Máu Chó Ba Ngàn Thước

Chương 12: Chương 12: Một đôi bích nhân




Tô Lạc nhìn dòng chữ Ngồi Nghe Tiếng Gió phát sáng trong danh sách bạn tốt, trong lòng cảm thấy vô cùng chán ghét. khi cô đang cùng đường bí lối, còn tưởng rằng ông trời thương hại, tặng cho cô một người bạn tốt. Khi cô kiên trì kéo hắn ra chiến trường vào bản sao, hi vọng có thể đem trang bị trên người hắn trở nên dễ nhìn một chút, còn tưởng rằng hắn là một người chơi đơn thuần, không ngờ kết quả lại khó có thể chấp nhận như vậy!

Tô Lạc không tập trung chơi trò chơi, chạy quanh Tây Lăng Ủng thành vài vòng xong lại cảm thấy tâm trạng khó chịu, dứt khoát tắt trò chơi, định đi diễn đàn xem có ai mang chuyện trên thế giới và trong môn phái viết thành bài hay không. Tiếc là cuộc khẩu chiến ngày hôm nay lại nằm ở chuyện cô nhặt thiên châu giết Nhược Tương Tích mấy ngày trước.

Người viết bài tự nhiên là Nhược Tương Tích, sử dụng chiến thuật điềm đạm đáng yêu kể lại chuyện mình bị Hạ Lãnh Nguyệt giết cô cướp thiên châu một cách vô cùng thảm thiết như thế nào đó rồi sau đó yếu ớt hỏi, chẳng lẽ gần đây kho tàu (hehe, ta đã hiểu được nghĩa từ này, kho tàu = thiêu hồng, mỗi nhân vật khi trang bị cao cấp (uhm uhm) sẽ có một quầng sáng màu hồng bao quanh đó ^^~) đại Băng Tâm cũng muốn mở đỏ cướp thiên châu sao? Đều là đồng môn, tại sao nhân phẩm lại có thể kém như vậy? Giết acc nhỏ cướp thiên châu?

Mở đỏ? Tô Lạc nhịn không được chửi bậy ra miệng, TMD ( TMD = con mẹ nó) nói hươu nói vượn đổi trắng thay đen, rõ ràng là Nhược Tương Tích không biết tự lượng sức mình mở đỏ trước, bây giờ lại dám nói như vậy, nếu như cô ngày hôm đó chụp ảnh lại thì tốt rồi, có thể chứng minh là cô nàng nói dối, nhưng mà … MD ( MD = mẹ nó), cô không nhớ, vì thế bạn hiền à, bây giờ coi như là hết đường chối cãi luôn!

Bây giờ Tô Lạc hiểu ra một đạo lý,, sau này chỉ cần là cùng đám người kia xảy ra chuyện thì tuyệt đối phải chụp ảnh lại lưu bằng chứng để ngừa bọn họ lại muốn bôi đen cô! Không phải là muốn cô bị người người phỉ nhổ xấu mặt không dám chơi sao? Tiếc là bổn cô nương đây ương bướng như cỏ dại, càng nhổ càng mọc, càng mọc càng tốt, mà tốt là xanh tốt vô cùng!

Kéo chuột xuống, có người đem tất cả những bài viết về Hạ Lãnh Nguyệt gom lại một đống, sau đó bắt đầu kể lể những chuyện xảy ra như máu chó đầy đầu, các bạn quần chúng mãnh liệt yêu cầu đăng lên thế giới để mọi người cùng chiêm ngưỡng, và bạn í tự nhiên là thuận theo dân tâm, lúc này Hạ Lãnh Nguyệt trong mắt mọi người ở đây đã trở thành người nổi tiếng, vô số người tranh nhau tế bái, phong cô lên làm Hạ Tam Nương!

Tô Lạc hít sâu một hơi, vốn định tạm thời tránh đầu ngọn gió, ai ngờ chuyện hôm nay lại làm cho dây thần kinh “Nhẫn” cô nổ tung thành ngàn mảnh! MB, từ nay về sau, cô và đám người Đường Thiển Thiển tuyệt đối ngươi chết ta sống quyết không đội trời chung!

Một bụng đầy oán khí, Tô Lạc uống ngay một cốc cà phê, hùng hổ online. Sau khi login thì cực kỳ phẫn nộ dùng tiền đổi thành nguyên bảo mua một tổ 【 Thiên Nhãn 】 có thể tra được vị trí của kẻ thù, đầu tiên tra xét vị trí của Nhược Tương Tích, Nhược Tương Tích lúc này đang ở Thạch Tượng thôn – Trung Nguyên, Tô Lạc cưỡi ngựa truyền tống đi qua, thấy em gái Băng Tâm đang rất cần cù nhổ cỏ cuốc đất, đồng thời vừa nhổ cỏ vừa trong môn phái nói xấu cô, thật là nhàn nhã a!

Giết một tiểu Băng Tâm như thế tự nhiên là không quá khó, Tô Lạc xông qua trực tiếp mở đỏ, ba giây sau đã đem cô nàng nằm bẹp trên mặt đất, Nhược Tương Tích chửi ầm lên ở kênh Trước Mặt, hô to cô có gan thì đừng chạy, Tô Lạc xì mũi coi thường, bổn cô nương ta không có gan thì sao nào, lúc này không chạy chẳng lẽ chờ người đến à? Cô cũng không phải kẻ ngốc, một kích đi qua Tô Lạc lập tức di chuyển đến vị trí an toàn, {chữ đỏ} duy trì nửa giờ, cô nhìn cái đầu lâu nhỏ bên cạnh tên mình mà lòng thổn thức a!

< nói chuyện riêng > Vũ Nhiên nói với bạn: Oa, cô giết người a!

Tô Lạc 囧, lau mồ hôi, chẳng lẽ người này đặt camera trên người mình sao, làm sao mà biết được vậy trời? Chẳng lẽ nói bây giờ hệ thống vợ chồng còn có công năng như vậy, có thể giám sát nhất cử nhất động của đối phương? Không thể nào!!!!

Không chờ Tô Lạc bình ổn trở lại, nói chuyện riêng của Linh Dực lại truyền đến.

< nói chuyện riêng > Vũ Nhiên nói với bạn: Nhìn môn phái.

Trong kênh Môn phái Nhược Tương Tích đang khóc lóc kể lể, nói cô đang hái thuốc thì bị Hạ Lãnh Nguyệt mở đỏ giết, Băng Tâm môn phái tự nhiên là có rất nhiều chị em chính nghĩa, lập tức đều trách mắng Hạ Lãnh Nguyệt tàn ác vô nhân đạo.

Bạn nói với Vũ Nhiên: Tôi quen rồi, môn phái nói gì đối với tôi cũng không có gì quan trọng.

Thật ra đám người thường xuyên nói chuyện trong môn phái, cả ngày một là vợ à hai là em ơi, ba là trêu ghẹo nhau, thỉnh thoảng tư tưởng thánh mẫu thăng hoa, cùng chung mối thù lòng đầy căm phẫn chỉ trích người khác, cho nên, Tô Lạc có khả năng đoán trước tình trạng nước miếng bay loạn bây giờ trong môn phái, dứt khoát tắt kênh, mặc kệ bọn họ lên án.

【 Thế Giới 】 Đường Thiển Thiển: Hạ Lãnh Nguyệt cô lại giết Tích Tích là có ý gì? Cô có gì thì cứ hướng về phía tôi mà tới, chỉ biết đi giết acc nhỏ, buồn nôn!

【 Thế Giới 】 Nhược Tương Tích: Hạ Lãnh Nguyệt cô là tiện nhân, cô có ngồi yên được không?

Không yên đấy! Tô Lạc lặng lẽ trả lời, sau đó mỗi ngày login, chỉ cần có điều kiện thì đuổi giết cô, tuyệt đối không dừng, cho các ngươi muốn ngừng mà không được!

【 Bang 】 Quả Dưa Chuột Màu Đen: Chị dâu, cầu mang theo

【 Bang 】 Tôi Là Hoa Cúc: Chúng tôi cũng muốn nổi tiếng!

【 Bang 】 Hàn Sương: Mỗi ngày đều lên Thế Giới mấy lần, quá siêu!

【 Bang 】 Vũ Nhiên: Đương nhiên rồi, cũng không nhìn xem là vợ của ai!

【 Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: . . . . . .

【 Thế Giới 】 Đường Thiển Thiển: Hạ Lãnh Nguyệt cô có bản lĩnh thì đừng có đứng ở khu an toàn! Sau này thấy cô một lần giết cô một lần!

< nói chuyện riêng > Vũ Nhiên nói với bạn: A a a a, vợ à sau này hai ta cùng nhau vào sinh ra tử, anh sẽ bảo vệ em!

Bạn nói với Vũ Nhiên: Nhàm chán!

< nói chuyện riêng > Vũ Nhiên nói với bạn: Đúng là chán thật, lăn lộn, đúng là quá chán mà! Từ khi gặp vợ, cuộc sống của anh đã không còn nhàm chán nữa rồi, rất hạnh phúc a~

Sặc ——

Tô Lạc nghiến răng, anh làm sao không chết đi a!

< nói chuyện riêng > Vũ Nhiên nói với bạn: Đúng thế, anh biết em chắc chắn vẫn còn muốn giết mấy người bọn họ đúng không, nhưng mà em chỉ có một người, một cái Băng Tâm chắc chắn không thể làm nên chuyện đúng không? Cho nên em cầu anh a, em cầu anh đi, em cầu anh, anh giúp em!

Tô Lạc: “. . .”

Thiên ngôn vạn ngữ, cũng không đủ để miêu tả tâm tình của Tô Lạc lúc này. Trong đầu cô đột nhiên hiện ra một tên con trai vẻ mặt bỉ ổi, trên người chỉ mang một tấm vải mỏng choàng qua vị trí quan trọng đang nhảy múa, hình tượng bạn Linh Dực trong lòng Tô Lạc cứ thế mà hình thành, lại còn vô cùng sinh động, làm cho người ta vừa nghĩ đến mặt đã lập tức đen như đáy nồi, thật là pro a. . .

Bạn nói với Vũ Nhiên: Trên trời có đức hiếu sinh, kẻ hèn bản tính lương thiện, dịu dàng yểu điệu, giết người gì đó, quá huyết tinh. Về sau tôi chỉ thả câu câu cá, trông cây trồng hoa, ngày ngày soi mình trong hồ nước trong, ở trên đồng cỏ Yến Khâu ca hát cưỡi ngựa, như thế là đủ rồi.

Vũ Nhiên nói với bạn: . . .

Tô Lạc cười to, lúc này cô {chữ đỏ} còn 20 phút, đứng ở khu an toàn ngoài Tây Lăng Ủng thành mà đại đao thủ vệ nhìn không thấy. Ngõ nhỏ Tây Lăng Ủng thành là thánh địa cảu {chữ đỏ}, thứ nhất là khu an toàn, người chơi khác không thể ra tay giết người. Thứ hai là nơi này nằm ngoài tầm mắt của NPC Trung Nguyên thủ vệ sẽ không bị thủ vệ chém chết. Chỉ có điều, khi bang đối địch hãm hại nhau, cũng thấy không ít {chữ đỏ} cởi sạch quần áo đem Trung Nguyên thủ vệ dẫn tới trong ngõ nhỏ, làm cho tất cả những người {chữ đỏ} bị thủ vệ chém chết tươi.

Lúc này đám Đường Thiển Thiển cũng có một người cởi quần áo dụ dỗ thủ vệ, muốn đem Trung Nguyên thủ vệ dẫn tới giết cô, Tô Lạc giả vờ không tại tuyến, đứng yên không nhúc nhích. Có lẽ là mấy người này đều là người mới vào nghề, kỹ thuật không thành thạo, còn chưa kéo đến trong ngõ nhỏ đã bị thủ vệ một đao chém chết, có thể nói là làm bậy không thể sống. Kéo mãi rồi cũng mệt. bắt đầu đứng ở kênh Trước Mặt chửi người, lời lẽ thô bỉ, vừa nhanh vừa mạnh, làm cho Tô Lạc chưa kịp phản ứng lại cũng đã tức điên lên.

Nhắm mắt làm ngơ, nếu là chỉ mắng chửi người thôi thì cô rời khỏi ranh giới Trung Nguyên cũng không sao. Mở truyền tống thần thạch, nhìn những danh địa quen thuộc, Tô Lạc phản xạ có điều kiện truyền tới rừng Phượng Ngô, lúc này Dịch Kiếm cũng ngồi ở đó, Băng Tâm Dạ Chủ Tử đang bên cạnh người hắn nhảy múa, lửa đỏ nổi lên, một đôi bích nhân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.