Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 256: Chương 256: Không khoan nhượng




Chúng Thanh Phong nôn nóng muốn biết kết quả mà Võ Quế Sơn đã điều tra được.

Anh hỏi: "Biết được kẻ đứng sau chưa?"

Võ Quế Sơn chưa kịp trả lời đã bị Trương Mỹ Vân giành mất.

"Thuốc Độc Không Màu đã khai ra người bỏ tiền thuê cậu ấy đăng bài về em rồi.

Nhưng theo suy đoán của em và anh Sơn thì đây mới là màn mở đầu thôi.

Kẻ đứng sau chuyện này chắc chắn sẽ chưa dừng tay.

Vì thế chúng em dự định sẽ tương kế tựu kế để dụ rắn ra khỏi hang."

Đương nhiên Chúng Thanh Phong hiểu kế hoạch của Trương Mỹ Vân và Võ Quế Sơn, nhưng anh không muốn Mỹ Vân bị đồng nghiệp lời ra tiếng vào, phải chịu ấm ức.

Hơn nữa anh cũng không muốn con mình bị người ta nói là con của Thẩm Toàn Đức.

Cứ nghĩ tới đó anh đã cảm thấy không vui rồi.

Dường như đọc được suy nghĩ của Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân nhanh chóng trấn an anh: "Em không sao! Cả thế giới này có thể hiểu lâm em, quay lưng lại với em.

Chỉ cần một mình anh hiểu em, đứng về phía em là đủ."

Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân, khẽ thở dài: "Nói thế nào đi nữa thì anh vẫn cảm thấy không nỡ..."

Dựa đầu lên vai Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân khẽ thủ thì: "Em từng đọc ở đâu đó người ta bảo là không nhẫn được việc nhỏ sao có thể làm được việc lớn.

Anh nói xem có đúng không?"

"Em bị người ta nói là tiểu tam, con anh là con của Thẩm Toàn Đức mà em cho rằng đó là chuyện nhỏ thì chuyện gì mới là chuyện lớn đây?"

"Với em chuyện gì cũng là chuyện nhỏ.

Chỉ có chuyện anh không tin tưởng vào khả năng của em mới là chuyện lớn."

"Sự tin tưởng của anh thật sự có ý nghĩa như vậy đối với em sao?"

"Anh là người quan trọng nhất với em.

Đương nhiên sự khích lệ của anh có ý nghĩa hết sức to lớn rồi."

"Anh là người quan trọng nhất đối với em sao?"

Không ngần ngại Trương Mỹ Vân nhanh chóng gật đầu thừa nhận.

"Quan trọng thế nào?"

"Quan trọng nhất, nhất, nhất luôn."

Trương Mỹ Vân không ngừng nhấn mạnh tầm quan trọng của Chúng Thanh Phong đối với mình.

Vì muốn trêu chọc Trương Mỹ Vân nên Chúng Thanh Phong hỏi: "Quan trọng hơn Lại Minh Nguyệt không?"

"Đương nhiên..."

Thuận miệng, Trương Mỹ Vân đang định trả lời rằng đương nhiên anh quan trọng hơn Lại Minh Nguyệt, nhưng giữa chừng nhớ tới câu hỏi của Chúng Thanh Phong, biết mình đã bị anh gài nên cô nhanh chóng sửa lại đáp án ban đầu: "Đương nhiên anh và Lại Minh Nguyệt đều quan trọng như nhau rồi."

Chúng Thanh Phong vẫn chưa chịu buông tha cho Trương Mỹ Vân.

Anh tiếp tục: "Vẫn phải có một người quan trọng hơn chứ."

Mặc dù Trương Mỹ Vân đang nịnh nọt Chúng Thanh Phong hòng đạt được mục đích của mình, nhưng cô cũng không phải dạng vừa, đâu dễ dàng để anh bắt nạt.

"Vậy em hỏi anh một câu, đối với anh ông ngoại quan trọng hơn hay cậu Thời Giang quan trọng hơn?"

Bởi vì biết ông Chúng Thời Vũ và Chúng Thời Giang đều là người thân, những người quan trọng nhất cuộc đời Chúng Thanh Phong nên Trương Mỹ Vân mới hỏi anh câu đó.

Quả nhiên, anh không thể lựa chọn ai là người ít quan trọng hơn được.

Võ Quế Sơn giơ ngón tay cái lên, công khai tán thưởng Trương Mỹ Vân trước mặt Chúng Thanh Phong: "Em được đấy!"

Tuy đã khiến Chúng Thanh Phong rơi vào thế khó xử nhưng để tránh việc anh cảm thấy xấu hổ trước cấp dưới, Trương Mỹ Vân vẫn khôn khéo nhận phần thua về mình.

"Anh Sơn quá lời rồi! Chẳng qua đại boss của chúng ta không muốn làm mất mặt phụ nữ thôi."

Chúng Thanh Phong bật cười trước sự lanh lợi, nhanh mồm nhanh miệng của Trương Mỹ Vân.

Anh vô thức đưa tay xoa xoa đầu cô hỏi: "Rốt cuộc em muốn gì, nói đi."

Nghe Chúng Thanh Phong nói vậy, biết rằng anh đã đồng ý với nguyện vọng của mình nên Trương Mỹ Vân lén nháy mắt ăn mừng với Võ Quế Sơn.

"Em muốn anh giao cho em phụ trách đấu thầu hạng mục cung cấp đồ nhựa cho dự án khu nghỉ dưỡng sinh thái của tập đoàn Vạn Bảo được không?"

"Em đủ tự tin phụ trách dự án đó không?"

"Với sự chỉ dẫn của anh Sơn, em tin là em sẽ làm được."

"OKI Vậy giao dự án này cho hai người."

Chúng Thanh Phong đồng ý một cách nhanh chóng khiến Trương Mỹ Vân và Võ Quế Sơn hơi bất ngờ.

"Anh không đưa ra cho bọn em điều kiện gì à?"

"Em muốn điều kiện gì đây?"

Trương Mỹ Vân lắc đầu: "Không điều kiện gì hết."

"OK! Vậy hai người lên bản kế hoạch chỉ tiết rồi đưa anh duyệt."

"Anh đúng là người đàn ông tốt nhất vịnh Bắc bộ mà em từng gặp."

"Dẻo mỏi"

"Nhưng anh có vui không?"

"Cũng tạm!"

Trương Mỹ Vân bĩu môi: "Anh đúng là người khó tính, khó nết, khó chiều."

Vừa rồi Trương Mỹ Vân còn hết lời ca Chúng Thanh Phong, bây giờ cô lại chê bai anh.

Nhưng Thanh Phong không giận, trái lại anh còn bật cười bảo: "Em lật mặt còn nhanh hơn lật sách đấy."

"Anh bắt nạt em"

Chúng Thanh Phong đã đọc vị được Trương Mỹ Vân, anh biết chắc chắn cô vẫn còn điêu muốn xin XỎ.

"Em và Quế Sơn còn muốn gì nữa thì xin hết một lượt luôn đi."

Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thanh Phong vẻ mặt không giấu nổi sự ngỡ ngàng.

"Sao anh biết là em vẫn còn điều muốn xin? Sao anh giỏi thế?"

Nếu không nhìn ra chút tâm tư của Trương Mỹ Vân sao Chúng Thanh Phong có thể ngồi lên vị trí phó chủ tịch tập đoàn Tân Thế Giới khi tuổi đời vẫn còn trẻ như vậy chứ? Tuy Chúng Thanh Phong là cháu ngoại của chủ tịch tập đoàn, nhưng vị trí phó chủ tịch mà anh có được là hoàn toàn nhờ vào năng lực chứ không phải nhờ mối quan hệ.

"Em muốn gì, nói nhanh?"

"Tất cả các hạng mục đấu thầu của tập đoàn đều do Sophia phụ trách, anh có thể điều em sang đó làm trợ lý của chị ấy để học hỏi chút kinh nghiệm được không?"

Chúng Thanh Phong biết Sophia Ngô có ấn tượng không tốt với Trương Mỹ Vân, đương nhiên anh không thể giao trứng cho ác được.

Vì vậy anh đã thẳng thừng từ chối đề nghị của Trương Mỹ Vân: "Không được!"

Nhưng Trương Mỹ Vân cũng không phải kiểu người dễ từ bỏ.

Cô cố gắng thuyết phục Chúng Thanh Phong: "Em biết anh lo chị Sophia sẽ làm khó em.

Nhưng em sẽ tuyệt đối cẩn thận."

"Anh nói không được là không được!"

Chúng Thanh Phong trả lời một cách quả quyết.

Anh có thể nương theo mọi đề nghị của Trương Mỹ Vân dù là vô lý nhất, nhưng riêng chuyện liên quan tới an nguy của cô anh tuyệt đối không khoan nhượng.

"Chị Sophia biết em là trợ lý đặc biệt của anh, nhất định chị ấy sẽ không làm điều gì quá quảt với em đâu.

Vuốt mặt phải nể mũi chứ."

Lòng dạ con người chính là điều khó mà đoán được.

Vì vậy tuy đã làm việc với Sophia Ngô hơn ba năm, nhưng Chúng Thanh Phong không dám chắc cô ta có thực sự tốt đẹp như dáng vẻ bề ngoài vẫn tỏ ra hay không.

Đặc biệt là sau những màn Sophia dẫn mặt Mỹ Vân khi cô mới bước chân vào tập đoàn.

"Có gì không hiểu em cứ hỏi Quế Sơn.

Hoặc có thể trực tiếp hỏi anh."

"Điều đó là đương nhiên.

Nhưng ba người ai cũng có thế mạnh riêng, em muốn hấp thu tinh hoa từ anh, anh Sơn và cả chị Sophia.

Anh đồng ý cho em làm trợ lý của chị ấy đi mà.

Chỉ một tuần thôi, được không anh?"

"Không được!"

Không thuyết phục được Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân quay sang năn nỉ Võ Quế Sơn: "Anh nói với đại boss một tiếng giúp em đi."

Làm việc với Chúng Thanh Phong đã lâu nên đương nhiên Võ Quế Sơn hiếu rõ tính nết của đại boss nhà mình.

Một khi anh đã quyết thì không ai có thể thay đổi được.

"Vụ này anh cũng chịu thôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.