Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Nạp Lan Tĩnh Vận nhìn Tô Linh Nhi một cái, phái người đỡ vội vàng đi qua.
“Muội muội tốt, thân mình muội đã tốt hơn chưa, lúc trước, khi muội bị ngã xuống nước lẽ ra ta nên tới thăm muội, nhưng mà muội cũng biết trước đó vài ngày ta sinh bệnh, theo lời của thái y không được tùy tiện ra ngoài, ta lại sợ đem bệnh lây cho muội, càng sợ dậu đổ bìm leo, cho nên liền phái người tặng một củ nhân sâm trăm năm, may mà muội còn sống, thật là Bồ Tát phù hộ.”
Nhìn biểu tình cùng ngữ khí ra vẻ quan tâm của Nạp Lan Tĩnh Vận, Tô Linh Nhi khinh thường cau mày, thế giới này nào có làm bao| tử còn tưởng lập đền thờ chuyện tốt.(??)
“Sinh tử có mệnh, tỷ tỷ cũng không cần để trong lòng, người ngự y xem bệnh không có ngàn vạn người, cũng có mấy trăm hơn một ngàn, chỉ sợ là sau này lại có người sinh bệnh, vậy muốn mời ngự y đến cũng khó!”
Tô Linh Nhi một câu hai ý nghĩa, sắc mặt Nạp Lan Tĩnh Vận đỏ lên, không nghĩ tới mấy ngày không thấy Nạp Lan Uyển Nhu vẫn luôn vâng vâng dạ dạ giờ lại biết ăn nói như thế.
Nhưng chờ tới tiệc mừng thọ, xem nàng có thể nói được nữa không, có Hoàng Thượng khen, nàng ta nhất định sẽ trở thành nữ nhân xuất sắc nhất hoành đô!
“Hừ!”
Nạp Lan Tĩnh Vận hừ nhẹ một tiếng.
Mà vừa lúc này Mạc Ly cũng từ trong phủ đi ra thấy Nạp Lan Tĩnh Vận cùng Tô Linh Nhi, đối với Nạp Lan Tĩnh Vận ngữ khí bình đạm nói: “Thái tử phi vẫn là đến xe ngựa phía sau ngồi đi.”
Nạp Lan Tĩnh Vận đối mặt với Mạc Ly hành lễ, ngẩng đầu lên chỉ nhìn thấy trước phủ Thái tử dừng lại hai kiệu liễn.
Một chiếc xe ngựa đã thuộc về nàng, dư lại một chiếc tự nhiên là Mạc Ly.
Chẳng lẽ lần này bồi Mạc Ly đi tham gia tiệc mừng thọ Hoàng Thượng chỉ có một người là nàng ta.
Nhìn đến Tô Linh Nhi đã ăn mặc tốt, trên mặt Nạp Lan Tĩnh Vận lộ ra một nụ cười đắc ý, bất quá ở thời điểm đối mặt Mạc Ly, Nạp Lan Tĩnh Vận vẫn là đem bộ dáng dịu dàng hiền thục ngụy trang vô cùng tốt.
“Muội muội, ta xem chỉ có hai chiếc xe ngựa không bằng muội cùng ta ngồi ở cùng nhau đi.”
Nạp Lan Tĩnh Vận sở dĩ biểu hiện rộng lượng như thế, ngoài trừ muốn ở trước mặt Mạc Ly biểu hiện ra một mặt hiền huệ của mình, còn muốn cho Mạc Ly chính miệng nói cho Tô Linh Nhi, nàng không thể đi tham gia tiệc mừng thọ, hoàn toàn chặt đứt ảo tưởng Tô Linh Nhi.
“Ngươi trước đi lên đi!”
Mạc Ly ngữ khí trở nên có chút không kiên nhẫn.
Dĩ nhiên Nạp Lan Tĩnh Vận không thể nghe được câu mình mong muốn, có chút không cam lòng, cố ý giả bộ một bộ bất lực nhìn về phía Tô Linh Nhi, theo đó mở miệng nói:
“Thái Tử điện hạ, Nhu Nhi cùng thiếp là tỷ muội, nếu chỉ có một mình thiếp tiến cung thì......”
Mạc Ly không kiên nhẫn nhìn Nạp Lan Tĩnh Vận một cái.
Nắm lấy Tô Linh Nhi tay, lạnh như băng nói: “Ai nói cho ngươi bổn vương muốn để Nhu Nhi lưu lại.”
Mạc Ly cứ như vậy ở trước mặt mọi người không cho nàng ta mặt mũi, nắm chặt tay Tô Linh Nhi, lúc đi đến kiệu liễn đột nhiên buông tay ra trực tiếp ôm eo nhỏ Tô Linh Nhi, phi thân trực tiếp nhảy lên phía trên xe ngựa.
“Đi!”
Nghe được Mạc Ly nói phu xe vội vàng hướng tới Nạp Lan Tĩnh Vận đang ngây người, đi tới cung kính nói: “Thái tử phi, mời ngài lên xe!”
Phục hồi tinh thần lại Nạp Lan Tĩnh Vận chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát phát đau.
Bên kia, Mạc Ly nhìn Tô Linh Nhi, ánh mắt hơi có chút tìm tòi nghiên cứu.
Sắc mặt Tô Linh Nhi ửng đỏ, cảm thấy nơi vừa rồi bị Mạc Ly đụng còn truyền đến từng trận tê dại liền tức giận nói:
“Nhìn cái gì mà nhìn!”
Nghe vậy, khóe miệng Mạc Ly giương lên, lộ ra một nụ cười mê hoặc, vươn ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ một chút lên cái trán của Tô Linh Nhi, sủng nịch nói:
“Toàn bộ phủ đệ cũng cũng chỉ có nàng dám nói chuyện với bổn thái tử như vậy!”
Edit: Có ai còn nhớ ta hông?
11.10.2018