(4)
Tôn Huy không biết nên nói gì, đi qua đi lại vài vòng trong phòng, không nhịn được nhìn Đường Càn, nói: “Đừng nói là, cậu coi trọng tiểu cô nương nhà người ta?”
Đương nhiên, Tôn Huy cảm thấy Vu Yên lớn lên không tồi, trong giới giải trí cũng tuyệt đối là nhan sắc nổi bật, hơn nữa thoạt nhìn cũng không động dao kéo, cho nên Đường Càn là thích loại hình này?
Nghe vậy, người sau hơi nhíu mày, không để bụng nói: “Dìu dắt hậu bối cũng cần lý do sao?”
Tôn Huy: “...... Không cần sao?”
Giới giải trí nhiều hậu bối như vậy cũng không thấy cậu chịu dìu dắt họ bao giờ.
~
Bên này, Vu Yên đã trở lại phòng nghỉ, quản lí mới có thể có thể là biết cô có mâu thuẫn với Chu Lệ Vân, cho nên cũng không để hai người ở cũng một phòng chờ. Vu Yên ở cùng một nữ minh tinh khá có tên tuổi, hoạt đọng đã lâu, người nhìn có vẻ không dễ nói chuyện. Vu Yên yên lặng ngồi một bên nghịch điện thoại.
Đang ngồi thì thấy Trương tỷ đến, hất đầu ý muốn Vu Yên đi ra ngoài nói chuyện, Vu Yên đành đứng dậy đi theo, đến một góc vắng ở hành lang, Trương tỷ mới nhẹ giọng nói: “Lát nữa phỏng vấn, phóng viên nếu có hỏi đến quan hệ của cô với Chu Lệ Vân, chú ý biểu hiện trên mặt một chút, để Chu Lệ Vân nói.”
Vu Yên dựa vào tường, không nói gì, trên mặt vẫn bảo trì ý cười.
“Gần đây cô làm sao vậy? Cảm giác không thích hợp chút nào! Gặp phải chuyện gì sao?” Trương tỷ vẻ mặt khác thường nhìn nữ sinh trước mặt. Vẫn là khuôn mặt quen thuộc ấy nhưng lại đầy xa lạ lạnh lẽo.
Vu Yên nhìn vào không trung, ngữ khí bình tĩnh, “Không phải chị nói tôi nên thay đổi sao?”
Khi nguyên chủ bị người bôi đen tên tuổi, người đại diện tuy rằng cũng muốn hỗ trợ, nhưng Tinh Hoa lại không muốn làm vậy, nguyên chủ bị dồn vào đường cùng, chịu không nổi tìm đến cái chết.
Mấy năm nay nguyên chủ làm việc, kiếm không ít tiền về cho công ty, cho dù Vu Yên bỏ đi ăn máng khác, cũng không tính là có lỗi với bọn họ.
“Chị muốn em thay đổi, nhưng cũng không phải biến thành thế này. Trạng thái hiện tại của em không tốt chút nào, rốt cuộc là làm sao vậy?”
Trương tỷ ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Vu Yên.
Cô gái bình tĩnh đạm nhiên trước mặt này hoàn toàn không còn dáng vẻ của Vu Yên trước kia.
“Trương tỷ, tôi lúc này cũng đã nhân ra tôi tiến vào giới giải trí là vì cái gì, hiện giờ muốn dốc sức cho sự nghiệp, chị cũng nói, tôi không có cái gì thua kém người ta cả, không cần lúc nào cũng tự ti.” Vu Yên cười cười nhìn cô ta, “Tôi đã ngộ ra những điều này, không tốt sao?”
Nói xong, cô trực tiếp xoay người quay về phòng nghỉ.
Nhìn thân ảnh duyên dáng đi xa dần, Trương tỷ không khỏi có chút đau đầu.
Tuy rằng hiện tại Vu Yên có chút xa lạ, nhưng không thể không thừa nhận, con người hiện tại mới thích hợp nhất với khuôn mặt xinh đẹp kia.
Vào wattpad ủng hộ editor www.wattpad.com/user/icedcoffee0011
Hai giờ chiều, lịch trình chính thức bắt đầu. Phần lớn hoạt động đều là tham gia trò chơi, phân theo nhóm, Vu Yên thuộc nhóm thứ hai, không cùng tổ với Dương Tranh.
Hoạt động kết thúc, cô lại cùng đoàn làm phim đi phỏng vấn.
Liếc nhìn Chu Lệ Vân, gương mặt Vu Yên không chút biến đổi, bảo trì nụ cười trên mặt, tựa hồ đối với sự tình lần trước không hề để ý.
Người sau cũng liếc nhìn cô, hai người mang bộ dáng quan hệ tốt đẹp đi phỏng vấn.
Trước mặt lúc này đều là các đơn vị báo chí truyền thông, vị trí Vu Yên đứng không tính là chính diện, các phóng viên cũng không vì thế mà bỏ qua cho cô, ngay lập tức chìa mic về phía cô, “Vu Yên, cô thấy thế nào về tin đồn của mình với Chu Lệ Vân, hai người thật sự bất hòa với nhau sao?”
Đối mặt với vô số ống kính, Vu Yên cười khẽ, “Kỳ thật tôi và Vân tỷ rất ít khi nói chuyện với nhau, ngày hôm đó sự cố kia, chị ấy vẫn luôn xin lỗi tôi, sau chuyện này quan hệ hai người chúng tôi ngược lại cũng tốt hơn.”
Dứt lời, trên mặt những nữ nghệ sĩ khác đều là một vẻ vi diệu.
“Trên mạng có rất nhiều người đang suy đoán quan hệ hai người, cô thấy bình luận của bọn họ thế nào?” Một nữ phóng viên hỏi.
Trước vấn đề của phóng viên, Vu Yên lộ ra vẻ măt do dự, sau đó ánh mắt nghiêm túc nhìn nữ phóng viên kia, “Kỳ thực tôi cảm thấy mọi người nên nhìn nhận sự việc thật lí trí, việc mình nghe qua không chắc đã là sự thật, hy vọng mọi người đừng suy đoán theo ý mình.”
Dứt lời, Chu Lệ Vân đứng ở giữa vẫn không nói gì, thậm chí còn có chút đắc ý, cho dù váy là cô ta giẫm thì như thế nào, hiện giờ Vu Yên kia vẫn phải nhún nhường cô ta, không phải sao?
Nghe được câu trả lời từ Vu Yên, ánh mắt mọi người có chút phức tạp nhìn cô.
Lời này của Vu Yên cũng không nhất định là đang giải thích thay cho Chu Lệ Vân, cũng không tính là đắc tội, vô thưởng vô phạt. Đám người trên internet, chính là muốn đoán thế nào thì đoán.
Sau đó, tiếp nhận phỏng vấn là ba nữ minh tinh, với hai tiểu thịt tươi khá nổi tiếng dạo gần đây. Vu Yên sau đó cũng không nói chuyện nhiều. Phóng viên hỏi thì cô đáp lại vài câu.
Phỏng vấn xong cũng hết lịch trình ngày hôm nay, Vu Yên đi đến bãi đỗ xe, tan làm.
Đang tìm xe thì một chiếc lincoln đen dừng ngay trước mặt Vu Yên, nhìn thấy người lái, Vu Yên theo bản năng đeo kính râm lên, xoay người chuẩn bị rời đi.
“Vu Yên!”
Người kia thấy cô bỏ đi thì vội vàng ra khỏi xe, đuổi theo. Bị Dương Tranh bắt được, Vu Yên chỉ có thể dừng lại, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn hắn.
“Em vẫn còn giận tôi ư? Trước kia cũng không tùy hứng như vậy.” Dương Tranh lôi cô lại, mắt nhìn xung quanh xem có phóng viên ẩn nấp xung quanh hay không.
Tiểu Lâm lúc này đã chạy lên phòng chờ, lấy trang sức để quên.
Vu Yên một mình đi đến bãi đỗ xe, lại gặp phải cái âm hồn bất tán này, chỉ có thể thở dài một tiếng, “Tôi xin anh, buông tha tôi đi, tôi không dây dưa với anh nữa, đúng ý anh rồi, không phải sao? Chúng ta không quen biết, đừng tìm tôi nữa.”
Vào wattpad ủng hộ editor www.wattpad.com/user/icedcoffee0011
Nhìn nữ sinh trước mắt vẻ mặt xa cách, Dương Tranh hơi liến trợ lý trong xe, người kia lập tức đi xuống canh chừng.
“Đúng, tôi thừa nhận trước kia là tôi lãnh đạm, là tôi không tốt. Nhưng mà em nghĩ lại đi, dù sao người nói thích tôi cũng là em, đã vậy về sau chúng ta chính thức quen nhau, được không?”
Dương Tranh cầm lấy vai Vu Yên, trên khuôn mặt tuấn mỹ mang vẻ thỏa hiệp, giống như người tùy tiện, người cố tình chơi đùa ở đây là Vu Yên chứ không phải hắn.
Vu Yên hít sâu, cô không biết nên nói gì, giới giải trí này nhiều cực phẩm vô sỉ như vậy, Dương Tranh tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm, không gì sánh nổi!
Cô tháo kính râm, tránh khỏi đôi tay đặt trên vai mình, ánh mắt lạnh lùng, “Đó là trước kia, bây giờ thì... ngại quá, tôi thích người khác rồi, anh cũng không cần miễn cưỡng như vậy, về sau đừng lén lút tìm tôi nữa, tôi sẽ vô cùng cảm kích anh.”
Vẫn là gương mặt trong trí nhớ của hắn, nhưng ánh mắt cô gái không còn nhút nhát và ái mộ trong dĩ vãng, ngược lại tràn đầy xa cách, lạnh nhạt.
Trước kia Dương Tranh cảm thấy Vu Yên nhát gan, không thích hợp với hắn, hiện tại mới phát hiện, mình nên tiếp nhận cô sớm hơn.
“Tôi biết em vẫn đang giận mà, lúc trước là tôi không đúng, rốt cuộc tôi phải làm gì em mới chịu tha thứ cho tôi.”
Dương Tranh ánh mắt xoay chuyển, nhìn nữ sinh vẻ mặt lạnh lùng trước mặt, hắn bỗng nhiên cầm lấy vai cô, đem người đè chặt trên tường, cúi đầu muốn hôn cô.
Vu Yên giơ tay muốn tát hắn, bất quá sức lực đối phương quá lớn, diễn phim thần tượng nhiều quá muốn học nam chính cưỡng hôn người khác.
“Các ngươi đang làm cái gì?”
Cách đó không xa truyền đến âm thanh lãnh đạm của nam nhân, Dương Tranh theo bản năng quay đầu lại, chỉ thấy trên chiếc Bentley đen bóng là một bóng hình quen thuộc, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Dương Tranh và Vu Yên.
“Dương ca......” Trợ lý Dương Tranh liếc hắn khó xử, hắn đã cố gắng nhắc nhở Dương ca, mà anh ta căn bản không nghe thấy.
Nhìn thấy Đường Càn, Vu Yên lập tức cho Dương Tranh một cái tát “Bang” một tiếng ném ở trên mặt hắn, “Vô sỉ!”
Che má phải đỏ rát lại, Dương Tranh vẻ mặt có chút mờ mịt, Đường Càn trong xe bỗng nhiên nói, “Có ai nói cho cậu nghe, cưỡng bức là phạm pháp?”
Người trong xe thần sắc lạnh lùng, Dương Tranh không nghĩ tới sẽ bị bắt gặp, nhất thời cũng có chút khẩn trương, nhưng vẫn nghiêm túc giải thích: “Càn ca hiểu lầm, chỉ là cãi nhau mà thôi, cô ấy kỳ thật là bạn gái tôi.”