Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 354: Chương 354: Xuyên qua thời không mà đến (28)




Editor: Mi Mặt Mèo

******************

Hạ Diệc Sơ sử dụng chủy thủ đối chiến với Linh Hạ, càng đánh càng kịch liệt.

Bỗng nhiên đôi mắt trong trẻo của Hạ Diệc Sơ lọt vào mắt Linh Hạ, có chút ngoài ý muốn của Linh Hạ khi mà trận đấu này duy trì lâu như thế. Trong lúc Linh Hạ thất thần, Hạ Diệc Sơ một dao cắm vào thân thể hắn. Dù là trò chơi thực tế ảo nhưng vẫn có cảm giác đau.

Máu tươi dọc theo vết thương chảy ra, Linh Hạ không để ý, không đau đớn.

"Chị, xuống tay cũng không lưu tình."

Thân thể Hạ Diệc Sơ cứng đờ, mở to mắt nhìn Linh Hạ, thế giới này chỉ có một người gọi cô là chị.

Hạ Diệc Sơ thu hồi chủy thủ, Linh Hạ kéo khăn che mặt xuống, quả nhiên là Thích Tẫn.

"Sao em lại là Linh Hạ?"

Khi đăng ký tài khoản Thịnh Thế, mỗi người đều phải chứng nhận thân phận, đăng nhập phải rà quét, một người không thể có hai tài khoản.

Thích Tẫn không trả lời câu hỏi đó, dùng âm thanh ủy khuất làm nũng:

"Chị, vai đau quá."

Hạ Diệc Sơ tay cầm pháp trượng, miệng niệm chú ngữ, chùm tia sáng trắng vây quanh miệng vết thương trên vai Thích Tẫn, chốc lát sau, da thịt đã hoàn hảo như lúc ban đầu.

Hạ Diệc Sơ thu hồi pháp trượng, xoay người rời đi.

Một dòng khí nhỏ từ phía sau lưng truyền đến nhanh đến nỗi Hạ Diệc Sơ không kịp tránh né, cổ nhói đau một cái, thân thể mềm nhũn, hôn mê đi, rơi vào trong vòng tay Thích Tẫn.

"Tính làm người xấu bắt cóc chị đi, ai ngờ công phu lại lợi hại như thế. Rõ ràng trong thực tế thân thể mảnh mai yếu đuối mà... Được, để xem về sau em làm thế nào."

- ---------------------------------------------

Khi Hạ Diệc Sơ tỉnh lại, dưới thân là một mảnh mềm mại, ngoài cửa sổ ánh nắng tràn ngập tươi sáng.

Hạ Diệc Sơ mơ hồ mở mắt, nhìn căn phòng vừa quen thuộc vừa xa lạ, tất cả đồ vật đến cách bài trí đều giống như đúc căn phòng của cô ở Thích gia, nhưng lại không có chút hơi ấm của cô.

Hạ Diệc Sơ ngồi dậy, phát hiện mình đang mặc một chiếc đầm trắng tinh, đầm này không phải của cô mua nhưng lại rất vừa vặn.

Hạ Diệc Sơ ngồi trên xe lăn, đi đến ban công, cảnh tượng bên ngoài tuy rằng mỹ lệ nhưng rất xa lạ.

Cô đang ở trên ban công lầu hai một biệt thự xa hoa nào đó tại trung tâm một ốc đảo. Phía dưới kia là bờ cát dài, sóng vỗ rì rầm. Ánh mặt trời rạng rỡ, ấm áp.

Hạ Diệc Sơ xác định đây cũng không phải thế giới trò chơi, vậy đây là nơi nào?

Ngoài cửa có người tiến vào.

"Chị, ăn cơm trước đi."

Thích Tẫn bưng khay vào, đôi mắt cong cong, thuần lương vô hại.

=================================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.