Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Hai năm sau, Tô Linh Nhi tốt nghiệp trường Thiên Lam, ngày tốt nghiệp lại vừa vặn là sinh nhật mười tám tuổi của cô. Tất cả người trong Hứa gia, Đỗ gia đều tụ hội lại cùng nhau, chúc mừng sinh nhật cho cô.
Trên người Hứa Như Như là bộ lễ phục do chính tay Hiên Viên Thiên Minh tự mình thiết kế, nhìn cô như tiên nữ bước ra từ trong tiên cảnh.
Sau buổi tiệc, Hứa Như Như cùng Hiên Viên Thiên Minh ra về.
Cha Hứa vì chuyện ở công ty mà đi trước một bước.
Tô Linh Nhi ăn quá nhiều, vội vàng chạy vào WC, chuyến đi này lại khiến cô thấy được một màn trấn động.
Trong phòng khách chỉ còn lại Lưu Chấn Thiên và Đỗ Lam Hiên ở cùng nhau, hơn nữa nhìn dáng vẻ Lưu Chấn Thiên đang ở thế yếu.
”Um!”, trong lúc Tô Linh Nhi đang thưởng thức lão ba nhà mình cùng cha chồng tương lai trình diễn màn hôn quên mình, một bàn tay đột nhiên từ phía sau vòng qua che miệng cô lại.
”Đừng kêu!”
Nghe thấy giọng nói của Đỗ Hạo, Tô Linh Nhi dùng sức muốn tránh thoát.
Đồ hỗn đản này lại muốn chậm trễ cô xem kịch vui!
”Đi cùng anh!”
Đỗ Hạo đem Tô Linh Nhi vào phòng.
”Xú hỗn đản, sao anh lại không cho em xem?”
Nhìn bộ dáng chưa đã thèm của Tô Linh Nhi, Đỗ Hạo không kìm nổi phụt một tiếng bật cười: “Nếu hai người bọn họ thấy bộ dáng của em bây giờ thì ba năm trước đã không cần diễn kịch!”
Oanh!
Diễn kịch?!
Tô Linh Nhi lập tức choáng váng.
Thì ra ba năm trước Lưu Chấn Thiên cùng Đỗ Lam Hiên mâu thuẫn với nhau chỉ là diễn kịch?!
EXM?!
Thật là đủ rồi, một người hố con gái, một người hố con dâu tương lai.
Hai gia hỏa này, già mà không đứng đắn!
Thì ra 5 năm trước, sau khi mẹ Lưu Linh Nhi qua đời, Lưu Chấn Thiên vẫn luôn một thân một mình chiếu cố nguyên chủ.
Sau đó, Đỗ Lam Hiên từ nước ngoài trở về, bên người mang theo một cậu bé, cậu bé kia chính là Đỗ Hạo, mà Đỗ Hạo còn do Đỗ Lam Hiên nhờ công nghệ hiện đại mà có được, bởi vì Đỗ Lam Hiên đã sớm biết xu hướng giới tính của bản thân, hơn nữa biết bản thân vẫn luôn thích Lưu Chấn Thiên.
Vì thế, ở giai đoạn Lưu Chấn Thiên khó khăn nhất, Đỗ Lam Hiên vẫn luôn bồi ở bên người hắn, dần dà hai người đều có tình cảm khác thường, đã kết hôn một lần, hơn nữa có nguyên chủ Lưu Chấn Thiên cũng nhận ra tình cảm sâu trong nội tâm, không thể không lựa chọn trốn tránh.
Bởi vì hắn sợ trong tương lai có một ngày con gái sẽ thấy cha mình là một con quái vật thích người cùng giới tính.
Chính là Đỗ Lam Hiên phạm sai lầm khiến Lưu Chấn Thiên chạy trốn, vì thế hai bên suy xét, lựa chọn tiếp tục dùng phương thức “Diễn kịch” này.
Nhưng chuyện làm Tô Linh Nhi cảm thấy vui mừng chính là trước khi mẹ nguyên chủ qua đời, Đỗ Lam Hiên chưa từng chen chân vào cuộc sống của bọn họ, Lưu Chấn Thiên cũng thích mẹ nguyên chủ.
Hơn nữa lúc mẹ nguyên chủ bị bệnh, Lưu Chấn Thiên vẫn luôn làm bạn bên cạnh bà.
Đối với hai trưởng bối tốt như vậy, Tô Linh Nhi làm sao có thể phản đối đây.
Ngày hôm sau, sáng sớm.
Lưu Chấn Thiên lay tỉnh Đỗ Lam Hiên nằm ở bên cạnh.
”Mau dậy đi, Hạo Hạo với Linh Nhi sắp dậy rồi.”
Đỗ Lam Hiên nửa chống thân thể, một cánh tay chống đầu, hướng về phía vẻ mặt đang nôn nóng của Lưu Trấn Thiên thổi hơi nóng.
”Gấp cái gì, bọn họ khó khăn lắm mới được ngày nghỉ, khẳng định sẽ ngủ đến giữa trưa, không bằng thừa dịp này chúng ta làm chút chuyện có ý nghĩa.”
Tay Đỗ Lam Hiên không thành thật sờ lên vòng eo Lưu Chấn Thiên.
Thời điểm hai người động tình, một tiếng đập cửa đột nhiên vang lên.