Thấy Chúng Thanh Phong đứng ra bảo vệ Trương Mỹ Vân như vậy, trong lòng Sophia Ngô như nổi sóng.
Thậm chí cô ta còn cảm thấy tôn nghiêm của mình bị sỉ nhục.
Chẳng lẽ Thanh Phong thực sự có gì đó với trợ lý của mình? Không thể nào, Sophia Ngô tuyệt đối không chấp nhận chuyện này.
Nếu như Thanh Phong có tình cảm với một cô gái ưu tú, xinh đẹp, nho nhã, xuất thân cao quý hơn Sophia Ngô thì cô ta có thể miễn cưỡng chấp nhận.
Đăng này Trương Mỹ Vân chỉ là một trợ lý cỏn con, từ ngoại hình tới địa vị đều không bằng một góc của cô ta.
"Anh có nhất thiết phải nặng lời với em như vậy không?"
Sophia Ngô nhìn Chúng Thanh Phong hỏi.
"Anh không nặng lời với em.Anh chỉ muốn nhắc em nhớ về quyền hạn của mình thôi.Nhân viên của anh, anh sẽ quản.Không cần em phải quản giúp"
"Chắc chị Sophia tìm phó chủ tịch có việc.Hai người cứ tiếp tục trao đổi nhé ạ.Em xin phép ra ngoài trước ạ"
Không đợi Chúng Thanh Phong cho phép, Trương Mỹ Vân nhanh chóng chuồn trước, rồi nhẹ nhàng khép cửa lại.
Lúc này trong phòng làm việc chỉ còn lại Chúng Thanh Phong và Sophia Ngô.
Anh đi tới bàn làm việc, ngôi xuống ghế, ngước nhìn Sophia hỏi.
"Tìm anh có việc gì không?"
Sophia Ngô đặt hai cốc trà hoa vàng xuống bàn làm việc của Chúng Thanh Phong.
Cô nhìn bông hoa trà trong cốc, giọng nghẹn ngào.
"Anh nhất định phải đối xử với em như vậy sao?"
Chúng Thanh Phong đặt hai tay lên bàn, nói một cách thẳng thắn.
"Sophia này, anh mong đây là lần cuối cùng chúng ta thảo luận về vấn đề này.Anh thực sự chỉ coi em là một người đồng nghiệp, một người bạn"
"Chỉ như vậy thôi?"
"Đúng! Trước đây như vậy, bây giờ như vậy, sau này cũng vẫn sẽ như vậy"
Chúng Thanh Phong khẳng định.
"Thanh Phong, em yêu anh.
Sẽ luôn yêu anh, và không bao giờ ngừng yêu anh."
"Em đừng cố chấp nữa.
Chúng ta không thể có kết quả tốt đẹp được đâu"
"Tại sao? Tại sao anh không thể mở lòng với em?"
Chúng Thanh Phong thực sự không muốn làm Sophia Ngô tổn thương.
Nhưng anh hết cách rồi nên đành phải dùng cách trẻ con, ấu trĩ nhất khiến cô tỉnh ngộ.
"Trong lòng anh đã có người khác rồi"
Thực ra Chúng Thanh Phong biết Sophia Ngô toàn tâm toàn ý dành tình cảm cho mình.
Anh cũng đã cố nhủ lòng thử tiếp nhận tình cảm của cô.
Thế nhưng tới cuối cùng đành phải bỏ cuộc vì cơ bản họ quá giống nhau.
Theo nguyên tắc vật lý thì nam châm cùng cực sẽ đẩy nhau, trái dấu mới có thể hút nhau.
"Chúng ta không dành cho nhau""
"Tại sao? Anh chưa thử làm sao biết được chúng ta không dành cho nhau?"
"Em còn nhớ trước đây anh đã từng cùng em đi ăn tối, cùng em đi xem phim không?"
Sophia Ngô gật đầu lia lịa, "Em nhớ, đương nhiên là em nhớ rồi "
"Đó chính là lúc anh thử xem liệu chúng ta có thể ở bên nhau được không.
Kết quả là càng tiếp xúc với em nhiều, anh càng nhận thấy chúng ta không thể trở thành một cặp được"
"Anh thấy em không tốt ở chỗ nào em có thể sửa.
Xin anh hãy cho em thêm một cơ hội nữa.
Chỉ một cơ hội nữa thôi...
Sophia Ngô năn nỉ Chúng Thanh Phong.
Chúng Thanh Phong nhìn Sophia Ngô, từ tốn nói "Sophia, em đừng hạ mình trước bất kỳ người đàn ông nào, kể cả anh" . ngôn tình sủng
"Để có được tình yêu của anh, em sẵn sàng làm mọi thứ"
"Có nhất thiết phải như vậy không, Sophia? Em đẹp, em giỏi và chắc chắn ở ngoài kia có hàng tá đàn ông ao ước được chở che, bảo vệ, nâng niu, chiều chuộng em..."
Chúng Thanh Phong chưa nói hết câu đã bị Sophia Ngô cắt ngang.
"Ngoài anh ra em không cần người đàn ông nào khác."
Chúng Thanh Phong là người trực tiếp phỏng vấn, tuyển dụng Sophia Ngô đồng thời cũng làm việc với cô nhiều dự án nên anh biết cô là người muốn thứ gì nhất định sẽ tìm mọi cách để có được.
Nhưng tình cảm đâu phải thứ cứ muốn là sẽ có được.
"Anh sẽ nói lại lần cuối cùng: anh không thể ở bên cạnh em với tư cách bạn trai.
Trước đây không, bây giờ không và sau này cũng sẽ không"