Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Ha ha...” Cố Ly cười nhẹ, anh ta bỗng đứng dậy nói: “Tôi ở chỗ này sẽ có người không được tự nhiên, tôi vẫn nên đi trước thì hơn, mọi người cứ từ từ trò chuyện, Niên Niên, nếu rảnh rỗi nhớ đến Cố gia chơi nhé.”
Tô Niên Niên khẩn trương gật đầu, ở trong lòng cô, Cố Ly vẫn là ngôi sao sáng cô không thể với tới được, bây giờ bỗng nhiên đứng gần cô lại nói chuyện với cô, cô thật sự không quen lắm.
Chỉ là... “Có người không được tự nhiên” trong miệng anh ta, không phải là chỉ Cố Tử Thần đấy chứ...
Tô Niên Niên thầm nghĩ trong lòng, có vẻ như quan hệ giữa hai người không được tốt lắm, tuy nói là anh em con chú con bác, nhưng Cố Tử Thần chưa bao giờ đề cập đến Cố Ly, Cố Ly cũng chưa từng công khai thân phận của mình.
Đang suy nghĩ, tầm mắt lơ đãng rơi vào trên người Dạ Thanh Nhã, Tô Niên Niên hơi sửng sốt lại.
Ánh mắt của Dạ Thanh Nhã vẫn luôn dừng ở trên người Cố Ly, đuổi theo cử động của anh ta, nghe thấy anh ta muốn đi còn toát ra vẻ đau thương.
Đều là phụ nữ, Tô Niên Niên biết, đó là ánh mắt khi thích một người, không phải giả vờ.
Trời ạ? Người chị Thanh Nhã là Cố Ly sao?
Nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi, Tô Niên Niên không biểu hiện ra, cô đi theo Cố Tử Thần bắt đầu phỏng vấn chị Thanh Nhã.
Cố Tử Thần chuẩn bị câu hỏi cực kỳ cặn kẽ, thậm chí có mấy câu hỏi cực kỳ xảo quyệt, chỉ là Cố Ly vừa đi, Dạ Thanh Nhã đã khôi phục lại hình tượng nữ cường nhân mạnh mẽ, trả lời các câu hỏi cực kỳ sắc sảo, ngay cả Tô Niên Niên cũng thầm khen ngợi cô ấy ở trong lòng.
Nửa giờ sau, cuộc phỏng vấn đã tiến hành xong, dựa theo ước định, còn phải chụp ảnh và quay video cho Dạ Thanh Nhã, gửi mấy lời chào lời khích lệ đến các đàn em khóa dưới.
Nhưng máy quay DV mang đến lại bị trục trặc, Tô Niên Niên loay hoay nửa ngày cũng không thể dùng được.
Dạ Tinh Vũ ở bên cạnh lo lắng sẽ chờ lâu, mình cũng không có cơ hội biểu hiện, cậu ta lập tức nhảy cỡn lên nói: “Niên Niên, trong phòng mình có máy ảnh SLR, có thể quay phim, cậu có muốn dùng không, mình đi lấy cho cậu!”
Tô Niên Niên nghe đến tâm hoa nộ phóng, không ngờ rằng Nhị Vũ cũng có lúc đáng tin thế này, kích động nói: “Được được, tôi đi lấy với cậu!”
Hai người bạn nhỏ nhanh chóng đạt thành nhất trí, không ngờ rằng giọng nói lành lạnh của Cố Tử Thần vang lên: “Vậy dùng điện thoại di động chụp đi, dù sao cũng chỉ là báo điện tử, dùng máy quay dv thì dung lượng ảnh quá lớn, vậy sẽ không dễ làm.”
Hừ, đùa gì thế, còn cùng đi vào phòng lấy, lỡ như thú tính của Dạ Tinh Vũ đại phát thì phải làm thế nào, Tô Niên Niên, em đúng là một con heo! Cố ngạo kiều bề ngoài tỉnh bơ, nhưng thật ra nội tâm đã sớm bắt đầu phỉ nhổ rồi.
Tô Niên Niên làm ra vẻ đau khổ, hơi hơi mất mát, ngoan ngoãn vùi ở bên cạnh anh, buồn bực nói: “Được rồi.”
Dạ Thanh Nhã thu toàn bộ tất cả những thứ này vào trong mắt, vểnh môi lên cười.
Cố Tử Thần lấy điện thoại di động ra, quay video khoảng một phút với Dạ Thanh Nhã, phỏng vấn coi như chính thức kết thúc, hai người chuẩn bị rời đi.
Dạ Tinh Vũ ôm gối, u oán cắn góc gối.
Dạ Thanh Nhã thật sự không đành lòng được nữa, tìm một cái cớ gọi Cố Tử Thần tới bên cạnh, đồng thời nháy nháy mắt với Dạ Tinh Vũ, Dạ Tinh Vũ chợt tỉnh ngộ hiểu dụng ý của chị, chạy đến bên cạnh Tô Niên Niên, vừa kéo cô chạy ra ngoài vừa nói: “Niên Niên, trong khu vườn phía sau nhà mình có hồng, mình mang cậu đi hái quả hồng nha, anh cứ ở chỗ này uống trà đi!”
Cố Tử Thần nghiến răng nghiến lợi, không ngờ rằng thằng ngốc này còn dám cướp người ở ngay trước mặt anh.
Dạ Thanh Nhã cười híp mắt nói: “Lần trước còn nói mình không có bạn gái, không ngờ rằng hành động nhanh đến vậy, đã bắt được Niên Niên manh manh rồi a ~ “
Cố Tử Thần mặt không đổi sắc nói: “Sớm hay muộn cũng là người của em, bắt sớm hay bắt muộn đều giống nhau cả, vậy sao em lại không làm sớm?”