Mạt Thế Trùng Sinh Chi Hắc Ám Nữ Phụ

Chương 24: Chương 24




"Đại ca, đi bên này nè đại ca, em nói cho anh biết, nơi này ban đầu là cửa hàng bán sỉ gạo, trước kia em làm ở đây được một thời gian, đáng tiếc do ông chủ tính tình rất keo kiệt, nên sau này em không làm nửa, anh không biết đâu, một hạt gạo rơi xuống đất tên kia đều muốn chúng em nhặt lên, xem chúng như bảo bối vậy đó, bất quá mấy ngày hôm trước nghe nói ông ta đi công tác bàn chuyện làm ăn gì đó, bên trong này khẳng định không có ai, chúng ta cứ đi vào là được..."

Thời điểm Tần Nguyệt cùng con sơ cấp tang thi này giằng co, bên ngoài truyền đến thanh âm của người trẻ tuổi, không nghĩ đến bọn họ cũng có ý định giống cô. Đối với lời nói của người đó Tần Nguyệt cười nhạt, tin tức một chút cũng không tin cậy, theo lời nói của hắn vậy con tang thi này từ nơi nào thoát ra.

Kỳ thật việc này cũng không thể trách tên tiểu tử bên ngoài tin tức mất linh thông, con tang thi ông chủ này khi còn sống quả thật là đi công tác, nhưng người này lại vô cùng lo cho tài sản của mình, bàn việc xong là lập tức chạy trở về, trước khi đi nghĩ ngơi liền chạy vào đây nhìn cả một kho lương thưc chất hàng đống cao như núi, giống như mổi buổi tối trước kia phải sờ vào, ngửi một tý mới an lòng lên giường ngủ.

Vì thế khi tận thế đến, ông ta vẩn còn nghĩ ngơi trong kho hàng, sau đó trực tiếp biến thành tang thi, nhưng một chút có thể khẳng định là cho dù biến thành tang thi, thì trí khôn của nó cũng chỉ biết một quan niệm là bảo vệ tài sản của mình, nó như củ giống như thời điểm còn sống quyết tâm thề chết bảo vệ tài sản của chính mình quyết không để cái nhân loại như cục thịt này đoạt thực vật bảo bối của nó.

Người bên ngoài chạy tới kho hàng ngày càng gần, Tần Nguyệt biết bản thân mình phải nhanh lên giải quyết cho xong con tang thi giử của đang giận dữ này. Cô xiết chặt cây búa, hướng tới phần tương đối yếu ớt nơi cổ bổ tới, lúc này con tang thi hiển nhiên đã có trí khôn nhất định hiểu được nguy hiểm cùng tránh né, có bản năng tránh nơi nguy hiểm tìm nơi an toàn, không có giống các tang thi khác không biết tốt xấu xông lại.

Tang thi vọt đến một bên, miệng phát ra tiếng thét giận dữ, nó lại không tùy tiện công kích trả lại, ngược lại nó đang tìm kiếm thời cơ, một chút vừa rồi kia khiến nó xác nhận trước mắt thực vật đã mất của nó không dễ dàng gì lấy lại, có chút nguy hiểm, nhưng đều này cũng không thể khiến nó lùi bước.

Tần Nguyệt không cho thời gian hắn tự hỏi, một kích không thành cô liền vung búa bổ tới lần nửa, lúc này đây bởi vì nó đang phân tâm nhìn đến một cánh tay của nó. Con tang thi này đầu tiên là tiến hành tránh né, sau khi không có thành công bằng vào địa hình núp vào, muốn tìm thời cơ đánh lén.

Trong lúc đó Tần Nguyệt tuy rằng đang thu thập vẩn bảo trì cảnh giác, nguyên bản con tang thi còn đang núp một bên thấy thế không nén được tức giận, nhìn từng đống lương thực biến mất tâm của nó như nhỏ máu, tuy rằng căn bản nó không biết vì sao nó lại cảm giác như thế, nhưng cũng không tránh được làm nó thật tức giận. Theo tang thi lại một lần nữa nhảy ra, tựa hồ như không gian xảy ra hiện tưọng hơi vặn vẹo xuất hiện ảo giác, Tần Nguyệt biết con tang thi này đại khái là bị cô chọc cho hoàn toàn tức giận không thể kiểm soát cho nên kích phát thành công dị năng hệ tinh thần, từ ban đầu chỉ là có khả năng thức ỉnh dị năng hệ tinh thần trực tiếp biến thành có thể sử dụng dị năng .

Tần Nguyệt thầm than khổ, không biết vận khi cô thế nào, vừa mới kích phát dị năng, thì gặp một đám tang thi tiến hoá.. đã là rất khó giết chết thì không nói đi đối phương còn có dị năng!

Bất quá bản than chính cô cũng có dị năng, thân thể còn trải qua cường hóa, tương đối so với người bình thường xem như tốt hơn không ít, không thìch chắc hôm nay cô đã sớm đầu hàng chạy khỏi chổ này

Đây là cái ảo giác nhỏ, chắc nguyên lai do hoàn cảnh. Hoăch đây chỉ là tang thi vừa mới tiến hóa, năng lực sử dụng dị năng còn hạn chế, chỉ cần tập trung quan sát sớm hay muộn cũng có thể tìm được điểm yếu của nó. Mà bây giờ cô bỏ qua con tang thi này, đoán chừng mấy tháng sau nó sẽ thành con tang thi vương.

Chính sách của Tần Nguyệt là thừa dịp nó còn yếu mà lấy mạng nó, cô tập trung lực chú ý tìm kiếm địa phương con tang thi ẩn thân, đồng thời trong tay ngưng ra dị năng tiểu Hắc hỏa, tuy rằng sử dụng dị năng sẽ nhanh hơn nhưng cũng nhanh bị hao hụt so với thể lực của cô, nhưng bây giờ hiển nhiên không có biện pháp nào tốt hơn.

"Đại ca, chính là chỗ này , chúng ta vào đi thôi." Thanh âm phía ngoài vang lên bay vào, một người nhìn cánh cửa kêu lên, "Có cái gì đó không đúng, tiểu Hắc tử cánh cửa nơi này tại sao lại hở ra rồi hình như nó không có khoá ... Chắc có người đã đến trước rồi, bà nội nó, các huynh đệ nhanh tiến vào, kéo cửa ra cho ta, dùng sức kéo, lão tử đây là muốn nhìn xem cái tên nào muốn đoạt đồ của lão tử, bà nội nó, chắc nó chán sống rồi..."

Vẩn không để ý đến bọn họ, trong lúc vừa rồi có người nói chuyện nháy mắt Tần Nguyệt tìm được vị trí của con tang thi, khi cô muốn áp sát thi con tang thi hiển nhiên cũng phát hiện ra Tần Nguyệt, có điều nó quay đầu sang chổ khác muốn chạy đi.

Nói đùa, đã đánh cướp của con tang thi có trí lực lại có dị năng tinh thần mà quan trọng hơn nó cực kì giử của mà còn khiến nó chạy mất, thì không biết sau này sẽ còn lưu lại bao nhiêu tai hoạ ngầm a.

Tần Nguyệt điên cuồng dồn hết thể lực cùng dị năng, lúc cánh cổng bị phá mở một khắc rốt cuộc cô cũng tìm được cơ hội bắn dị năng hắc hoả, rống, cuối cùng một tiếng gầm lên giận dữ con tang thi bị dích hắc hoả đốt rụi hơn nửa thân thể.

"Thanh âm gì thế, bên trong có tang thi, đại ca cẩn thận!"

Người đã nhanh đến , Tần Nguyệt không kịp nghỉ ngơi nhịn xuống ghê tởm đem tinh hạch trong đầu con tang thi moi ra, đông thời đem số gạo còn dư lại thu thập vào không gian nhanh chóng chạy ra hướng cửa sau ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.