, những căn cứ bình dân bên ngoài rất khó biết nội tình mà thôi.

Bất quá còn phải cảnh giác có phải bọn họ chuẩn bị muốn một lưới bắt hết hay không, bất quá nhiều căn cứ như vậy, nếu muốn ăn sạch, chỉ dựa vào thực lực của quân đội. . . Chỉ sợ cũng là lưỡng bại câu thương, những đại lão của quân đội hạ không được quyết tâm này, trừ phi trước đó đã liên hợp được phần lớn căn cứ. Ừm, điều này không thể không phòng.

Tuy rằng Trần Cảnh Văn khinh thường cách làm của quân đội, thế nhưng lại không thể không coi trọng hơn đối với tin tức này, căn cứ Lăng Thiên mới sinh còn quá yếu ớt, chịu không nổi một chút mưa gió, vì vậy căn cứ Lăng Thiên còn chưa thể làm chim đầu đàn, nhất định phải dung nhập những căn cứ bình dân, liên minh với căn cứ khác cùng nhau trông coi, bằng không rất có thể nơi bị ăn tươi đầu tiên chính là căn cứ Lăng Thiên.

Trần Cảnh Văn tính toán một chút, phát hiện bọn anh nhất định phải tham gia hoạt động này. Vì vậy anh cầm lấy bộ radio mini kia trực tiếp chạy tới chỗ Sở Chích Thiên, đương nhiên anh không quên kêu Chân Nhất Long thông tri Đổng Hạo Triết cùng chạy qua.

Rất nhanh, Trần Cảnh Văn đã chạy tới chỗ Sở Chích Thiên, chỉ chốc lát sau Đổng Hạo Triết cũng chạy tới.

Tiêu Tử Lăng vẫn làm công tác pha trà của cậu, mỗi khi tam đại đầu sỏ đến chỗ Sở Chích Thiên thương nghị đại sự, chuyện này cậu đều trốn không thoát, có đôi khi cậu rất hy vọng lão đại nhà mình sẽ chạy đến địa bàn của Trần hồ ly hiệp thương, như vậy có thể ăn của Trần hồ ly lấy của Trần hồ ly rồi. Được rồi, Tiểu Lăng đồng hài của chúng ta yêu thương những lá trà trân quý kia, trong không gian của lão đại nhà mình cũng chỉ có mấy bao. . . Lá trà ngon đỉnh cấp đó.

Sở Chích Thiên nghe thấy tin tức Trần Cảnh Văn mang đến, thắt chặt đầu mi nói: “Nói như vậy chúng ta nhất định phải đi? Đáng tiếc căn cứ mới vừa bắt đầu vận chuyển, xem ra bọn họ không muốn cho chúng ta quá nhiều thời gian.”

Đổng Hạo Triết gật đầu nói: “Chúng ta tiến vào nơi đây xây dựng căn cứ, phỏng đoán bên kia đã có tin tức rồi.” Mắt quá nhiều, khó lòng phòng bị, tuy rằng Trần Cảnh Văn đã âm thầm giải quyết mấy tên, đáng tiếc vẫn có một số người ẩn tàng quá sâu.

“Không sao, tôi vốn không muốn ẩn tàng hết thảy việc này. Căn cứ tôi phải xây quang minh chính đại.” Sở Chích Thiên không hề sợ hãi nói, anh thành lập căn cứ lớn như vậy đương nhiên là vì muốn cung cấp một điều kiện sinh tồn tốt cho người sống sót ở mạt thế, người biết đến càng nhiều, tới nơi này tìm kiếm che chở cũng sẽ càng nhiều, Sở Chích Thiên không cho rằng có gì không tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.