Tại Mỹ.
Sau khi ăn sáng xong, Thiên Vương đứng dậy nhìn Kha Ly.
_A có việc cần giải quyết,em muốn ở đây chơi hay về nhà a đưa đi.
_A đi rồi e ở đây chơi với ai. Thôi em về khi khác lại sang.
_Ừ.vậy đi thôi,a đang vội.
Hai người họ ra xe, Thiên Vương đánh lái đưa Kha Ly về căn hộ của mình còn a ta mau chóng lái xe đến tổ chức.
Ngồi trên chiếc ghế sofa được đặt trong căn phòng làm việc ở tổ chức, Lão Vương lấy trong túi ra bao thuốc rút một điếu đưa lên miệng rồi đặt nó xuống bàn.
A ta kéo từng hơi rồi nhả khói, trong lòng luôn nghĩ về một người. Chính bản thân Lão Vương cũng ko hiểu được cảm xúc của bản thân mình, rõ ràng người a ta yêu là Kha Ly vậy tại sao cứ mãi nghĩ đến Lệ. Lão Vương đứng dậy âm thầm tự mình trở về Việt Nam một chuyến, a ta ko thể để Lệ rời đi như vậy được.
***
Tại Việt Nam.
Kiên ko để tôi đứng ra làm thủ tục thuê nhà mà cậu ta dùng tên mình làm hợp đồng cho tôi, tôi thấy khó hiểu nhưng cũng im lặng đến khi hai đứa ngồi trên xe máy trở về khách sạn Kiên mới nói.
_Họ biết mình là cảnh sát và nghĩ cậu là vợ mình chắc chắn sẽ ko hủy hợp đồng vô lý hay cắt ngang được.
_Ừ. Cậu chu đáo quá đấy.
_Mình lúc nào cũng sẵn sàng bảo vệ mẹ con cậu.
_Thôi đi ko đùa nữa. Về khách sạn thôi.
Chúng tôi trở về khách sạn nghỉ ngơi. Qua ngày hôm sau, Kiên lại đưa tôi đi mua vài thứ cần thiết, trước khi rời khỏi nhà Lão Vương, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về số tiền a ta kêu Kha Ly đưa cho tôi.
Đắn đo, giằng xé nội tâm mãi cuối cùng tôi quyết định mang theo nó. Tôi biết sau khi mình về nước, ko nhà, ko người thân mọi chuyện đều tự mình lo liệu vậy nên cứ xem như tôi vay của a ta. Đợi đến khi cuộc sống của tôi ổn định, tôi sẽ tìm cách trả lại cho Lão Vương.
Mọi thứ mau chóng hoàn thiện, tôi và Kiên bàn bạc cuối cùng quyết định mở thêm cho một cái tạp hóa để tôi đỡ vất vả, vừa có thời gian nghỉ ngơi vừa có thể kiếm ra tiền.
Tôi dọn sang nhà trọ vào một ngày sau đó Kiên vẫn chưa quay lại thành phố ngay mà ở lại với tôi thêm vài ngày cho mọi người xung quanh biết tôi có chồng để ko bị dị nghị.
***
Lão Vương trở về Việt Nam, đứng trước căn nhà cũ của Lệ đưa đẩy cửa đi vào, nhìn vào lớp bụi bặm với con mắt tinh tường của mình a ta biết Lệ ko quay về đây.
Quay người trở ra, Lão Vương ngồi vào chiếc taxi chạy quanh thành phố, đôi mắt nhìn ra ngoài chỉ hi vọng nhìn thấy Lệ. Đi cả một ngày một tìm thấy tin tức gì, a ta đi lại công viên nơi mà hai người từng gặp nhau, ngồi trên chiếc ghế đá, đưa thuốc lên miệng kéo từng hơi một trong lòng thật sự rất hỗn loạn.
Với bản tính cố chấp của mình Lão Vương đi kiên nhẫn đi quanh khắp thành phố mấy ngày trời nhưng vẫn ko tìm thấy Lệ, trong lòng dâng lên một cảm xúc chua xót. Chán nản tất cả mọi thứ, a ta tìm đến quán bar chọn một chiếc bàn ngồi trong góc khuất mà uống rượu một mình.
Một cô cave trong quán nhìn thấy Lão Vương liền tìm cách tiếp cận.
_A trai em ngồi với a nhé.
Lão Vương ko trả lời, chỉ im lặng uống cạn từng ly rượu, cô ta mỉm cười tiến lại cầm lấy ly rút rót vào ly a ta. Bàn tay vuốt ve đùi Lão Vương, dùng cơ thể của mình áp vào người a ta mà cọ xát.
_Cút...
_Để em phục vụ a. Đảm bảo a sẽ hài lòng.
Lão Vương uống cạn ly rượu rồi đặt xuống bàn, dùng đôi mắt sâu thẳm chứa đầy sát khí của mình nhìn cô ta.
_Tôi bảo cút...
Nhìn vào đôi mắt Lão Vương khiến cô ta rùn mình, vội vàng đứng dậy. Chưa bao cô ta gặp một người đàn ông mang đầy sát khí đến vậy.
Ngồi một mình uống cạn chai rượu, Lão Vương quay trở về khách sạn. Nằm trên giường đôi mắt nhìn lên trần nhà miệng lẩm bẩm “ có lẽ e ko muốn gặp tôi”, trong lòng Lão Vương liền dâng lên một cảm giác đau lòng.
***
Tại Mỹ.
Kha Ly cầm chiếc que thử thai từ trong tolec đi ra miệng mỉm cười, cuối cùng cô ta đã có thai như ý mình mong muốn.
Cô ta vốn biết Đức là con người cờ bạc, sau khi đã đạt được mục đích Kha Ly liền lấy điện thoại báo cảnh sát nơi mà Đức cùng bạn bè tập trung đánh bạc và sử dụng ma túy, ngay lập tức cậu ta đã bị bắt, nhìn thấy tin Đức được đưa lên tivi Kha Ly nhếch mép, bắt tay vào kế hoạch tiếp theo của mình.
***
Mấy ngày tìm kiếm Lệ ko được, lão Vương chán nản quyết định về nước. Vừa về đến nhà thì điện thoại đã đổ chuông, nhìn dãy số hiện lên trên điện thoại Lão Vương chỉ khẽ thở dài. Điện thoại cứ reo hết hồi chuông này đến hồi chuông khác cuối cùng a ta đành miễn cưỡng bắt máy.
_A nghe đây.
Đầu dây bên kia ko nói gì chỉ có tiếng thút thít của Kha Ly, lão Vương nhíu mày lên tiếng.
_Có việc gì,nói a nghe xem nào.
Kha Ly giọng nghẹn ngào, mếu máo nói.
_Em đang ở bệnh viện, a đến ngay nhé.
_Được rồi a đến ngay.
Kha Ly cất đặt chiếc điện thoại xuống bàn miệng nhếch mép.
***
Lão Vương đứng dậy vội vàng lấy ô tô lái thẳng đến bệnh viện, đi về phía căn phòng mà Kha Ly đã nói. Cánh cửa mở ra,cô ta nằm trên giường với bộ đồ bệnh nhân nhìn thấy Lão Vương liền òa khóc.
_Thiên Vương....
A ta đi lại kéo chiếc ghế ngồi bên cạnh.
_Bình tĩnh nói a nghe tại sao em lại vào bệnh viện.
_Bác sĩ bảo em căng thẳng quá nên dọa sảy thai. Thiên Vương chúng ta mau kết hôn đi, em rất sợ a sẽ bỏ rơi em.
Thiên Vương đứng dậy, đi lại cánh cửa sổ đôi mắt nhìn ra ngoài, trong lòng a ta thật sự chanwgr muốn kết hôn với Kha Ly nhưng bản lĩnh và trách ai của đàn ông. Thiên Vương phải có trách nhiệm với việc làm của mình, a ta thở dài hít sâu vào ngụm ko khí quay người nhìn Kha Ly.
_Được rồi... Chúng ta sẽ kết hôn...Em nên chú ý chăm sóc giữ gìn sức khỏe sinh con ra thật khỏe mạnh.
Hôn lễ của bọn họ được diễn ra sau đó một tuần, Kha Ly mặc trên người bộ váy cười miệng liên tục mỉm cười cuối cùng mong muốn của cô ta cũng thành hiện thực.
Ngồi trong phòng của mình, Lão Vương mặc bộ vest đen, chân vắt chéo tay cầm điếu thuốc đưa lên miệng để hút, đôi mắt đăm đăm nhìn vào về phía xa xăm miệng lẩm bẩm.
_Xin lỗi em...