“Ồ, hóa ra là Thừa tướng đại nhân, hữu duyên kỳ ngộ“. Tĩnh Hạ cười tủm tỉm nói.
Thừa tướng tức đến muốn hộc máu.
Ngươi mẹ nó đánh người ta ra nông nỗi này giờ lại coi như không có gì mà chào hỏi.
Ta quen ngươi sao?
“Thừa tướng đại nhân đây là muốn tìm Thái hậu phải không? Để ta đưa ngươi đến nha“.
Là một hướng dẫn viên có tố chất, phải làm tròn bổn phận hết mình.
Hôm nay tâm trạng tốt, không thu tiền của ngươi.
Hệ thống: [ Hướng dẫn viên? ] Nghề nghiệp của cô là hướng dẫn viên sao?
Vậy sao nó lại quét không ra?
Tĩnh Hạ không thèm trả lời nó, đánh ngất Thừa tướng, dễ dàng lôi ông ta đi như lôi bao cỏ.
Đứng trước tẩm cung của Thái hậu, cô chỉ hơi suy nghĩ một chút, tiến đến mở cửa.
Trong phòng tối om, Thái hậu đã đi ngủ rồi.
Cô đóng cửa lại, lôi ra một cái khẩu trang đeo lên, lấy ra một thứ thuốc màu vàng bỏ vào trong lư hương.
Vậy được rồi!
[..... ] Không sao, ta quen rồi!
Đẩy Thái hậu đang ngủ say dịch vào trong, để Thừa tướng lên giường.
Hai người này có quan hệ bất thường, nên để cho mọi người biết.
Ta là một con người chính trực.
Khen ta đi!
[ Đúng vậy, cô quả là “chính trực” ]
Âm thanh hệ thống tuy máy móc, nhưng dường như đã có cảm xúc hơn so với ngày đầu tiên cô gặp.
Tất nhiên là phải vậy!
Ở với kiểu ký chủ này bổn hệ thống muốn băng lãnh lạnh lùng còn không được.
Nghĩ ta sống dễ dàng lắm sao?
Tĩnh Hạ đi xung quanh phòng Thái hậu, nhìn quanh phòng.
[ Ký chủ, cô tìm gì thế ]
“ Ngươi bớt nói lại đi, ồn ào“.
Cái âm thanh cứ văng vẳng trong đầu cô, thật muốn cắt đứt nó.
[..... ] Ta hỏi thăm một chút là sai sao?
Ký chủ quá đáng!
Hệ thống tức giận, quyết định off luôn.
Tĩnh Hạ nhìn sang một bên tủ đựng sách, lấy một ít quyển sách ra, ở lưng tủ có một cái ổ khóa.
Vậy chìa khóa........
Cô nhìn sang bên giường Thái hậu.
Đi đến,nhẹ nhàng thò tay vào bên trong góc giường lục một chút.
Cũng may Thái hậu bị hít phải thuốc nên không có tỉnh lại.
Quả nhiên thấy cái gì đó cộm cộm, lấy ra là một chiếc chìa khóa.
Biết ngay mà, nếu là cô thì cô cũng giấu ở bên mình là an toàn nhất.
Tĩnh Hạ đi đến bên ổ khóa, cắm vào.
“Cạch.......” Tiếng khóa được mở.
Cô đẩy cửa ở lưng tủ ra, thấy một cái hộp đựng khá lớn lại tiếp tục có ổ khóa.
Lần này cô trực tiếp phá.
Bên giường đột nhiên có người ngồi dậy.
Cô nhìn lên, thấy hai người trên giường bắt đầu nhào lên nhau.
Hù chết ta.
Tưởng bị lộ rồi.
Thuốc dường như có hiệu nghiệm, Tĩnh Hạ không ở lại lâu nữa, dọn lại cho đàng hoàng, mang cái hộp đi ra ngoài.
......
Sáng hôm sau trong cung truyền ra tin tức Thái hậu thông dâm với Thừa tướng.
Còn đặc biệt hơn là Thừa tướng không nhớ một chút gì, ông ta không thể biết vì sao ông ta lại ở đây và còn cùng Thái hậu......
Năm ngày sau, Thừa tướng bị cách chức, địa vị của Hoàng hậu bị suy giảm trầm trọng, Thái hậu còn bị giam trong lãnh cung.
Vương Minh Dạ cùng Mạnh Tâm nghĩ cách cứu lấy Thái hậu, nhưng họ càng làm, càng khiến việc này tệ hơn.
Ba ngày kế tiếp, lại truyền ra một tin cái chết của Mai quý phi - mẫu thân của Trưởng công chúa có liên quan đến Thái hậu.
Đặc biệt nghiêm trọng, còn có tin đồn hoàng đế không phải con ruột của Tiên hoàng mà là con của Thái hậu với Thừa tướng, Mai quý phi biết việc này, Thái hậu liền sai người đi diệt trừ nàng.
Tuy nhiên lúc đó Mai quý phi đã có thai hơn tám tháng, lại lâm bồn sớm hơn dự định, việc nàng bị rong huyết mà chết đều từ một tay Thái hậu làm ra, còn có chứng cứ xác thực.
Mấy ngày nay hoàng đế giận muốn nổ phổi, bận đối phó với quan lại đến sứt đầu mẻ trán, làm gì còn nghĩ tới việc hôn sự của Tĩnh Hạ.