Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 8: Chương 8: Ca ca mặt lạnh cấm dục bá đạo 8




Hạ Diệc Sơ kì thật cũng không có đi bao xa, nàng vẫn luôn ở trong lòng kêu hệ thống chú ý hướng đi của Chu Hiểu Hoành

Mà hệ thống cũng không phụ kì mong của Hạ Diệc Sơ, thời thời khắc khắc báo cho nàng biết hướng đi mới nhất của hắn

Nghe hệ thống trong đầu kích động kêu to, Chu Hiểu Hoành thần sắc vội vàng từ quán cà phê ra ngoài, vốn Hạ Diệc Sơ vẫn còn đứng khá gần quán, ngay lập tức thấy bóng dáng mảnh khảnh của Chu Hiểu Hoành trong biển người xuất hiện

“Đồng học phía trước, xin chờ một lát!” Chu Hiểu Hoành hai mắt sáng ngời, đi nhanh đuổi theo thân ảnh Hạ Diệc Sơ, mở miệng gọi nàng lại

“Ân! Ngươi kêu ta?” Hạ Diệc Sơ quay đầu, tỏ ra nghi hoặc hỏi lại

“Đúng vậy, đồng học, ta là một vị đạo diễn, gần đây nhất có một cái nhân vật thực thích hợp với ngươi, ngươi có hứng thú sao?”

“…….”

Hạ Diệc Sơ thần sắc có chút câm nín nhìn Chu Hiểu Hoành vẻ mặt kích động ở trước mặt, cái lời nói như vậy, vừa nghe… giống như là tên lừa đảo

“Ta có thể xem danh thiếp của ngươi được không?” Hạ Diệc Sơ mở miệng

“Có thể, có thể” Chu Hiểu Hoành trả lời, lập tức từ trong túi tiền lấy ra một xấp danh thiếp đưa cho Hạ Diệc Sơ

Hạ Diệc Sơ tiếp nhận nhing nhìn, đây thật là… tiết kiệm giấy! Danh thiếp màu trắng kiểu dáng cực kì ngắn gọn nổi bật lên hai dòng chữ màu đen

Tên họ: Chu Hiểu Hoành

Điện thoại: 130xxxxxxx

Hạ Diệc Sơ đem danh thiếp trong tay lật tới lật lui nhìn, phát hiện danh thiếp này cũng chỉ có hai chữ như vậy, ngay cả một cái giới thiệu thân phận cùng công ty cũng không có…

Chẳng lẽ gần đây lưu hành phong cách danh thiếp như vậy sao…

Thoạt nhìn tưởng kẻ lừa đảo nha…….

Hạ Diệc Sơ trừu rút khóe miệng, đem danh thiếp bỏ vào người, trên mặt treo ý cười nhẹ nhàng, đối với hắn nói: “Như vậy chúng ta khi nào bắt đầu?”

“A?” Chu Hiểu Hoành hơi hơi sửng sốt, có chút phản ứng không kịp, thẳng đến kia nhìn đôi mắt tràn ngập ý cười mới nghe hiểu ý tứ của Hạ Diệc Sơ, thần sắc kích động: “Đi một chút, xe ta ở bên kia, ngươi nếu là có hứng thú, ta hiện tại liền mang ngươi đi coi kịch bản!”

“Ân” Hạ Diệc Sơ gật gật đầu, đi phía sau Chu Hiểu Hoành

Hai người ngồi trong chiếc xe hơi màu đen, Chu Hiểu Hoành mới nhớ hắn hiện tại vẫn chưa biết tên người ngồi bên cạnh, vì thế nhìn Hạ Diệc Sơ hỏi: “Còn chưa biết tên ngươi đâu, xem tuổi của ngươi, hẳn là vẫn còn học đại học đi”

“Không có” Hạ Diệc Sơ lắc lắc đầu, đem thân thế của mình nói cho hắn biết: “Ta kêu Hạ Quỳ, năm nay 22 tuổi, vừa mới tốt nghiệp Bắc Ảnh”

“Ngươi là Bắc Ảnh à! Vậy không thành vấn đề!” Chu Hiểu Hoành quả thực đã cao hứng đến không biết làm thế nào mới tốt, bất quá hắn vẫn còn nhớ mình hiện đang lái xe, không thể có cảm xúc dao động quá lớn (vì Bắc Ảnh là đại học điện ảnh nên CHH mới cao hứng như vậy đó m.n)

Chu Hiểu Hoành trực tiếp mang Hạ Diệc Sơ tới nhà mình, đem kịch bản giao cho nàng, để nàng biểu diễn một đoạn ngắn về nhân vật Trường An

Cái kịch bản này, Hạ Diệc Sơ đã sớm thông qua hệ thống 233 xem qua

Hơn nữa nàng còn biết, gần đây Chu Hiểu Hoành phát sầu vì không tìm thấy nhân vật Trường An thích hợp

Thậm chí, Hạ Diệc Sơ trước khi ra cửa (nhà), cũng đã đem nhân vật này tập diễn vài lần, đến khi hệ thống cảm thấy hoàn hảo rồi mới đi ra (khỏi nhà)

Quả nhiên, Hạ Diệc Sơ nhìn kịch bản trên tay, liền ngay trước mặt Chu Hiểu Hoành biểu diễn mà không cần người phối hợp, làm hắn xem vừa lòng tới mức ngồi cười không khép miệng được

Hôm nay nhìn diễn xuất của Hạ Diệc Sơ thật sự làm cho Chu Hiểu Hoành quá nhiều kinh hỉ, cơ hồ làm cho hắn tưởng rằng đây là ngày may mắn nhất của mình

Không nói hai lời, Chu Hiểu Hoành trực tiếp đem kịch bản sửa lại giới tính của Trường An đưa cho Hạ Diệc Sơ, để nàng về nhà nghiêm túc nghiên cứu kịch bản mới, còn lấy thêm phương thức liên lạc của Hạ Diệc Sơ lưu lại, nói Hạ Diệc Sơ trở về chờ đoàn phim thông tri (thông báo)

Hạ Diệc Sơ đã được mục đích liền đối với Chu Hiểu Hoành nói lời cảm tạ, ngay sau đó tỏ ý muốn rời đi trước

Chu Hiểu Hoành lúc này hắn mới nhớ tới, hắn từ quán cà phê đem người ta tới nhà mình, cái này làm cho Chu Hiểu Hoành nháy mắt liền ngượng ngùng, liên tục hỏi nàng muốn đi đâu, hắn lái xe đưa nàng qua

Chu Hiểu Hoành ở tại nơi này thuộc tiểu khu xa hoa, rất khó bắt xe tới, Hạ Diệc Sơ nghĩ nghĩ, liền cũng không hề từ chối, tùy tiện nói với Chu Hiểu Hoành tới một cao ốc

Chu Hiểu Hoành lái xe thật mau đưa nàng đến địa chỉ mà nàng vừa đọc

Hạ Diệc Sơ xuống xe, đứng tại chỗ, nhìn xe Chu Hiểu Hoành rời đi, liền tính toán tùy tiện bắt xe trở về

Dù sao lần này ra ngoài mục đích chính là vì nhân vật của Chu Hiểu Hoành, mặt khác cũng không có việc gì

“Hạ, Hạ Quỳ?”

Cách đó không xa truyền đến một đạo âm thanh không xác định, chính là nghe được tiếng trả lời, xoay người đối diện nhìn hắn, thì nguyên bản trong lòng chỉ xác định 80% nháy mắt đạt 100%

Hạ Diệc Sơ yên lặng nhìn nam tử đeo kính râm, mặc một bộ Tây trắng hướng mình đi tới, cũng không có mở miệng nói chuyện

Nam tử mặc tây trang cách Hạ Diệc Sơ cũng không xa, nhìn nàng đứng nơi đó bất động, vài bước liền đi tới trước mặt Hạ Diệc Sơ

Người mặc tây trang thân hình thon dài, anh tuấn tiêu sái, cả tỏa ra khí chất hòa hoa phong nhã, đúng là người mà nguyên chủ yêu tới tận xương tủy, tra nam, Chu Thanh

Chu Thanh nước đến trước mặt Hạ Diệc Sơ, nhìn bốn phía không có người, liền lấy mắt kính trên mặt mình xuống, lộ ra khuôn mặt soái khí, chỉ là cái tướng mạo ấy nhìn thấy Hạ Diệc Sơ thì lại mang theo một tia chán ghét cùng không kiên nhẫn

Chu Thanh đối với Hạ Diệc Sơ nói: “Hạ Quỳ, sao ngươi lại tới đây? Ta không phải đã nói rồi, ta hiện giờ là nhân vật công chúng, phải luôn thời khắc duy trì hình tượng bên ngoài, hai ta không thể ở gần công ty như vậy mà gặp mặt. Nếu như để ai chụp được thì sẽ không biết đem ngươi và ta nói thành cái gì đâu”

Bỗng nhiên, Chu Thanh ánh mắt lơ đãng đảo qua cái kịch bản Hạ Diệc Sơ cầm trên tay, đôi mắt hơi nheo lại làm hắn thấy rõ cái tựa đề trên trang bìa kịch bản

Chu Thanh trong lòng cả kinh, nguyên bản thần sắc với Hạ Diệc Sơ có chút không kiên nhẫn cùng chán ghét chớp mắt một cái liền biến mất, trở thành vô tận vui sướng: “Hạ Quỳ! Kịch bản <>, không nghĩ tới ngươi đã thay ta lấy được nhân vật Hàn Liệt! Thật cảm ơn ngươi!”

++++++++++++++++++++++++

Cần gấp một cái bệnh viện tâm thần!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.