Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Thời gian qua, mỗi ngày, mỗi giờ, không lúc nào là Lý Bách Nhiên không nghĩ đến Hạ Diệc Sơ. Chỉ cần nghĩ về cô, hắn sẽ có động lực vô hạn. Nếu không có cô, có lẽ cuộc sống này của hắn không khác gì địa ngục trần gian.
Lý Bách Nhiên biết Lý Hạo Thành không phải dùng chân tình đối đãi với mình, Tần Tân Hảo thì càng đừng mong, chỉ cần không ngáng chân hắn là tốt lắm rồi. Nên trong thời gian ở tại Lý gia, Lý Bách Nhiên không dám liên hệ với Hạ Diệc Sơ, chỉ sợ người của Lý gia phát hiện tầm quan trọng của Hạ Diệc Sơ đối với mình, sẽ gây khó dễ cho cô.
Hiện tại, hắn rốt cuộc đã có đủ thực lực, có thể ôm cô vào lòng, không sợ bất cứ ánh mắt hay âm mưu quỷ kế nào. Hắn đủ sức bảo vệ cô thật tốt, sẽ không để một ai có thể xúc phạm đến cô.
Lý Bách Nhiên xuất hiện ở sân bay hôm nay, cũng không phải ngẫu nhiên.
Tuy không gặp nhau, nhưng Lý Bách Nhiên luôn nhờ người quan sát Hạ Diệc Sơ, mỗi đêm đều gửi ảnh chụp cô về cho hắn. Có như vậy, hắn mới có thể đi vào giấc ngủ.
Không biết thế nào, Tần Tân Hảo lại biết được việc này, cử người đi theo Hạ Diệc Sơ nên mới có chuyện xảy ra hôm nay.
Lý Bách Nhiên vừa hay tin này đã lập tức chạy đến sân bay.
Lý Bách Nhiên kỳ thật không hề tức giận Hạ Diệc Sơ, hắn chỉ đang giận chính mình, tại sao lại sơ hở để Tần Tân Hảo phát hiện ra Hạ Diệc Sơ, nếu không cũng sẽ không có chuyện chấn kinh như vậy ở sân bay.
Cũng may, Hạ Diệc Sơ còn chưa xảy ra chuyện gì.
Lý Bách Nhiên hôn hôn gương mặt Hạ Diệc Sơ, sau đó từ từ bò dậy, mặc quần áo đi làm.
Hạ Diệc Sơ nghe thấy tiếng đóng cửa, mở mắt ra nhìn rồi lại mơ màng rúc vào chăn, nặng nề ngủ tiếp.
Mấy năm nay, công ty M.R của Lý Bách Nhiên đã thành công ty lớn, công ty cùi bắp của Lý Hạo Thành giao cho cũng làm ăn sinh lợi.
Lý Bách Nhiên mở máy tính, tra xem tình hình hiện tại của tập đoàn Lý thị.
Nửa tháng trước, tòa nhà đang xây dưới giám sát của tập đoàn Lý thị có một công nhân chết do rơi từ trên cao xuống. Tập đoàn Lý thị lại không xử lý thích đáng khiến cho gia đình nạn nhân càng ngày càng nháo.
Thượng tầng Lý thị biết chuyện muốn giải quyết êm đẹp thì đã muộn, người ta đã sớm đăng tải sự việc lên các kênh truyền thông, cả internet.
Trong khoảng thời gian ngắn, bao nhiêu bất lợi ập đến với Lý thị, cổ phiếu cũng sụt giảm.
Giữa trưa hôm qua, Lý thị mở họp báo, làm sáng tỏ vụ tai nạn chết người, cũng tuyên bố sản phẩm mới.
Lý Bách Nhiên xem xét tình hình tài chính hiện tại của mình, so đi so lại, quyết định thu mua một ít cổ phiếu Lý thị, sau đó gọi một cuộc điện thoại.
“Tôi muốn báo nguy,... cố ý giết người,... trộm cướp...”
Danh tiếng của Lý gia không phải xoàng, cho nên trước nay quan chức thường bao che, có qua có lại.
Lý Bách Nhiên không hy vọng gì vào cảnh sát, sau khi gọi điện báo nguy thì thuê một ít đoàn đội cùng account marketing, cho phát đi những thông tin mình đã sớm tra ra được.
Về kỹ thuật máy tính thì Lý Bách Nhiên là số một, đặc biệt hắn còn cố ý kích động vài account lớn nên thứ kia vừa phát đi, đã có rất nhiều người chia sẻ.
Nào là “Nam thành Lý gia”, “Mai Vũ Độ Xuyên”, “Mẹ kế hào môn”,... tất cả đều làm người ta trợn tròn mắt.
Lý Bách Nhiên phát đi hai chứng cứ, một là về việc Tần Tân Hảo phái người lái xe đâm Hạ Diệc Sơ, hai là chứng cứ về việc Lý thị ăn cắp sản phẩm của M.R, tự nhận là của mình.
[Lá khô vắng chim chóc: Ha ha ha, ta nói không hiểu sao Lý thị nay lại họp báo đổi nghề, thì ra không phảiư.]
[Cuối hạ: Nhìn mà xem, thi công gây chết người, sao chép sản phẩm, không biết lần sau là gì nữa?]
[Hoa vui vẻ: Còn dám làm hại đại đại của chúng ta sao? Mơ đi!]
[Năm xu: Năm nào rồi còn não tàn như vậy, giết người là phạm pháp đó, lại còn giết người nổi tiếng. Tần Tân Hảo ngu ngốc!]
[Áo xanh mỏng: Rốt cuộc là ở sân bay đã xảy ra chuyện gì? Đại đại có bị thương không? Lo lắng...]
[Mạc Dữ Dư: thiểu năng trí tuệ, Tần Tân Hảo có bệnh à?]
[Hạnh thôn tàn ca: Cả nhà yên tâm, lúc ấy bổn bảo bảo có mặt ở sân bay, không có ai bị thương nha.]
[Lão tử chính là vương đạo: Thế mà Baidu không có một chút tin tức gì, để xem cảnh sát xử lý như thế nào.]
[Dance: tò mò quá đi, Tần Tân Hảo vì sao muốn đối phó Mai Vũ Độ Xuyên? Cầu phổ cập khoa học.]
[Dương mai quả quả: Cùng tò mò, vị lầu trên kia, nếu biết đáp an xin tag ta một cái.]
[Cá bảy màu: Yên lặng chuẩn bị lưỡi dao, mặc kệ lý do gì, người xấu như vậy chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.]
[Luôn có gian thần muỗn ngủ với trẫm: May mà Mai Vũ Độ Xuyên không có việc gì, nếu không sau này lấy đâu ra tiểu thuyết mà đọc chứ...]
[Hoa nở một đóa: Ngaoo, đại đại sống ở thành phố N à, chắc ta phải chuyển nhà sang thành phố N rồi.]