Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 95: Chương 95: Thi tháng (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Thấy vẻ mặt trợn mắt há mồm đần độn của Tô Niên Niên, Cố Tử Thần cong môi cười vui vẻ.

Tô Niên Niên nhéo nhéo khuôn mặt mình, liên tục xác định đây không phải mơ xong, nội tâm xuất hiện chút mừng thầm.

Ôi ôi, chẳng phải Cố Tử Thần có bệnh thích sạch sẽ sao? Còn không hề chê bai cô... Tô Niên Niên cảm thấy từng bong bóng màu hồng đang bay lên trong không khí, trái tim thiếu nữ bắt đầu đập.

Ngoài cửa Trần Nguyên khoan thai tới chậm thấy thế, không nói hai lời, quay đầu bước đi, tiện thể mang luôn cả dép lê mang cho em gái bảo bối của mình.

Khụ khụ... Niên Niên, anh chỉ có thể giúp em tới đây.

Anh trai tốt quốc dân Trần Nguyên lại giúp đỡ Tô Niên Niên, duy trì không khí mập mờ trong phòng.

“Tô Niên Niên, chỉ là tôi không muốn cô tiếp tục làm bẩn sàn nhà tôi thôi, bây giờ, lập tức, go!” Cố Tử Thần khoát khoát tay, vô tình hạ lệnh trục khách.

Ào ào ------------- Tô Niên Niên cảm thấy một chậu nước lạnh dội lên đỉnh đầu mình.

Có lầm hay không! Lý do này quá đơn giản đúng không?!

“A... tạm biệt.” Tô Niên Niên tủi thân như cô vợ nhỏ, chậm rãi đi đến cửa, rời khỏi Cố gia.

Giữa lông mày Cố Tử Thần bớt đi sự lạnh lùng, thêm chút dịu dàng lưu luyến, đưa mắt nhìn Tô Niên Niên từng bước rời đi.

Anh xoa đầu Đại Viên, thấp giọng nói: “Đại Viên... Đại Viên...”

Nụ cười nơi khóe miệng, dần lan rộng.

--------------------------

Trải qua một đêm được cảm xúc đau buồn vui mừng tẩy lễ, Tô Niên Niên ấm ức uể oải đến trường.

Bởi vì thứ sáu thi, nên sau khi hết tiết như bình thường, thầy cô các môn sẽ cho thời gian nhất định để ôn tập, tan học sẽ bắt đầu phát bài thi.

Ngày tiếp theo, trên mặt bàn Tô Niên Niên tích một chồng bài thi, khiến cô trợn tròn mắt.

Đây là thi tháng hay là thi đại học vậy? Có cần đáng sợ vậy không? Mà khi cô nhìn đề thi, thấy nội dung bài thi khó vô cùng, không cùng cấp bậc với lúc cô học ở cao trung Thần Giang.

Thử làm bài thi môn vật lý, một phần ba đề để trống, Tô Niên Niên nhìn xung quanh, tâm tình càng thâm trầm trọng.

Vẻ mặt Tống Dư Hi không đổi, lia bút không ngừng, đủ loại công thức đáp án viết chi chít đầy bài thi. Chúc Thành bình thường nhìn cà lơ cà phất, nhưng khi làm đề rất nghiêm túc, mặc dù không bằng Tống Dư Hi, nhưng cũng mạnh hơn cô nhiều. Ngay cả Đường Dư, cũng như có thần trợ giúp, vô cùng nhẹ nhàng.

Rõ ràng lúc học ở cao trung Thần Giang, thành tích của Đường Dư còn không bằng cô mà!

Thế giới này quá điên cuồng!

Tô Niên Niên đáng thương cắn bút, nhìn chằm chằm ngòi bút của Đường Dư, trong lòng tự an ủi, nói không chừng Đường Dư làm bừa.

Ánh mắt nóng rực như thế, dĩ nhiên không có khả năng Đường Dư không nhìn thấy, ngẩng đầu, thấy ánh mắt Tô Niên Niên tràn ngập u oán.

Lại thoáng nhìn bài thi trên mặt cô, Đường Dư suy nghĩ một chút mới thấp giọng nói: “Cậu không biết?”

Tô Niên Niên vô cùng đáng thương khẽ gật đầu.

Đường Dư im lặng một lúc, mới lấy ra tờ đề giống Tô Niên Niên, đưa cho.

Tô Niên Niên hiếu kỳ nhận lấy, trong nháy mắt hai mắt tỏa sáng.

Đường Dư không hề giống Tống Dư Hi đề nào cũng viết rõ đáp án, mà chỉ viết công thức và mạch suy nghĩ giải đề, vừa thể hiện cách làm, vừa tiết kiệm thời gian.

Còn Tô Niên Niên cũng không ngốc, nghiên cứu một lúc sẽ bắt đầu giải đề, mặc dù tốc độ hơi chậm, nhưng cũng mạnh hơn lúc mới bắt đầu.

Mấy ngày kế tiếp, cô viết xong một tờ, Đường Dư sẽ đưa cô tờ mới, hai người phối hợp ăn ý, Tô Niên Niên mới không kéo dài tiến độ ôn tập.

Nhưng trong lòng càng thêm kiên định ý nghĩ đi đến lớp bổ túc.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.