Trương Mỹ Vân vẫn chưa thoát vai hạ màn, tiếp tục diễn kịch.
Cô túm cánh tay Thẩm Toàn Đức, năn nỉ: "Chúng Thanh Phong thích thì anh để anh ta chơi một mình được không? Em không muốn chơi.Cũng không muốn ở chung một đội với anh ta."
Không đợi tới lượt Thẩm Toàn Đức lên tiếng, Chúng Thanh Phong trả lời với giọng cực gắt: "Muốn hay không, không phải do em quyết định."
Dứt câu, Chúng Thanh Phong túm lấy tay Trương Mỹ Vân, kéo cô ra xa khỏi Thẩm Toàn Đức.
Thẩm Toàn Đức nhìn Chúng Thanh Phong cảnh báo: "Chạy cho nhanh, cho xa vào.Đừng làm tao thất vọng."
Chúng Thanh Phong nhanh chóng đẩy Trương Mỹ Vân ra sau lưng mình, che chắn cho cô.
Anh cười nửa miệng với Thẩm Toàn Đức: "Yên tâm! Anh không phải đợi lâu đâu.Tôi sẽ cho anh thấy khả năng của mình ngay bây giờ."
Tiếp theo đó, chỉ bằng vài đường quyền Chúng Thanh Phong đã quật hắn ta Tô Răng Vẩu và Đông Mặt Rỗ.Không chỉ vậy, anh còn dùng đòn hiểm, khiến hai tên này kẻ gẫy chân, kẻ gẫy tay, đau đớn muốn chết.
Thấy Chúng Thanh Phong lật mặt, không làm như lời anh đã nói, Thẩm Toàn Đức gầm lên giận dữ: "Mày...mày...dùng thủ đoạn bỉ ổi để lừa tao."
Thẩm Toàn Đức chĩa nòng súng về phía Chúng Thanh Phong, tay đặt lên cò.
Lúc này anh đang đứng quay lưng lại với Thẩm Toàn Đức nên không hề hay biết hiểm nguy đang rình rập.
Trong tình thế cấp bách, ngàn cân treo sợi tóc, Trương Mỹ Vân không hề nghĩ ngợi gì, nhào lên định đỡ đạn thay cho Chúng Thanh Phong.
Nhưng anh phản ứng nhanh nhạy, dựa vào động tác của Trương Mỹ Vân đã đoán ra được tình hình.
Chúng Thanh Phong kéo Trương Mỹ Vân qua một bên, tránh được đường bay của viên đạn.
Nhanh như cắt, Chúng Thanh Phong lao tới, đấm tới tấp vào mặt Thẩm Toàn Đức.
Rồi lấy hết sức bình sinh giơ chân đạp hắn ta bay vào tường.
Thẩm Toàn Đức vừa đứng dậy thì Chúng Thanh Phong lại lao vào tấn công.
Tận dụng pha phòng thủ sơ hở của hắn ta, anh chớp thời cơ tung đòn gối bay cực nhanh vào đâu khiến đối thủ choáng váng và bị knock - out ngay lập tức.
Miếng thạch cao đang bó trên tay Thẩm Toàn Đức vỡ toang.
Một mảnh nhọn đâm vào cánh tay đang bị thương của hắn ta, khiến nó rỉ máu.
Thẩm Toàn Đức đau tới nỗi chảy cả nước mắt.
Tuy đã được xếp vào loại mặt dày vô liêm sỉ nhưng Thẩm Toàn Đức vẫn nhục nhã khi bị người yêu cũ sỉ nhục trước mặt người yêu hiện tại của cô.
Hắn ta rít lên: "Con đàn bà lăng loàn, sớm biết thế này tao đã bóp chết mày rồi."
Trương Mỹ Vân nhếch môi cười: "Sao nào? Giờ anh cảm thấy hối hận rồi à?"
Thẩm Toàn Đức nghiến răng thừa nhận: "Phải! Tao hối hận vì đã để mày sống tới bây giờ."
"Xin chia buồn với anh!"
Trương Mỹ Vân nói với giọng điệu tỉnh bơ.
"Đồ nham hiểm, mưu mô như mày rồi không có kết thúc có hậu đâu."
Thẩm Toàn Đức kết luận.
Trương Mỹ Vân bật cười ha hả.
Vì người không có tư cách nói câu này với cô nhất chính là Thẩm Toàn Đức.
Vừa thấy Trương Mỹ Vân tiến lại gân Thẩm Toàn Đức, Chúng Thanh Phong liên giơ tay kéo cô lại.
Thế nhưng Mỹ Vân đã gỡ tay Thanh Phong ra.
Cô nhìn anh dịu dàng nói: "Ân oán giữa em và Thẩm Toàn Đức, anh cứ để em tự mình giải quyết."
Không biết Trương Mỹ Vân định làm gì, nhưng Chúng Thanh Phong vẫn đề cao cảnh giác.
Bởi hạng người như Thẩm Toàn Đức không thể không đề phòng.
Đứng trước mặt Thẩm Toàn Đức, Trương Mỹ Vân nói: "Anh đã từng nghe câu hễ bạn cho người phụ nữ cái gì, cô ấy sẽ biến nó thành thứ hoành tráng hơn chưa?"