Mà nguyên chủ chính là em trai kế của nữ chủ.
Nàng cong khóe môi lên một chút.
Thú vị, thú vị, theo như nguyên chủ ký ức thì khác nha!
Sửa sang lại quần áo đi xuống lầu, hôm nay là ngày đi học chỉ là do nguyên chủ bị bệnh sinh nghỉ thôi.
Nàng đến tự nhiên là đi học rồi!
Kéo ghế ra ngồi nàng lễ phép nói: Ba mẹ ăn cơm!
Trúc phụ cùng Trúc mẫu gật đầu, trên bàn ăn là không nói chuyện đó là lễ cơ bản.
Từ trên cầu thang một cô gái đi xuống, nàng hơi ngước mắt đánh giá một chút, thấy bình thường mà thật không hiểu nam chủ não có nếp nhăn không nữa.
Trúc phụ nghiêm khắc nói: Trúc Hiểu! Sao giờ này mới xuống?
Trúc Hiểu kinh thường nghĩ: xuống để tôi nhìn gia đình ba người hả?
Nhưng ngoài miệng nói: con sinh lỗi, tối qua con ôn tập trễ, thật sinh lỗi
Dù sao cũng là con mình, Trúc phụ nói: không có lần sau nữa nghe chưa?!, thức khuya có hại cho sức khỏe.
Trúc Hiểu cũng không thèm nghe nói: ba con còn có bài tập trong lớp con đi trước!
Nói xong rồi bỏ đi, Trúc phụ cùng Trúc mẫu kỳ quái nhìn nhau.
Con gái của họ rất nghe lời, lễ phép mà, mấy hôm nay sao vậy?
Cả hai nhìn nàng mong đáp án, nàng nhúng vai nói: Con cũng không biết!