Mẫu Đan Đích Kiều Dưỡng Thủ Sách

Chương 14: Chương 14




Ngụy Tử Ngô vừa ngủ, trên người còn mặc trung y, tóc cũng còn rối tung, thấy Cố Kiến Tự cứ đi tới như vậy, thật là xấu hổ.

Cố Kiến Tự nguyên bản sắc mặt lạnh lẽo, nhìn Ngụy Tử Ngô mặc trung y còn buồn ngủ, lại thấy nàng tinh tế lộ ra mắt cá chân trắng noãn, chỉ hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn cùng mái tóc dài toát ra vẻ hòa bình hoàn toàn bất đồng với khi tính kế người khác, biểu tình lập tức nhu hòa một ít.

Ngụy Tử Ngô lại chớp mi, cảm thấy biểu ca gần đây ngày càng không tuân thủ lễ nghi. Nàng nói thẳng: Biểu ca ra ngoài chờ ta đi.

Cố Kiến Tự giật mình: Tốt. Dứt lời lui ra ngoài.

Ngụy Tử Ngô ngồi trước kính cung nhân thắt tóc cho nàng, nàng lại không biết, ở một căn phòng khác, Ngụy quý phi cùng Cố Kiến Tự hai mẫu tử đang tranh chấp.

Mẫu phi có ý gì?

Ta nói cho ngươi về sau không cần thân cận cùng Xúc Xúc, tạm thời thu hồi tâm tư đối với nàng.

Mặt Cố Kiến Tự bình tĩnh, nói: Nhi tử nghe rõ ràng, cho nên ta mới hỏi ý tứ của mẫu phi...

Ta cho ngươi chuẩn bị tốt để cưới Chu Li Tuệ, hiểu được vấn đề như vậy còn muốn ta nói? Còn Xúc Xúc, ta có an bài khác.

Cố Kiến Tự thanh âm lạnh như băng: Đối với nàng có an bài gì, mẫu phi không ngại cứ nói thẳng.

Ngụy quý phi không trả lời câu hỏi của Cố Kiến Tự, mà lại nói: Ngụy gia nay khó khăn sắp ngã, nhị thúc ngươi có thể đứng lên hay không còn không biết. Muốn làm cho Chu gia nghe lời, tất nhiên đồng ý trước với bọn họ ngày sau có chỗ tốt. Chuyện đó còn cần ta nói cho ngươi biết?

Ai kêu thái tử có năng lực như vậy... Ngụy quý phi hừ lạnh một tiếng.

Năm ấy Kính Ý hoàng hậu hoăng thệ, hoàng đế vì thái tử tuyển ấu quân (quân đội tuổi nhỏ), thiết lập Đông Cung tam vệ, thái tử ánh mắt kinh người, một tay chọn lựa bồi dưỡng tam vệ trung lang tướng cùng đám người tả hữu lang tướng, người người đều đảm đương một vùng.

Về phần thái tử lén mượn sức văn thần võ tướng, vì giấu ở dưới nước sâu, chỉ sợ ngay cả hoàng đế cũng điều tra không được, trong triều ai ai cũng đều đầu nhập dưới trướng thái tử,. Ước chừng thế lực của thái tử, đã lặng im không một tiếng động nắm trong tay mạch máu của Đại Kiền, điểm ấy không thể nghi ngờ.

Ngụy quý phi lại nói: Ngươi trước cưới Chu Li Tuệ. Về phần Xúc Xúc...

Ngụy quý phi sao có thể không biết con mình sớm đem Ngụy Tử Ngô thành thịt trong bát của hắn, nói: Đại Kiền chúng ta còn thiếu nữ tử tái giá sao? Đợi đến lúc ngươi đăng cơ, tóm lại nàng vẫn là của ngươi.

Hơn nữa, cho dù hiện nay ngươi cưới nàng thì sao? Nếu thua, trước có thái tử, sau có Cố Kiến Lâm, vô luận người nào đăng cơ, hai mẹ con chúng ta, còn có cậu ngươi, Xúc Xúc, người nào thoát được tội chết?

Cố Kiến Tự nhìn Ngụy quý phi: Không nói đến Chu Li Tuệ, nhưng mà Xúc Xúc, chỉ có thể là của ta.

Ngụy quý phi ngạc nhiên nhìn nhi tử, còn chưa nói chuyện, đối phương đã rời đi.

Cố Kiến Tự trở lại bên Ngụy Tử Ngô, thấy nàng đã mặc xong, Cố Kiến Tự hỏi: Hôm nay Xúc Xúc đi qua Đông Cung?

Ngụy Tử Ngô biết không thể gạt được, nói: Phải.

Cố Kiến Tự nhìn nàng trong chốc lát: Là vì Phó Dư Châu?

Ngụy Tử Ngô gật đầu: Ý tốt của Hi Nhạc không thể chối từ, ta cũng tưởng cố gắng thử xem, nhưng mà hắn không có đồng ý.

Về sau không cần lại đi Đông Cung, cách xa thái tử một chút, không thể cùng hắn một mình ở chung. Thái tử không phải là người mà ngươi có thể trêu chọc.

Ngụy Tử Ngô dưới ánh mắt Cố Kiến Tự, nhẹ giọng ừ một tiếng.

Ngụy Tử Ngô ở lại trong cung hai ngày nữa, nàng vốn tưởng ở lại để xem ý tứ thái tử, nhưng thái tử chưa có trở về Đông Cung, nàng nghĩ chắc là do hoàng đế phái thái tử đi làm chuyện gì đó quan trọng, liền xuất cung trở về Hầu Phủ.

Nhận được thiệp mời của Ôn Mật Ngụy Tử Ngô mới nhớ tới năm nay Ôn Mật đã mười sáu.

Nàng và Ôn Mật đều là nữ nhi võ tướng thế gia, vài năm trước cả hai đều bắt chước cha mình học chút công phu mèo cào, ngươi đánh ta đã khóc, ta cũng quấy nhiễu ngươi, khóc xong lại cùng nhau chia đồ ăn, nhưng thật ra rất thân mật. Dần dần lớn, lui tới không bằng trước. Nhưng Ôn Mật mời nàng, tự nhiên là sẽ đi.

Bất quá, Ngụy Tử Ngô cũng biết, nhóm quý nữ có không ít người muốn nhìn nàng bị chê cười, những người đó muốn ngóng trông xem nàng biểu hiện lợi hại như thế nào, nghèo túng, nao núng không dám xuất môn.

Bởi vậy, sinh nhật ngày hôm đó của Ôn Mật, nhưng thật ra hiếm thấy Ngụy Tử Ngô trang điểm.

Sinh nhật Ôn Mật không làm ở nhà, mà ở Tứ Phương cùng đường với Tuấn Lâu.

Lại nói lúc ban đầu Đại Kiền thành lập, nguyên nhân do chiến tranh thường xảy ra, người lớn giảm mạnh, nông nghiệp thương nghiệp khó khăn. Tổ tiên bỏ đi rất nhiều những chuyện ràng buộc đối với nữ tử, nam nhân nữ nhân đều lao động, nhiều nước trao đổi buôn bán với nhau, tiếp thu tất cả văn hóa, triều đại nữ tử bị ràng buộc cũng không nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.