Edit: Maple
Beta: Maple
Ánh mắt Kỷ Quan Lan một mảng tối đen, hắn đoạt di động của Lạc Yên trong tay Hà Sở Hi, một bên thử giải khóa, một bên hỏi: “Cô có biết vì sao cô ấy rời khỏi Giang thành không?”
Hà Sở Hi lắc lắc đầu: “Chị Lạc Yên không nói, chị ấy chỉ bảo là có chuyện quan trọng cần về đế đô, nhờ tôi xin nghỉ giúp, tôi cũng không biết có chuyện gì.”
Kỷ Quan Lan rủa thầm một tiếng, nhịn không được oán giận nói: “Sao cô lại không cùng cô ấy trở về?” Nếu Hà Sở Hi đi theo cô ấy, có lẽ hắn đã không cần phải lo lắng như vậy.Hà Sở Hi khó có được câu không cãi lại, cô cũng rất buồn bực, nếu ngày hôm qua cô cũng đi cùng thì tốt rồi!
Di động của Lạc Yên rất nhanh đã bị Kỷ Quan Lan giải khóa, mục đích của hắn rất rõ ràng, trực tiếp nhấn vào cuộc trò chuyện của cô.
Ngày hôm qua cô chỉ nhận được hai cuộc gọi, một là của Hà Sở Hi, cái còn lại chỉ là một dãy số không có tên.
Kỷ Quan Lan nhìn chằm chằm dãy số này, cảm giác rất là quen thuộc, nhịn không được nhíu mày.
Hà Sở Hi nhìn thấy hắn như vậy, cho rằng hắn phát hiện manh mối gì, vội vàng hỏi: “Thế nào a? Anh phát hiện manh mối gì sao?” Kỷ Quan Lan không trả lời cô ấy, chỉ móc ra di động của mình, ánh mắt vội vàng quét dãy số không có tên ở di động Lạc Yên, lại click mở liên hệ của mình, ngón tay không ngừng lướt xuống xem danh bạ, bỗng nhiên hắn dừng tay ở một dãy số.
Hạ Lan Thịnh.
Số của Hạ Lan Thịnh ở di động của hắn giống với số không tên ở di động của Lạc Yên như đúc!
Kỷ Quan Lan mày nhướn lên, không rõ Lạc Yên và Hạ Lan Thịnh có quan hệ gì. Nhưng mà, không nghĩ ra thì đừng nghĩ nữa, hắn trực tiếng gọi điện thoại cho Hạ Lan Thịnh.”Uy, Hạ Lan, tôi là Kỷ Quan Lan.”
Hà Sở Hi không rõ vì sao Kỷ Quan Lan lại muốn gọi cho Hạ Lan Thịnh lúc này, nhưng cô rất nhanh đã nghĩ đến thế lực của Hạ Lan gia ở đế đô, cho rằng Kỷ Quan Lan tìm Hạ Lan Thịnh là vì hỗ trợ tìm Lạc Yên, cho nên cũng im lặng không quấy rầy hắn.
“Anh nói Lạc Yên ở nhà anh?” Kỷ Quan Lan trên mặt khó được một tia ngây ngốc, không chỉ hắn, Hà Sở Hi đứng một bên cũng đang ngốc. Cô vốn dĩ ngoan ngoãn chờ Kỷ Quan Lan gọi người hỗ trợ tìm Lạc Yên, nhưng mà khi cô cẩn thận nghe cuộc nói chuyện của Kỷ Quan Lan cùng Hạ Lan Thịnh, liền nghe được một sự việc làm cô khiếp sợ.
Lạc Yên cư nhiên là bị Hạ Lan Thịnh tìm về đế đô, hơn nữa nghe lời nói trong điện thoại của Hạ Lan Thịnh, Hà Sở Hi thiếu chút nữa muốn kinh ngạc rớt cằm, cái gì mà Lạc Yên là người của Hạ Lan bọn họ a?
Thời điểm Lạc Yên gia nhập công ty giải trí quốc tế S, Hà Ngôn từng cho người điều tra thân phận Lạc Yên, cho nên Hà Sở Hi đương nhiên biết việc Lạc Yên là cô nhi, nhưng hiện tại, Hạ Lan Thịnh lại ném cho cô một trái bom!
Trời đất ơi, chị Lạc Yên thế nhưng lại là người của Hạ Lan gia!
Hà Sở Hi một biểu tình không thể tin được, trên mặt còn có chút hoảng hốt, cô cảm giác chuyện này quá chi là hấp dẫn kịch tính, cuộc đời của chị Lạc Yên nhà cô quả thực là giống nữ chính tiểu thuyết đi mà!!
Lúc cô đang hoảng hốt, Kỷ Quan Lan đã kết thục cuộc điện thoại với Hạ Lan Thịnh, hắn cũng để ý tới Hà Sở Hi còn đang mộng bức [1], một bên đi ra ngoài, một bên bảo Erick đặt vé về đế đô cho hắn, hắn hiện tại đặc biệt muốn bồi bên cạnh người Lạc Yên.
[1] Vẻ mặt mộng bức (一脸懵逼): Vốn từ mộng bức là lời nói ở phía ĐB Trung Quốc, ý là trạng thái bị chuyện gì đó giật sấm (kinh ngạc, chấn động, đứng hình, chết lặng, bốc khói lời) “ngoài khét trong sống“. Và vẻ mặt mộng bức có thể hiểu là, sau khi bị “sét đánh” bởi một chuyện nào đó hoặc ai đó, khuôn mặt xuất hiện biểu cảm trợn mắt hốc mồm. Được dùng khi bạn khó lý giải về một người hoặc một chuyện, một sự cố nào đó, hoặc khi bạn ngẩn tò te, cạn lời, chết đứng chết lặng với 1 ai hay chuyện nào đó.
Thân phận Hạ Lan gia tuy rằng cũng không cao hơn Kỷ gia, nhưng Hạ Lan gia cũng là danh môn vọng tộc, hắn có chút lo lắng cho tình hình hiện tại của Lạc Yên.Kỷ Quan Lan nhớ tới lời Hạ Lan Thịnh nói trong điện thoại, sở dĩ Lạc Yên vội vàng chạy về đế đô như vậy, hình như là bởi vì thân thể Hạ Lan lão gia tử xảy ra một chút vấn đề, hắn sợ Lạc Yên sẽ bởi vì việc chia tài sản mà bị người Hạ Lan gia làm khó dễ!