Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 165: Chương 165: Cuộc đọ sức giữa những người đàn ông (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Ai da, mập như thế sao còn muốn tham gia chạy cự li dài a, da mặt thật dày!”

“Hey, tên mập kia, lăn một vòng để mọi người xem nào!”

“Không phải quá buồn cười sao? A ha ha ha...”

Lúc này Chúc Thành cảm thấy trong đầu nổ bùm một cái, đầu óc ong ong, không nghe rõ tiếng cười nhạo xung quanh.

Cậu chật vật chạy từng bước một, mồ hôi rơi như mưa.

Từng lớp ngồi quanh sân chạy, Chúc Thành vất vả chạy đến chỗ lớp mình, mọi người thay đổi sự cợt nhả ngày thường, tất cả đều gào lên động viên Chúc Thành.

“Anh Trư! Kiên trì là chiến thắng!” Tô Niên Niên kêu lên.

Chúc Thành lau mồ hôi chảy tới mát, trước mắt dần rõ ràng, cậu cũng nhìn thấy những người đang động viên mình.

Thân hình mảnh khảnh của Tống Dư Hi lu mờ trong đám người, nhưng Chúc Thành vẫn bắt được vị trí của cô ấy.

Cô ấy hơi xấu hổ vẫy cờ hồng trong tay, ở khoảng cách xa như vậy, Chúc Thành vẫn thấy được khẩu hình của cô ấy: cố lên.

Trong nháy mắt, Chúc Thành cảm giác động lực tuôn trào, như có thần trợ giúp tăng tốc độ, vọt đến đích.

Đám người bùng nổ tiếng hò reo, nhìn Chúc Thành vượt qua từng học sinh, như thể vừa đánh máu gà, thậm chí còn có người vỗ tay vì Chúc Thành.

Tiếng còi vang lên, Chúc Thành vọt tới đích, ngồi phịch xuống đất, thở phì phò.

“Hạng nhất, lớp 11C, Vương Hải Dương, hạng hai... hạng sáu, lớp 11F, Chúc Thành!”

Cả lớp 11F hò reo, tham gia chạy cự li dài có 20 mươi người, thành tích này của Chúc Thành không tệ.

Chúc Thành nhìn về phía lớp F ở đằng xa, nở nụ cười.

Đến giữa trưa, chủ nhiệm lớp Giang Mộ mời cả lớp đi ăn cơm.

Buổi chiều là thi bóng rổ, các nữ sinh tổ chức đội cổ động viên tự phát, chuẩn bị đi cổ vũ cho nam sinh.

Chủ lực của đội bóng rổ dĩ nhiên là Đường Dư, những người khác đã được chứng kiến kĩ thuật của cậu, cả đám đều khâm phục.

Lúc Tô Niên Niên đi đến bãi tập mới phát hiện cổ chân càng lúc càng đau, vén ống quần lên xem, cổ chân hơi sưng phồng lên.

Cô khó chịu xoa nhẹ hai lần, đằng sau đột nhiên truyền đến giọng nói quen thuốc: “Chân bị sao vậy?”

Tô Niên Niên giật nảy mình, nhìn Cố Tử Thần không biết từ đầu chui ra.

Anh mặc quần áo bóng rổ số 13, vừa đẹp trai vừa rạng rỡ, so với dáng vẻ lạnh lùng ngày thường thêm mấy phần hấp dẫn.

Tô Niên Niên ngơ ngác hỏi: “Anh cũng tham gia thi đấu bóng rổ sao?”

“Ừm, lớp chúng em cũng có đội bóng rổ.”

“Vậy anh cố lên nhé, bái bai, em đi cổ vũ cho Đường Dư đây!” Tô Niên Niên xoay người rời đi.

Cố Tử Thần đen mặt, tại sao lại muốn đi cổ vũ cho người khác a, còn nữa cô không biết đội bóng rổ lớp anh là đội bóng rổ của cả trường sao, trong trận đấu hữu nghị giữa các trường còn luôn là quán quân nữa.

Cố Tử Thần kéo cô lại, dựa vào ưu thế chiều cao ôm cổ Tô Niên Niên, uy hiếp nói: “Chân bị thương thì đi phòng y tế, đừng đến sân bóng làm gai mắt.” Còn câu “chỉ được cổ vũ cho em” thì yên lặng giấu trong lòng.

Tô Niên Niên sút ngã sấp xuống, vì duy trì thăng bằng nên đành phải tựa vào lồng ngực anh, ngửi mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái thuộc về Cố Tử Thần, cô lập tức đỏ mặt.

F*ck! Nhan sắc đã cao như vậy, có thể đừng đến quá gần được không! Sẽ căng thẳng a a a a a!&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.