Edit: lilianjhs_
Beta: SSNNA_anh12
“Lạc Thần!” Thấy Tạ Phỉ Nhiên đi ra cửa sau, Lạc Yên liền biết hắn muốn mang Hàn Lạc Thần về đây, liền lôi Lan Trăn đi qua bên cầu treo bằng dây cáp này đợi. Quả nhiên không bao lâu, trong tầm mắt của nàng liền xuất hiện người mình tâm tâm niệm niệm.
Hàn Lạc Thần nghe được thanh âm quen thuộc kia, nhanh chóng nhìn đến nơi thanh âm phát ra, khi thấy được Lạc Yên, khóe miệng hắn không dấu được lộ ra ý tươi cười vui sướng: “A Yên...”
Tạ Phỉ Nhiên không cao hứng mà hừ một tiếng, nhưng ngay sau đó lại nhìn thấy Lan Trăn, hắn liền gấp gáp bước qua cầu treo bằng dây cáp, bay đến hướng đối diện.
Hàn Lạc Thần cũng không bỏ qua người đằng sau, khi nhìn thấy Tạ Phỉ Nhiên đang hướng đến chỗ Lạc Yên chạy đến, mày hắn hung hăng nhíu chặt, tốc độ dưới chân nhanh hơn vài phần.
Ban đầu hắn cho rằng Tạ Phỉ Nhiên sẽ ở trước mặt nàng làm vài hành động thân mật gì đó. Kết quả ngay sau đó, hắn liền nhìn thấy Tạ Phỉ Nhiên đi qua Lạc Yên, hướng nữ tử phía sau mà tới.
Bước chân Hàn Lạc Thần dừng lại một chút: “......” Căn bản hắn thật sự không thích A Yên.
Hắn vẫn còn đang ngây ngốc đứng đấy, không cả nhận ra trong lồng ngực mình bỗng xuất hiện thêm một người. Ngay khi Lạc Yên nhìn thấy hắn dừng lại, bản thân liền không chờ nổi gấp gáp quăng mình vào lồng ngực người kia, đôi tay quàng qua cổ hắn: “Lạc Thần......”
Nghe nàng dùng thanh âm mềm mềm mại mại kêu tên của mình, trong lòng Hàn Lạc Thần khẽ động, đôi tay cũng vòng qua eo, đem nàng gắt gao ôm trong lòng ngực, phảng phất như muốn đem nàng nhập vào cốt nhục của mình. Nhìn ánh mắt tràn đầy ái mộ của nàng, Hàn Lạc Thần không màng tới việc ở đây còn có những người khác, yêu thương hôn lên giữa trán nàng.
Tạ Phỉ Nhiên bị Lan Trăn đẩy ra, quay đầu lại liền nhìn thấy cảnh tượng này, bỗng nhiên cảm thấy mình mới giác ngộ thêm một điều.
—— Thì ra đây chính là cảm giác bị nhồi cẩu lương.......
“Tấm tắc, nữ đại bất trung lưu [1] a.” Tạ Phỉ Nhiên phun ra một câu tràn đầy âm dương quái khí, rồi bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, lại nói: “Tiểu Yên Nhi, ta muốn nói với ngươi một việc.”
[1] Nữ đại bất trung lưu: Con gái lớn không thể giữ trong nhà, trở thành con người ta.
“Cái gì?” Gương mặt Lạc Yên đỏ bừng, mang theo vài điểm ngượng ngùng. Nàng theo bản năng hỏi lại.
“Ca ca ngươi muốn tới Thiên Đô phủ làm khách......” Tạ Phỉ Nhiên thong thả ung dung nói.
Lạc Yên: “!!!”
“Cái gì? Ca ca ta muốn tới sao? Khi nào? Tại sao ngươi không nói với ta sớm?” Lạc Yên lộ ra biểu tình sốt ruột, xét theo tính tình của Hiên Viên Kiến Nguyệt, nếu hắn phát hiện nàng ở chỗ này, nhất định sẽ bắt nàng trở về!
Nàng không nhịn được mà bắt lấy tay Hàn Lạc Thần, ngay sau đó đã bị hắn trở tay cầm lại, phảng phất giống như muốn tiếp thêm năng lượng cho nàng.
Hàn Lạc Thần nhìn Tạ Phỉ Nhiên bày ra bộ dáng xem kịch, liền biết chuyện này chính là hướng tới hắn (HLT), tựa như hắn (TPN) cố tình nói ra lời kia, làm hắn (HLT) cho rằng hắn (TPN) cũng thích Lạc Yên.
(Khá nhiều hắn”-” Nhưng ta sẽ không thay tên và để nguyên cv, thay vào đó là chú thích bên cạnh nhé^-^)
Hàn Lạc Thần biết đây là nhằm vào hắn. Hắn đã nghe Lạc Yên nói qua về Hiên Viên Kiến Nguyệt, cũng biết tính tình Hiên Viên Kiến Nguyệt như nào, xem ra không chỉ có cái trận pháp kia là khảo nghiệm a.
“Ta cũng không biết là khi nào, có lẽ là ngày mai, có lẽ là ngày kia, tóm lại chính là mấy ngày nay.” Tạ Phỉ Nhiên từ từ mở miệng nói. Hừ, ai bảo các ngươi ở trước mặt ta ân ái!
Mày Lạc Yên đã nhíu chặt lại, nghĩ có nên hay không rời Thiên Đô Phủ trước khi Hiên Viên Kiến Nguyệt tới.
Lan Trăn nhìn đến người nào đó đang bày ra ý tứ khôi hài, nhịn không được mở miệng nói: “A Yên, ngươi đừng lo lắng, Kiến Nguyệt công tử hẳn là sẽ không tới nhanh như vậy.” Nàng nhìn Tạ Phỉ Nhiên liếc mắt một cái, hiểu rõ mà mở miệng nói: “Công tử hẳn là mới vừa đem tin tức của ngươi truyền ra đi……”
Lạc Yên lập tức bày tỏ phẫn nộ với Tạ Phỉ Nhiên: “Phỉ Nhiên đại ca, sao ngươi lại làm vậy chứ!? Ngươi sao có thể nói cho ca ca ta biết ta ở chỗ này a? Lúc này là ta đang rời nhà trốn đi, nếu ca ca ta tới, hắn sẽ bắt ta phải trở về!”