Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Trong viện nghiên cứu tang thi, đối với việc nghiên cứu tang thi, mọi người đều không có đầu mối.
Thẳng đến khi lão Lưu nhớ tới một luận văn tuyệt mật đã phủ đầy bụi từ lâu.
Vì thế, mọi người đều thấy lão Lưu cầm mấy tờ giấy ố vàng, thậm chí sắp mục nát trong tay, tập trung tinh thần đọc.
Trong nháy mắt, toàn bộ phòng thí nghiệm lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Qua một hồi lâu, mặt già của lão Lưu trắng bệch, vô lực nói: “Xong đời, nhân loại chúng ta đều sắp bị diệt sạch!”
Một câu của lão Lưu nói ra làm tất cả mọi người không khỏi khiếp sợ, ồn ào mở miệng hỏi: “Lão Lưu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?!”
Lão Lưu giật mình một cái, vội vàng đem tinh hạch thu lại, đi về phía phòng họp, vừa đi vừa mở miệng nói:
”Mau, nhanh chóng đem tam đại thế gia triệu tập lại đây!”
Một giờ sau, ở viện nghiên cứu tang thi.
Mấy chục trực thăng lần lượt hạ cánh xuống, đương gia tam đại thế lực được một đám dị năng giả hộ tống tiến vào bên trong viện nghiên cứu.
Ba phút sau, trong phòng hội nghị.
Lão Lưu nhìn mọi người, biểu tình ngưng trọng nói: “Lần này đem các người triệu tập lại đây là có chuyện quan trọng liên quan tới tương lại của nhân loại.”
Nghe thế, một người đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng: “ Một đám nhà khoa học các người lúc nào cũng nói chuyện giật gân, lần đó nói như vậy không phải vì muốn lấy tài nguyên từ chúng ta để nghiên cứu khoa học sao!”
Người nói chuyện là tộc trưởng của Khoa Mục Ngươi một trong ba thế lực lớn ở châu Á, trong cơ thể có huyết thống cổ của Ấn Độ, hốc mắt hãm sâu, một cỗ tinh quang phóng ra, làm người ta cảm thấy có một loại cảm giác bị nhìn thấu.
” Tộc trưởng Khoa Mục Người, chờ nghe xong sau đó hãy quyết định.”
Đôi tay lão Lưu có chút run nhè nhẹ ấn chốt mở máy chiếu lên.
”Các vị nhìn thấy không đây là hình ảnh quay chụp dược ở nước Z.”
Bá!
Mọi người vừa thấy được bóng dáng của Tô Linh Nhi cùng Minh Xa không khỏi cả kinh, sau đó ồn ào xoay người nhìn về phía Ninh Uyển Nhi.
”Này đây không phải đích nữ Ninh gia ―― Ninh Khuyết sao?”
”Đúng vậy, Uyển Nhi tiểu thư, cô không phải nói Ninh Khuyết tiểu thư thân nhiễm bệnh nặng ở nhà tĩnh dưỡng sao?”
......
Đối với nghi vấn mọi người, Ninh Uyển Nhi đầu tiên là lộ ra một biểu tình khiếp sợ, vẻ mặt không thể tưởng tượng hỏi: “Chị ấy thế mà chạy đến nước Z?! Cha cũng vì chị ấy không từ mà biệt mà bệnh nằm triền miên trên giường.”
Nhắc tới Ninh Sấm Đình, Ninh Uyển Nhi lập tức hồng mắt, nước mắt không nhịn được đảo quanh.
Lão Lưu cũng cảm thấy thập phần kinh ngạc, bởi vì hắn ta chưa từng gặp qua Ninh Khuyết.
”Trách không được, lần này tới không phải Ninh gia chủ đâu.”
Có người mở miệng nói, cùng lúc đó, Ninh Uyển Nhi xoa xoa nước mắt, đối với lão Lưu hỏi: “Lão Lưu, chuyện này rốt cuộc là sao? Vì sao chị tôi và anh Minh Xa lại ở nước Z, hơn nữa vì sao đôi mắt anh Minh Xa lại thuần trắng giống tang thi?”
Ninh Uyển Nhi vừa nói như vậy, tầm mắt mọi người tức khắc bị cặp mắt thuần trắng của Minh Xa thu hút.
”Không sai! Lần này tôi gọi mọi người tới đây là vì chuyện này, đây là luận văn do tiến sĩ Đại Bản viết.”
Lão Lưu in luận văn của tiến sĩ Đại Bản thành nhiều bản phân phát cho mọi người.
Ào ào xôn xao......
Trong nháy mắt, toàn bộ phòng họp chỉ còn lại âm thanh lật trang giấy.
Hồi lâu, vẻ mặt tất cả mọi người khiếp sợ ngẩng đầu lên nhìn về phía lão Lưu.
”Ông muốn nói nhân loại chúng mới là thành phẩm tiến hoá thất bại?!”
Nghe vậy, lão Lưu trịnh trọng gật gật đầu: “Không sai! Các người xem cái này!”
Lão Lưu lấy tinh hạch mang về từ nước Z.
”Theo tiến sĩ Đại bản, đây là tiêu chí đầu tiên của nhân loại mới ―― tinh hạch!”
Mọi người nhìn tinh hạch màu đen, Ninh Uyển Nhi nhìn thoáng qua hình ảnh Tô Linh Nhi trên màn hình, khóe miệng lộ ra một nụ cười âm hiểm, sau đó giả bộ một bộ kinh ngạc bộ dáng hỏi: “Lão Lưu, theo như ông nói vậy chị tôi và anh Minh Xa đều là phản đồ của nhân loại?!”
Ninh Uyển Nhi thực nhạy bén nhanh chóng trộm hắt nước bẩn, lập tức làm Tô Linh Nhi cùng Minh Xa đứng mặt đối lập với cả nhân loại.
Edit: bỉ ổi vô liêm sỉ, ui edit mà muốn ngược đám người này ghê
31.8.3018