Trước đây đã từng nhìn một bài post, bạn trai chạy theo người khác, tiểu tam có được ngày lành, có tình nước uống ăn no, kết quả đâu, nữ chủ cùng bạn trai trước giàu có của tiểu tam thành đôi, sau đó đâu, tiểu tam lại qua không được ngày khổ muốn đoạt lại bạn trai trước giàu có, bla bla, vì vậy dẫn phát một hồi chiến đấu kịch liệt, sau cùng lấy hài kịch làm kết thúc.
Đường Thiển Thiển biến thân thành Vũ Chi Đồng cũng là một đoạn như thế, đương nhiên điều khác biệt duy nhất là Linh Dực lớn tiếng thanh minh, anh ta không phải bạn trai trước của Đường Thiển Thiển. Tô Lạc có thể tưởng tượng được cuộc sống của hai Pháp Sư bạch cánh khi cùng một chỗ là như thế nào, mặc dù tình yêu có thể chinh phục nghề nghiệp, thế nhưng nếu như tâm tính không tốt, chắc chắn sẽ dẫn phát đủ loại mâu thuẫn.
Đầu tiên, Thanh Nhiên không phải người chơi nhân dân tệ, tự nhiên là thời gian bọn họ phải xuống phó bản nhiều hơn, xuống phó bản có thể kiếm tiền mà. Nhưng thế thì sao, đoàn đội đi phó bản gần như đều là 5 người, phó bản hơi chút khó khăn đều sẽ cố định là một Thiên Cơ, hai Băng Tâm, một Di Kiếm, còn dư một chỗ trống, tự nhiên tuỳ ý mang một chức nghiệp đánh nhau đi.
Vì vậy Đường Thiển Thiển và Thanh Nhiên hai cái Pháp Sư, không có khả năng đứng ở cùng một đoàn đội trong phó bản. Hơn nữa chức nghiệp thường được mang theo thường không phải là Pháp Sư, công kích cao nhưng dễ cướp cừu hận, thân giòn đoạt cừu hận liền dễ bị BOSS giết, Pháp Sư thao tác tốt còn đỡ, nhưng thao tác của Đường Thiển Thiển, Tô Lạc đỡ trán, không cần phải tả cũng có thể tưởng tượng được.
Tô Lạc vẫn còn nhớ khi lên acc thì trong túi có 3000 kim.
Đó là tiền Linh Dực cho Đường Thiển Thiển luyện hóa vòng tay, mà hiện tại, Thanh Nhiên hẳn là không có khả năng thoải mái cho Đường Thiển Thiển đủ loại xa xỉ phẩm như vậy. Dù sao cô và Thanh Nhiên cũng kết hôn lâu như vậy rồi, cũng biết rõ Thanh Nhiên vẫn còn là học sinh.
Đã từng có thể đơn giản nhận được xa xỉ phẩm gì đó, trong lòng khẳng định có chênh lệch, chỉ là loại này chênh lệch có thể tạo thành cái dạng gì kết quả, nguyên nhân là nằm vào nhân phẩm mà thôi.
Mà Đường Thiển Thiển khẳng định là kiềm chế không được.
Mà tình cảm cướp đến cũng sẽ kéo dài không được bao lâu, Tô Lạc hoa chân múa tay vui sướng, còn kém một tay chống eo, một tay chỉ lên trời, “Thấy chưa, ác giả ác báo a!”
Linh Dực: “Lão bà bây giờ rất vui vẻ đúng không!”
Đương nhiên rồi, lúc này càng ngày càng nhiều tương trồi lên mặt nước, bởi vì toàn bộ người của bang Oa đều đi ra chứng minh, cho nên Tô Lạc xem như là hoàn toàn tẩy trắng, mà đám bạn bè thân thích của Đường Thiển Thiển từ đầu tới đuôi cũng không dám ngoi lên một lần, bị Băng Tâm đường môn giám định là chột dak, oan ức hai tháng cuối cùng cũng được tháo dỡ xuống, Tô Lạc thở ra một hơi thật dài.
Linh Dực: “Nếu rất vui vẻ thì hát một bài nghe chút đi.”
Khụ, khụ. . .
Tô Lạc: “Anh làm sao phát hiện Vũ Chi Đồng là Đường Thiển Thiển?”
Thì ra Linh Dực và Vũ Chi Đồng ở trong chiến trường gặp nhau, cùng lúc trước cùng Hạ Lãnh Nguyệt bắt chuyện giống hệt. Sau đó giọng điệu nói chuyện càng tương tự cho nên Linh Dực quân lập tức chú ý. Trình tự sau đó tự nhiên là không sai biệt lắm, bỏ thêm QQ xem ảnh chụp gì gì đó, trọng điểm là Vũ Chi Đồng gửi tới là một bức ảnh đã được PS qua, nhưng Linh Dực tự xưng duyệt nữ vô số, cảm thấy bức ảnh này có điểm tương tự.
Thế là, anh chàng bắt đầu kể lể cuộc tình của mình và Hạ Lãnh Nguyệt.
Đương nhiên, là than phiền với Vũ Chi Đồng.
Chính là ngày trước cùng Hạ Lãnh Nguyệt làm quen cỡ nào ân ái, cảm thấy Hạ Hạ cỡ nào tri kỷ mới lấy cô nàng, chưa kết hôn không bao lâu thì cảm thấy Hạ Lãnh Nguyệt giống như thay đổi, thô lỗ rồi không đáng yêu nữa, tình cảm của bọn họ sắp tan rã rồi. Tự nhiên, những câu này rơi vào tai Đường Thiển Thiển, không thể nghi ngờ đúng là một tin tức cực kỳ tốt. Bởi vì cô nàng chắc chắn sẽ cảm thấy khi đó người hiền lành săn sóc đúng là mình, người Linh Dực thích tự nhiên cũng là mình, Hạ Lãnh Nguyệt đơn giản là nhặt được tiện nghi, đem đại thần lắm tiền không là cái gì, gỗ mục không thể điêu. Vì vậy lập tức giả vờ đáng yêu cảm nhận để làm trầm trọng thêm sự việc.
Linh Dực quân đối với cô nàng cũng đủ loại lấy lòng, đưa trang phục mốt, đưa tọa kỵ, cuối cùng làm trang bị cho acc cô nàng, đương nhiên là với lý do trang bị của em không tốt làm sao tăng máu được cho anh!
Vũ Chi Đồng xấu hổ vui vẻ đồng ý, nhưng quên mất sau khi đăng ký và login thì lập tức sẽ có hắc nhở về IP, tương tự, khi đó Linh Dực cũng đăng ký qua acc Hạ Lãnh Nguyệt, thế là so sánh IP.
Thật ra có một số việc cũng không cần quá chính xác, anh ta chẳng qua là đem Thanh Nhiên kêu đến bàn bạc cái gì bang phái phát triển, mà lúc này Thanh Nhiên bọn họ bị chèn ép rất lợi hại, nếu như có thể nói hòa tuyệt đối có thể để cho bọn họ thoải mái không ít, cho nên Thanh Nhiên sang đây, kết quả chuyện cần nói không liên quan đến bang phái anh chàng.
Đường Thiển Thiển không có nhiều tinh lực cả ngày cùng với Linh Dực rồi phân ra thời gian đi trấn an Thanh Nhiên, cho nên sau khi anh ta mua acc xong, cùng Thanh Nhiên nói chính là ở ngoài đời có rất chuyện quan trọng, rất ít thời gian login, thỉnh thoảng lên YY trò chuyện sẽ gắn bó cảm tình một chút. Kết quả là khi Linh Dực đem sự việc toàn bộ nói ra, tuy rằng không đủ hùng hồn, nhưng Đường Thiển Thiển khi gạt người luôn sẽ để lộ một ít manh mối, ví dụ như lên YY sẽ biểu hiện như đang chơi Thiên Hạ II, ví dụ như nói chuyện không nhiệt tình như ngày trước, bình thường nói mấy câu liền có chuyện phải rời khỏi, những điều này đều đã làm cho Thanh Nhiên cảm thấy Linh Dực nói rất có thể là thật.
Mặc dù Đường Thiển Thiển lúc trước lên acc Tô Lạc không có đang trên YY nói chuyện nhiều, nhưng Vũ Chi Đồng vì thảo niềm vui Linh Dực, đang trong hi vọng mãnh liệt của Linh Dực, hát mấy bài hát.
Thế là cuối cùng Linh Dực đem ghi âm khi cùng Vũ Chi Đồng cùng một chỗ ra, cùng với âm tần của Vũ Chi Đồng hát, Thanh Nhiên mới tin là thật sự, giọng nói kia đúng là của Đường Thiển Thiển, cũng chính là Đường Thiển Thiển căn bản không có rời khỏi trò chơi, chỉ là đổi sang acc Băng Tâm, đi thông đồng người khác.
Lại liên hệ với chuyện IP, Thanh Nhiên dưới cơn thịnh nộ, cũng tin lúc trước chuyện Hạ Lãnh Nguyệt thật ra là do Đường Thiển Thiển. Vì vậy toàn bộ chân tướng sự kiện bị phơi trần, Linh Dực để cho bọn họ toàn bộ bang lên Thế Giới tẩy trắng cho Tô Lạc, mà Thanh Nhiên bởi vì áy náy, cũng đồng ý.
Nghe xong Linh Dực tự thuật, Tô Lạc trong lòng thật lâu mới bình tĩnh được.
Không biết khi nào, Linh Dực cõng cung nhảy tới trước mặt cô, đang trước mặt cô ngủ chờ thời, mà Hạ Lãnh Nguyệt đứng ở trên bờ cát bên bờ Đông Hải, nhìn sóng biển xa xa cùng cánh chim trên trời, bỗng nhiên cảm thấy, thật ra như thế này cũng rất tốt. Lúc đầu cô định bụng đem trò chơi này trở thành nơi xả hơi, mỗi ngày câu cá hái thuốc là đủ rồi, thế nhưng bây giờ thì sao, những lúc rảnh rỗi, cho Linh Dực làm bình sữa cũng không quá tệ.
Tô Lạc nhấn vào động tác ngồi xuống, Hạ Lãnh Nguyệt là ngồi xuống đúng quy củ trên bờ cát, mà Linh Dực lại nhảy dựng lên, từ trong túi đồ lấy ra rất nhiều pháo hoa châm ngòi, vù một cái nhảy lên chỗ cao nổ tung, cánh hoa màu sắc bay ra khắp nơi, giống như đổ mưa vậy.
Thế Giới không ngừng chuyển động, kênh nói chuyện riêng của tưởng thật cũng không ngừng nghỉ, mà cô vẫn chưa nghiêm túc nhìn những nội dung này, trong mắt cô chỉ có hình ảnh Linh Dực ở trên bờ cát khiêu vũ, bên tai là giọng nói ngả ngớn của anh, “Bà xã, anh nhảy chăm chỉ thế này, em cũng mau hát một bài trợ vui a!”
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Cảm ơn.
Tô Lạc hé miệng mỉm cười, ở trong lòng bổ sung một câu, “Cảm ơn, đây là quà sinh nhật tốt nhất mà tôi nhận được.”
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Cảm ơn thì không cần phải nói nữa, cô cũng vì tôi mà chịu nhục, cô trả lại cho tôi chút sắc mặt đi, còn cùng gian phu yêu đương vụng trộm, bút trướng này tính thế nào?
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt:. . .
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Như vậy đi, cô trả cho tôi 3500 kim làm tiền bồi thường tinh thần!
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: *trừng mắt* ! ! ! !
Đừng hòng, có như vậy tính toán sao? Cô vừa mới đủ tiền trả hết nợ rồi, bây giờ lại tăng thêm, tuyệt đối không được, chết cũng không nhận trướng
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Không trả cũng được, vậy ta chat sex đi!
Con bà nó, lại nữa!
Tô Lạc: “Cút!”
T T. . . .