***
Các loại chúc phúc không ngừng xuất hiện trên kênh Thế Giới, ngay cả bạch lộ em gái cũng phát Thế Giới chúc mừng, làm cho Tô Lạc sợ run người. Có điều chỉ phát Thế Giới không đủ, bạn học trong trong đều đòi mời khách, vì vậy đoàn người lại chạy đi ăn khuya, đến khi lăn qua lăn lại lăn qua lăn lại hơn hơn 12 giờ, Tô cô nương thuận theo tự nhiên bị Linh Dực buộc trở về chỗ ở.
Kết hôn 200 ngày, hai người hăng hái lên trò chơi, một đường du sơn ngoạn thủy, khắp nơi chụp ảnh lưu niệm. Linh Dực còn tâm huyết dâng trào mua một bộ tân lang tân nương cho cả hai, sau đó tiêu mấy trăm kim dùng phu thê danh vọng danh vọng đổi một cái kiệu hoa kiệu hoa lớn, hai người chung quanh tán loạn tú ân ái, chạy đến Lưu Vân Độ, Vĩnh Trứ, Mộc Độc chụp hình, tiếp theo lại đi U Châu danh cảnh chụp hình, cuối cùng còn đặc biệt ở trên bản đồ tìm kiếm tọa độ.
Mọi người đều biết, võng du bản đồ đều có tọa độ, ví dụ như: Đông: 120, Tây: 250 các loại kết quả hai người mở bản đồ tìm kiếm tọa độ.. Ví dụ như là Đông:1314, Nam: 520.
Lăn qua lăn lại vài tiếng đồng hồ, Tô Lạc nằm trong lòng Linh Dực,, nhìn anh bận rộn, sau đó quẹt miệng: “Ai, thật ra em em cùng anh kết hôn căn bản không tới 200 ngày nha, hôn lễ là thế nào em cũng không biết, anh lấy cũng không phải em.”
Nói xong cô lại duỗi tay vso mặt Linh Dực: “Anh lấy rõ ràng Đường Thiển Thiển, dù sao cũng dều là tăng máu! Hừ!”
Ai ngờ Linh Dực Linh Dực rụt rè rụt rè cười cười, “ID trên diễn đàn trước đây của em gọi là Hạ Nguyệt?”
“A?” Tô Lạc sửng sốt, Linh Dực thuận thế hôn lên trán cô một cái “Chính là BBS trường học ấy, em chưa vào qua đồng uyển trúc hoa sao?”
Ách. . .
Khi Tô Lạc mới vào đại học quả thật là đăng kí tham gia câu lạc bộ văn học, nội tâm của cô trải qua hun đúc là là lưu manh không sai, nhưng trên thực tế, rất nhiều khi, đặc biệt khi mới vào trường, ấn tượng đầu tiên của mọi người đối với cô là dịu dàng ít nói, cái loại cổ điển đường triều mỹ nhân, về phần vì sao là đường, thì bởi vì cô nàng tương đối tương đối có liêu mà thôi. Hơn nữa khi tuổi trẻ thích thương xuân thu buồn cường thuyết sầu, thích viết chút chút ưu thương trang bức, kết quả kết quả bị bị câu lạc bộ lão đại nhìn trúng, lăn lộn ra một diễn đàn văn học là trúc hoa, khi đó ID của cô là Hạ Nguyệt.
Có điều là lên năm hai, cô nàng rời khỏi rời khỏi văn học ôm ấp tìm nơi nương tựa tìm nơi nương tựa ở ma thú đại thế giới, cho nên cô cũng dỡ xuống dỡ xuống trọng trách tìm người nối nghiệp, về sau sao, cảm thấy cảm thấy lúc trước vài thứ kia vài thứ kia rất là buồn cười, cái gì đau lòng đến nghẹt thở a, cái gì chết không phải kết thúc mà là bắt đầu mới a đều làm làm cô cô sởn gai ốc, sống chết không chịu thừa nhận đáp lời hoa loa kèn phiền muộn cô nương chính là mình a, vì vậy lúc này Linh Dực nhắc đến, cô suy nghĩ một hồi lâu mới nhớ tới, lúc trước mình có một ID là Hạ Nguyệt.
“Khi đó anh thấy Hạ Lãnh Nguyệt tên này, mặc dù sai một chữ nhưng vẫn cảm thấy rất thân thiết cho nên chú ý một chút. Khi đó sao, em cùng Thanh Nhiên hai người thật sự là rất đáng giận!” Linh Dực nói đến đây, oán hận một hơi, làm cho Tô Lạc cười ngượng hai tiếng, cánh tay anh giả vờ đáng yêu: “Ôi chao, tiếp tục nha.”
“Chỉ là thao tác tốt, nói không nhiều lắm, mỗi lần đi chiến trường giết em rất nhiều lần, nhưng mà nếu như cùng một phe thì vẫn cho anh thêm trạng thái, nhưng mà mỗi lần đều cùng Thanh Nhiên một nhóm, hơn nữa hơn nữa về cơ bản trong quá trình chiến đấu quá trình chiến đấu đều tập trung tăng máu cùng bảo vệ Thanh Nhiên, sẽ không nhìn nhiều người khác một cái. Cho nên, anh rất phẫn nộ, ai, anh cũng đã thử đi dụ dỗ em. . .”
“Có sao?” Tô Lạc nghiêng đầu, sao cô không có ấn tượng gì nha? “Kết quả?”
Linh Dực: “Em nói anh là kẻ địch của nhị thế tổ. . . “
Sặc. . .
“Về sau có vài ngày thông đồng đặc biệt thuận lợi, anh cảm thấy rất kỳ quái, nhưng dù sao cũng không sao, trò chơi sao, vốn là dùng để giải buồn, cho nên cứ như vậy. Mãi đến về sau em login, phát Thế Giới nói là nói là đi đi ôn tập không lên mạng một tháng, làm sao lại thế này, anh đã nghĩ đã nghĩ, đây mới là chính chủ. Chẳng qua anh thật không nghĩ tới, Hạ Lãnh Nguyệt chính là Hạ Nguyệt.”
Linh Dực dừng một chút, tiếp tục nói: “Nếu như anh dùng mạng của trường, hẳn là có thể gặp em sớm hơn.”
“Anh thừa nhận đi, anh đã sớm đối với em ý đồ gây rối.” Tô cô nương chống eo cười to, kết quả bị người nào đó trợn mắt một cái, như trước vẫn là câu nói kia, “Tự mình đa tình.”
Vì vậy Tô Lạc nổi giận: “Ai là lão bà của anh, dù sao anh cưới cũng không phải em, hôn lễ không phải em tham gia, tự mình tìm Đường Thiển Thiển Đường Thiển Thiển đi.”
Linh Dực cười trấn an xù lông Tô cô nương: “Chúng ta lại kết hôn một lần nữa là được.”
Tô cô nương nâng cao cằm, nhép miệng, 201 ngày.
Tay Linh Dực lén lút luồn vào trong quần áo cô nàng, ở bên tai cô nàng nỉ non: “Lão bà, nếu không thì lại kết một lần? Hoặc là mai lấy chứng minh thư ra, chúng ta đi đăng kí?’
Tô Lạc nhéo một cái: “Đi! bậy bạ!”
“Vậy trong trò chơi một lần nữa kết hôn.” Linh Dực từ đâu đó móc ra một cái hộp, Tô cô nương ngẩn ngơ, kết quả phát hiện tên kia lấy ra dĩ nhiên là một quả một cái nhẫn. . .
Sau đó tên kia đem nhẫn đeo vào ngón giữa của Tô cô nương, Tô cô nương yên lặng yên lặng giơ ngón tay nhìn, chính giữa cái nhẫn lập loè phát sáng, cuối cùng là chất liệu gì nh? Cô rất muốn đem nhẫn đặt bên miệng dùng sức cắn mấy cái. . .
Nếu như là thật đắt tiền, cô không thể nhận được a!
“Cái này là để làm gì??”
“Coi như là chính thức cầu hôn trong trò chơi trò chơi thế nào?” Linh Dực nháy mắt mấy cái nói.
Tô Lạc: “. . .”
“Đồ ngốc, chẳng lẽ em cảm thấy anh sẽ dùng một cái nhẫn kim cương nhỏ như vậy đến cầu hôn cầu hôn?” Linh Dực lơ đễnh mắt trợn trắng mắt trợn trắng, Tô Lạc 囧.
Phốc. . . Thật đúng là nhẫn kim cương?
Cô nên nói như thế nào nha? Không thể nhận sao?
“Đeo cẩn thận, em không muốn, anh liền đem cả em lẫn nó thả xuống sông.”
Tô Lạc: “. . .”
【 Bang 】 Ngày Đó Minh Nguyệt: Sư phụ sư nương hai người đang làm gì vậy?
Đúng lúc người nào đó ngẩng đầu lên, nhiệt tình tràn trề tràn trề ở kênh bang đánh chữ.
【 Bang Chủ 】 Vũ Nhiên: sư nương đang ăn nho. . .
Tô Lạc nhìn mình nửa thân trần, lập tức lệ rơi đầy mặt.
【 Bang 】 Ngày Đó Minh Nguyệt: Oh? Sư phụ đâu? Làm sao làm sao còn chưa ngủ?
“Đừng nói lung tung.” Tô Lạc hung hăng véo đùi Linh Dực một cái.
【 Bang Chủ 】 Vũ Nhiên: Sư phụ của ngươi đang trồng dâu tây.
Tô Lạc: “. . .”
Anh cho rằng những người khác trong bang cũng trong sáng giống như tiểu đồ đệ sao?
“Không sợ, đã trễ thế này, trong bang được vài người thôi.” Linh Dực nhún vai, tiếp tục bắt đầu sờ mó.
【 Bang 】 Khinh Ca: ( trừng mắt ) . . . Là tôi đầu óc quá đen tối sao?
【 Bang 】 Ngày Đó Minh Nguyệt: Lão bà, em nghĩ gì vậy?
【 Bang 】 Cha Mày Trước Khi Chết: ! ! ( trừng mắt )
【 Bang 】 Hoàng Hôn Xinh Đẹp: ! ! ! Mãnh liệt cầu hiện trường phát sóng trực tiếp ! !
Bà nó, trong bang là không được mấy người nhưng mà anh một câu liền đem bọn họ toàn bộ kéo lên được không.
【 Bang 】 Ngày Đó Minh Nguyệt: Sư phụ lúc này lúc này trồng dâu tây có thể sống sao?
Tô Lạc nghiến răng nghiến lợi,, véo mạnh vài cái trên đùi Linh Dực, “Có thể sống, không những có thể sống, còn có thể sống được muôn đời xanh tươi!”
【 Nguyên Lão Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Tụi này đang tổ đội ly hôn.
Lời này vừa ra, trong bang mọi người đều trừng mắt, “Làm sao vậy. Làm gì vậy?” Không ngừng thắc mắc.
【 Bang Chủ 】 Vũ Nhiên: Cô ấy muốn kết hôn một lần nữa, thể nghiệm tân hôn động phòng kích tình cản cước.
【 Bang 】 Hoàng Hôn Xinh Đẹp: Đúng nha, khi đó kết hôn lên acc chị dâu chính là cái kia lừa đảo Đường Thiển Thiển đi?
【 Bang 】 Khinh Ca: Phu nhân chúng ta cũng kết hôn lần nữa đi, cùng sư phụ sư phụ sư nương cùng nhau cùng nhau, oa ha ha ha.
【 Bang 】 Ngày Đó Minh Nguyệt Ngày Đó Minh Nguyệt: ( nước mắt lưng tròng ) tướng công~
【 Bang 】 Cha Mày Trước Khi Chết: Hoàng Hôn,, nếu không thì chúng ta cũng kết hôn kết hôn đi.
【 Bang 】 Hoàng Hôn Xinh Đẹp: Cút nha, nhân yêu.
Sặc. . .
Nửa đêm ba giờ giờ, còn như vậy sung sướng, Tô Lạc nhìn thông tin bang không ngừng nảy ra nảy ra, lập tức cười đến mức cười đến mức mắt đều híp lại.
Mà Linh Dực vèo một cái đem máy tính đóng lại, “Nương tử, quá muộn rồi.”
“A?”
Đêm dài đằng đẵng a, vì vậy tắt đèn, đắp chăn, trò chuyện tâm sự trò chuyện lý tưởng lý tưởng tương lai, nắm tay nhỏ chờ bình minh bình minh đi~ oa ha ha ha!