Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Tuy rằng hành động của cô vượt qua các sức lực bình thường của phụ nữ nhưng cũng không làm Tần Qua sinh nghi.
Rốt cuộc cha mẹ mình bị vây bên trong, hơn nữa sự quan tâm lo lắng của cô từ đầu đến giờ đều là chân thật. Tần Qua hoàn toàn thông cảm cho cô, tay của hắn cũng thao tác nhanh hơn.
Nửa tiếng sau, đống đá đã được dọn ra hơn phân nửa, chiếu đèn pin vào có thể thấy cha mẹ Lê ở bên trong.
Tình huống hai người họ không tệ lắm, chỉ mệt mỏi do đói và khát.
Hạ Diệc Sơ lấy thức ăn và nước uống trong ba lô ra, đưa cho Tần Qua chuyền vào cho cha mẹ Lê.
Hạ Diệc Sơ nói chuyện với cha mẹ Lê, còn Tần Qua yên lặng dọn dẹp tiếp những cục đá đổ bên ngoài.
Cha mẹ Lê ăn uống xong, thoải mái hơn nhiều. Cha Lê ngồi xe lăn không thể động đậy nhiều, mẹ Lê thì có thể dọn dẹp đất đá bên trong ra ngoài.
Hai ba tiếng sau, cha mẹ Lê cũng an toàn ra ngoài. Hạ Diệc Sơ ôm lấy bọn họ, đáy mắt ướt nước.
Ngay lúc cả nhà tính rời khỏi phòng này thì âm thanh kêu cứu liên tiếp vang lên từ xung quanh. Có lẽ động tĩnh của Hạ Diệc Sơ đã đánh thức họ.
Hạ Diệc Sơ và Tần Qua tuy không thích xen vào chuyện của người khác, nhưng cũng không thể làm ngơ.
Nhưng không phải nói cứu là có thể cứu, Hạ Diệc Sơ cũng không mở được cửa nhà bọn họ. Nên cô chỉ đành trấn an họ, hứa sẽ đi tìm đại bộ đội đến cứu viện.
Cha mẹ Lê lớn tuổi, bị nhốt trong đống đất đá cả ngày nên đi không vững, Hạ Diệc Sơ không yên tâm nên chậm rãi đi theo bọn họ. Tần Qua đi nhanh hơn tìm người tới cứu viện tiểu khu này.
Thành phố N động đất, cả nước đều biết.
Có rất nhiều minh tinh quyên tiền ủng hộ, có lẽ xuất phát từ chân tâm, cũng có lẽ muốn nhận lấy một ít danh khí...
Trong đó, có Ôn Bạch Nguyệt.
Mấy tháng này, Ôn Bạch Nguyệt cũng không ổn lắm, không có Hạ Diệc Sơ làm đề tài, nhiệt độ của Ôn Bạch Nguyệt cũng giảm đi.
Nhóm nhạc đó vốn có Hạ Diệc Sơ và Ôn Bạch Nguyệt nổi bật nhất, cô ta cho rằng sau khi Hạ Diệc Sơ rời nhóm, fan sẽ tập trung vào cô ta. Không ngờ, fan không hướng vào cô ta mà còn dần rời xa.
Sau khi Hạ Diệc Sơ giải ước với công ty cũ, nhóm nhạc nữ này cũng đã ra album mới, nhưng doanh số lại không tăng, thậm chí còn kém doanh số album trước một nửa.
Công ty đã quyết định giải tán nhóm nhạc này.
Sau đó, Ôn Bạch Nguyệt dựa vào Quân Tử Lâm để tiến vào giới nghệ sỹ, kỳ thực cô ta phát triển cũng rất nhanh nhưng lại không vừa lòng.
Đặc biệt khi Hạ Diệc Sơ nhận được vai nữ 2, còn có MV quay với Tần Qua, Ôn Bạch Nguyệt tức giận đến bốc khói.
Hiện tại...
Ôn Bạch Nguyệt thấy tin tức động đất ở thành phố N, môi đỏ hơi giương lên, đôi mắt tự tin, cô ta cảm thấy cơ hội của mình đã tới.
Ôn Bạch Nguyệt gấp rút gọi cho người đại diện, nói về việc quyên tiền cho động đất.
Người đại diện này không phải người đại diện trước kia nữa mà là do Quân Tử Lâm sắp xếp cho cô ta. Nghe nói xong, người đại diện có hơi khó xử:
“Ôn tiểu thư, như vậy có cố tình quá không?”
“Cố tình chỗ nào? Nói không chừng các fan đều thích như vậy.” Ôn Bạch Nguyệt cười lạnh, không kiên nhẫn nói tiếp:
“Tôi chỉ thông báo cho chị thôi, chị liên hệ làm đi.”
Nói xong, Ôn Bạch Nguyệt cúp điện thoại.
Ôn Bạch Nguyệt lại gọi cho Quân Tử Lâm.
“Có việc gì sao Bạch Nguyệt?” Quân Tử Lâm buông hợp đồng đang xem trong tay, nhu hòa nói chuyện.
“Không có việc gì không gọi cho anh được sao? Hai chúng ta đã lâu không ăn cơm chung.”
Ôn Bạch Nguyệt cẩn thận:
“Tử Lâm, tối nay anh có thời gian không? Tới chỗ em, em muốn tự xuống bếp nấu cho anh một bữa, thuận tiện, có chút việc muốn nhờ anh hỗ trợ.”
Quân Tử Lâm khó xử một chút, nhưng không nỡ làm Ôn Bạch Nguyệt thất vọng, hắn gật gật đầu:
“Được rồi, vậy sau khi tan làm, anh đến chỗ em.”