Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 143: Chương 143: Trang trí bảng tin (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Đồ heo này...” Cố Tử Thần thấp giọng mắng một câu, níu cổ áo Tô Niên Niên đi về phía bảng tuyên truyền.

Trường học có tổng cộng sáu bảng tuyên truyền, A Kiệt và Hoan Hoan mỗi người phụ trách hai nơi, còn lại hai nơi giao cho Tô Niên Niên và Cố Tử Thần.

“Biết vẽ bảng tin không?” Cố Tử Thần hỏi.

Tô Niên Niên ưỡn ngực nhỏ, mặt tự hào: “Dĩ nhiên, em là dân chuyên nghiệp đó! Trước kia bảng tin lớp em đều do em vẽ.”

Cố Tử Thần gật đầu, đánh giá chiều cao của cô, lặng lẽ đi kéo một cái bàn, để Tô Niên Niên đứng lên vẽ.

Tô Niên Niên nhanh chóng chia bảng tin thành năm phần, tiêu đề, chữ viết, tranh mi họa, khung, trang trí, chọn mấy viên phấn màu nhanh chóng vẽ.

Công lực vẽ tranh của cô vẫn còn, trên cơ bản không cần sửa, lưu loát vẽ những hình ảnh có liên quan đến đại hội.

Cố Tử Thần im lặng một lúc, lấy điện thoại ra tìm mấy câu cổ vũ vận động, cầm viên phấn chậm rãi viết lên bảng.

Tô Niên Niên vẽ xong một cái loa lớn, mắt liếc qua chữ của Cố Tử Thần, cằm suýt rớt xuống đất.

Trời ơi, cô tự nhận chữ viết của mình không tệ, nhưng không ngờ Cố Tử Thần lại viết đẹp như vậy, tuấn tú phiêu dật, mạnh mẽ có lực, xem ra thường xuyên luyện thư pháp.

“Cố Tử Thần, anh thật lợi hại... Đây là chữ gì thế?” Trong mắt Tô Niên Niên đầy sùng bái.

Cố Tử Thần rất hưởng thụ ánh mắt sùng bái của cô, ung dung nói: “Khi còn bé luyện Sấu kim thể*, muốn học không?”

*Sấu kim thể: là một thể chữ trong Thư pháp, là loại Chính Khải do Tống Huy Tông Triệu Cát sáng tạo ra trên cơ sở học theo lối chữ của Nhị Tiết đời Đường. Đặc điểm của thể chữ này là: kết thể chữ hơi dài, đường nét gầy guộc mà cứng cỏi. Thể chữ này là một trong những phong cách độc đáo của nghệ thuật Thư pháp.

Tô Niên Niên quả quyết lắc đầu, luyện thư pháp để tu thân dưỡng tính, nhưng cô không tĩnh tâm luyện chữ được.

Ngoại hình đã điển trai như thế, chữ còn đẹp như vậy, không muốn để ai sống nữa sao.

Trong lòng Tô Niên Niên cảm thán, tăng nhanh tốc độ vẽ tranh.

Hai người không nói gì, nhưng phối hợp rất ăn ý, chưa đến nửa tiếng đã hoàn thành một nửa.

Chữ viết ngay ngắn, nét vẽ có hồn, kết hợp lại với nhau càng tăng thêm sức mạnh.

Tô Niên Niên hài lòng gật đầu, hợp tác với người như Cố Tử Thần rất dễ chịu, không cần lo lắng đồng đội ngu như heo.

Viết xong mấy nét bút cuối, Cố Tử Thần nhận điện thoại, đầu bên kia giọng nói Nam Chi lo lắng, nói là áp phích xảy ra vấn đề, bảo Cố Tử Thần qua xử lý.

Cố Tử Thần đồng ý, đặt phấn viết xuống chuẩn bị rời đi, trước khi đi lo lắng nhìn Tô Niên Niên: “Một mình em làm được không?”

Tô Niên Niên nói: “Không sao, anh cứ đi, ở đây cứ giao cho em!”

Cố Tử Thần hơi nhíu mày, cuối cùng vẫn rời đi.

Tô Niên Niên lặng lẽ vẽ xong tất cả tranh minh họa, còn một khu vực trống, cô cầm lấy phấn chăm chú viết chữ.

Vất vả lắm mới làm xong, Tô Niên Niên nhìn tác phẩm của mình, tự nhiên sinh ra cảm giác tự hào.

Cô ngâm nga hát, chuẩn bị chụp một tấm đăng lên weibo, thì nghe thấy một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Tranh này của cậu là gì vậy?”

Tô Niên Niên sửng sốt quay người, thấy Lạc Gia Di đang đẩy kính mắt, quát lần nữa: “Không nghe thấy tôi đang nói với cậu sao?”

Tô Niên Niên chớp mắt: “Vẽ bảng tin a.”

“Vậy chữ này là thế nào, cậu cảm thấy chữ viết của hai người hài hòa sao?” Lạc Gia Di lên mặt, giọng nói vô cùng không vui.

Tô Niên Niên nhìn nhìn, cô thấy rất tốt mà, mặc dù chữ hai người không cùng một phong cách nhưng phối hợp lại không hề khập khiễng.

“Đây là đại hội thể dục thể thao mang tính toàn trường, đại biểu trường bên cũng tới, lãnh đạo trong thành phố cũng tới, thậm chí phóng viên đài truyền hình cũng tới phỏng vấn, cậu làm thế không sợ làm mất mặt trường chúng ta à?”&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.