Sau khi xem xong cốt truyện.
(Nhóm) [Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Vậy, hồn phách là ở trong này? Còn Ánh sáng vinh quang đâu?
(Nhóm) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Hẳn là bị ăn mất rồi.
(Nhóm) [Thiên Sơn Kha Tĩnh]:...
Tinh Linh hắc ám đột nhiên xuất hiện.
Đây là một thiếu nữ tuyệt sắc, mặc bộ váy dài lấp lánh màu đen, đeo trên lưng mình đôi cánh đen mỏng như cánh ve, gương mặt sắc sảo lạnh lùng, tựa như nữ hoàng đứng trên không trung ngước nhìn xuống.
Tinh Linh hắc ám: Ta tên là Aria, các ngươi là do người kia phái đến?
Một đoạn đối thoại hiện dưới màn hình, người chơi nhấn “Tiếp tục“.
Aria: Các ngươi muốn đến lấy đồ vật có phải không? Là người kia.....
Hắn muốn giết ta như vậy sao? Ta.... ta thích hắn như vậy......
Cuộc đối thoại đến câu sau, vẻ mặt của Tinh Linh hắc ám trở nên đau khổ.
Các đội chơi:....
Lại yêu hận tình thù trong truyền thuyết?
Aria: Nếu muốn đến lấy thì bảo hắn tự mình đến, không ai được phép lấy đi, bằng không...... các ngươi chịu chết đi.
Vẻ mặt Tinh Linh hắc ám chuyển biến thành tức giận, phóng ra một đạo hắc ảnh đến người chơi.
Bị xuất chiêu đột xuất như thế, có vài người không chuẩn bị kịp, trúng phải liền bị tan thành mây khói.
Nói chính xác hơn là bị loại ra khỏi phó bản.
(Nhóm) [Thiên Sơn Vấn]: Lại kiểu trò chơi gì vậy?
(Nhóm) [Thiên Sơn Vạn Thủy]: Kha Tĩnh, lấy chiêu thức ánh sáng của ngươi ra đánh lại xem.
Thiên Sơn Kha Tĩnh liền phóng ra một đạo ánh sáng, quả nhiên là khiến Tinh Linh hắc ám bị thương không nhẹ.
Có một vài đội chơi thừa cơ tiến lên, nhưng chiêu thức vừa rồi đã chọc giận Tinh Linh hắc ám, không ít người trong đội chơi bị đánh bay.
[Vạn Vật Bất Biến]: Mẹ nó, sao Tinh Linh này lại mạnh lên rồi.
[Vạn Vật Sinh Sôi]: Tất cả đều tại người vừa rồi, ai bảo phóng ra chiêu thức như vậy để chọc giận cô ta làm gì?
[Thiên Thời Địa Lợi]: Đúng vậy, bây giờ mau nghĩ cách đi.
[Không Sợ Nhất Vạn, Chỉ Sợ Vạn Nhất]: Là hắn khơi mào ra trước, bây giờ tự giải quyết đi.
(Nhóm) [Thiên Sơn Vạn Thủy]: Bây giờ ngươi bị mắng ngập đầu rồi kìa.
(Nhóm) [Thiên Sơn Kha Tĩnh]: TNND, bổn thiếu gia ta góp công sức như vậy rồi còn bị mắng, có tính người hay không?
(Nhóm) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Con người vốn là vậy, nên quen dần đi.
(Nhóm) [Thiên Sơn Vấn]: Cô cũng là người còn gì.
Lần này Tĩnh Hạ không trả lời, vào trong shop tìm vũ khí, nhưng dù cho có vũ khí thích hợp thì nó lại rất đắt.
Lại tìm trong túi đồ, phát hiện có một thanh kiếm tên “Hắc ám“.
Dùng độc trị độc?
Nhìn Tinh Linh hắc ám vẫn đang nổi giận không ngừng công kích, Tĩnh Hạ lao đến, sử dụng thanh kiếm để đánh cận chiến.
Nào ngờ cô chưa kịp đánh tới thì.....
Aria: Khoan đã.....
Một câu nói tự dưng nhảy lên làm cô chém hụt.
Khoan đã???
Aria: Ta đưa đồ cho các ngươi cũng được, nhưng các ngươi phải đưa ta đến gặp hắn.
Tĩnh Hạ:“???“.
Mọi người:“???“.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Một cái bảng chọn “Có” hoặc “Không” hiện ra.
Mọi người tuy chưa hiểu chuyện gì nhưng vẫn ấn “Có“.
Dù sao đưa Tinh Linh hắc ám đi còn tốt hơn là chiến đấu, không phải sao?
Tinh Linh hắc ám vung tay, một con đường hiện ra trước mắt.
Ta đã đi tìm hắn rất nhiều lần nhưng chưa lần nào thành công, giờ thì các ngươi dẫn đường đi.
Tuy người chơi hơi do dự một chút nhưng vẫn quyết định đi.
Đi được một đoạn đường, lại nhận được thêm một cái thông báo [Người chơi quyết định trở về Thần Tiên điện?].
Sau khi nhấn “Trở về” thì phong cảnh quen thuộc hiện ra.
Tinh Linh vương ngồi trên cao nhìn xuống: “Các bạn thành công rồi?“.
Aria nhìn thấy hắn, liền vội vàng bay tới: “Hacuels, thì ra ngươi ở đây“.
Nhưng Tinh Linh vương vẫn chỉ nói một câu: “Các bạn thành công rồi?“.
“Hacuels......”
“Ngươi không còn nhớ ta sao? Tại sao ngươi không trả lời ta?“.
Tinh Linh vương vẫn chỉ ngồi im đó, nhìn về phía Aria không chớp mắt, cũng không trả lời mà chỉ hỏi một câu y hệt như trước.
“Các bạn thành công rồi?“.
Thân mình Aria hơi lung lay, tựa như sắp đổ xuống.
“ Thì ra..... ngươi đã không còn nhận ra ta“.
Mọi người cùng nhìn một màn kịch như vậy, vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Nếu không phải nhiệm vụ vẫn còn trước mắt, thì chỉ sợ họ đang xem một đoạn phim tình cảm nào đó.
“Hệ thống, chuyện này là sao?“. Tĩnh Hạ một bên gác chân lên chiếc ghế khác, một bên tựa vào lưng ghế nhìn một màn kịch này.
Hệ thống im ắng một chút, cuối cùng lên tiếng [ Hẳn là NPC này có ý thức của riêng mình ]
“Ví dụ?“.
[ Vốn dĩ các NPC là do các hệ thống game tạo thành, chúng chỉ được cài đặt mặc định theo thiết kế của hệ thống, nhưng có lẽ do lỗi ở đâu đó mới khiến NPC này tự thoát khỏi điều khiển mà có suy nghĩ của riêng mình ]
( Ta nói bừa đấy, không biết đúng hay không)
“Vậy nên mới có chuyện tình cẩu huyết như vậy?“.
Vẻ mặt Tĩnh Hạ hơi hài hước mà tiếp tục xem kịch.
Giá như có đồ ăn với nước uống ở đây thì tuyệt rồi.
Nghĩ như thế, cô chạy thật nhanh xuống nhà, lấy đồ uống ở tủ lạnh rồi lên phòng, mở ngăn kéo ở bàn ra lấy đồ ăn vặt rồi tiếp tục xem.
Có kịch hay như thế, tội gì mà không xem?
Trên gương mặt xinh đẹp của Aria dấy lên sự tuyệt vọng “ Ngươi quả nhiên đã quên ta, ngươi hận ta như vậy?“.
“ Ta đến để trả lại thứ thuộc về ngươi, ngươi...... sẽ tha thứ cho ta chứ?”
(Nhóm) [Thiên Sơn Vạn Thủy]: Ta đang xem cái quỷ gì vậy? Ta nhớ chúng ta đến đây để làm nhiệm vụ..... phải không?
(Nhóm) [Thiên Sơn Khải]: Không sai đâu.
(Nhóm) [Thiên Sơn Kha Tĩnh]: *Khi bạn mê phim ảnh nhưng lại bị bắt tạo game và cái kết*
(Nhóm) [Thiên Sơn Vấn]: Dẹp ngay đi.
[Cảnh báo! Cảnh báo! Có lỗi xảy ra trong phó bản, mời người chơi thoát ra]
[Cảnh báo! Cảnh báo! Có lỗi xảy ra trong phó bản, mời người chơi thoát ra]
[Xin mời người chơi nhanh chóng thoát ra]
Người chơi A: Có chuyện gì vậy?
Người chơi B: Có lỗi gì thế?
Người chơi C: Nhanh nhanh, thoát ra đi.
Sau khi tất cả mọi người đã thoát ra, Aria hơi hoảng hốt nhìn về bảng dữ liệu đằng sau nàng, rồi lại nhìn về Tinh Linh vương chỉ giữ nguyên dáng ngồi không đổi, gương mặt nàng bình tĩnh trở lại.
Aria lấy ra một chiếc hộp chứ đựng hồn phách và một quả cầu ánh sáng đặt vào tay hắn.
“ Hacuels, ta trả lại thứ thuộc về ngươi......”
Ngay sau đó, nàng nhìn xuống người mình, nàng đang dần trở thành dữ liệu.....biến mất trong hư vô.
“ Hacuels, xin lỗi.....”
“Còn nữa, cảm ơn ngươi“.
Bóng dáng lạnh lùng ấy tan biến, trở thành từng mảnh nhỏ bay tán loạn trong không gian.
Bảng dữ liệu dường như đã làm xong chuyện, nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại một mình Tinh Linh vương với hai món đồ trên tay.
Ở một nơi không ai biết, có một giọt nước mắt lăn dài trên má......
- ---
Đột nhiên nghĩ ra đoạn yêu hận tình thù nên viết vào....
Moa ha ha, như vậy đỡ tốn sức...... khụ khụ khụ