Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung

Chương 120: Chương 120: Đế vương hắc ám (6)




Editor: Bạch Diệp Thảo

“Vị nào lên trước?” Bắc Vũ Đường nhìn về phía bốn người.

Bốn người nhìn nhau, người đàn ông mặc quần áo hưu nhàn dẫn đầu đi lên, “Tôi trước.”

Người đàn ông bị cột trên đĩa quay hô với người đàn ông, “Jack, cậu kiềm chế một chút cho tôi.”

Jack thưởng thức phi tiêu trong tay, “Yên tâm đi Tiểu Nhi, tôi tuyệt đối không làm đầu cậu nở hoa đâu.”

Lúc nói chuyện, Jack đã ném phi tiêu trong tay đi, nhẹ nhàng trúng quả táo trên đỉnh đầu.

Trái tim luôn treo cao của người làm bia cuối cùng cũng thả lỏng một chút.

Chờ đến người thứ hai, trái tim lại bị kéo lên cao.

Bắc Vũ Đường cầm phi tiêu, nói với người đàn ông, “Ngoài mười bước, tôi còn chưa từng thử bao giờ, đây là lần đầu tiên, nhưng ông yên tâm, tôi nhất định sẽ cẩn thận, không để đầu ông nở hoa đâu.”

Người đàn ông nghe cô nói, không những không yên tâm mà còn càng khẩn trương hơn.

Bắc Vũ Đường duỗi tay, người đàn ông nhắm tịt mắt lại.

Chờ gã mở to mắt ra, thấy phi tiêu vẫn còn trong tay Bắc Vũ Đường, đang ở đó nhắm chuẩn đi ngắm chuẩn lại.

Người đàn ông không khỏi thở dài một hơi nhẹ nhõm.

“Được rồi, tôi đã nhắm xong, đảm bảo đầu ông không nở hoa.”

Người đàn ông nhắm mắt, chờ nửa ngày vẫn không nghe thấy tiếng gì, chờ gã mở mắt, đã thấy một phi tiêu sắc bén bay thẳng về phía mình, sợ trợn mắt, theo bản năng muốn nghiêng đầu sang bên, lại nghe được giọng nói lạnh lạnh.

“Ngàn vạn đừng nhúc nhích, nhúc nhích là đầu ông nở hoa đấy.”

Người đàn ông lập tức ngoan ngoãn không động.

“Phụt” một tiếng, phi tiêu cắm giữa quả táo.

Mồ hôi trên trán người đàn ông không tiếng động chảy xuống.

Đậu má, ban nãy dọa chết iêm!

Người đàn ông cảm thấy lòng vẫn còn đang run lên vì sợ.

Hai người khác đều ném trúng, nói cách khác, bốn người đều không thất thủ.

“Lượt thứ hai.” Jack nói.

Người đàn ông trên đĩa quay nghe vậy, cả người đều không tốt. Một lần mà doạ gã bay nửa cái mạng đến nơi rồi. Thêm lần nữa chắc gã bị doạ ra bệnh tim luôn mất quá trời!

“Được.” Bắc Vũ Đường tự nhiên đồng ý.

Hai người khác cũng không có ý kiến.

“Nếu là đợt thứ hai, bốn người chúng ta vẫn ném trúng, vậy chẳng phải là phải vào vòng ba, điều này sẽ khiến ngài Mendson bị liên lụy lắm.”

Mendson đang bị treo trên đĩa quay nghe Bắc Vũ Đường nói thế, gật gật đầu.

“Đúng vậy, đúng, đúng, cô ấy nói không sai.”

“Vậy ý cô thế nào?” Jack hỏi.

“Chúng ta lại tăng độ khó đi.” Bắc Vũ Đường sâu kín nói, “Theo mọi người thế nào mới cảm thấy tăng độ khó?”

Mendson nghe thế, cả người càng không tốt.

Ôi trời ạ, vừa nãy bị đột nhiên ngu người hay sao mà lại xúi giục đám kia tăng độ khó chứ!

Nhất định ban nãy mình bị phi tiêu dọa sợ, nên IQ mới tụt.

Jack nói: “Quả táo trên đầu quá lớn, nên đổi sang vật nhỏ hơn.”

Có người lập tức đề nghị, “Dùng anh đào.”

“Cái này không tệ, đủ nhỏ.”

“Anh đào được đó.”

Người chung quanh vây xem trước nay chưa từng chê náo nhiệt quá lớn.

Mendson nghe đám người đề nghị, biểu cảm muốn cứng đờ bao nhiêu thì cứng đờ bấy nhiêu.

Một quả anh đào, còn không bằng trực tiếp ném vào đầu mình luôn đi!

Lần này không phải Bắc Vũ Đường chốt nữa, mà là Jack nói trước, “Vậy dùng anh đào đi.”

Mendson muốn bỏ gánh, “Không thể chọn cái lớn hơn à?”

Bên cạnh lập tức có người nói: “Mendson, chẳng lẽ ông sợ rồi à?! Tôi nhớ ba ngày trước, các ông ném phi tiêu, còn không phải để mấy đứa con gái đội anh đào à. Lá gan của ông chẳng lẽ còn không lớn bằng mấy người đó?!”

Người nọ trực tiếp chặn cho Mendson không còn lời nào để nói.

Gã cũng không thể nói mình không bằng mấy nữ nô đó chứ!

Quyết định cuối cùng, dùng anh đào.

Mendson nhìn phi tiêu trong tay họ, cảm thấy lòng khiếp sợ muốn chết.

Một ván này, Bắc Vũ Đường lên trước.

Mendson thấy cô, không tự giác nuốt nước bọt, “Tiểu thư mỹ lệ, tôi cảm thấy cô vẫn nên mời ngài Rockefeller được không?”

“Ngài Mendson nghĩ là tôi sẽ thua trận sao?” Bắc Vũ Đường dù bận vẫn ung dung nhìn gã.

Mendson xấu hổ cười, “No, no, no, tôi cảm thấy nếu mời ngài Rockefeller thì phần thắng của cô sẽ lớn hơn. Tôi đang suy xét vì cô đó, tiểu thư mỹ lệ.”

“Đa tạ ngài Mendson, tôi cảm thấy vẫn nên tự mình lên thôi. Dù có thua, tôi cũng cam tâm tình nguyện.”

Mendson đen hết cả mặt.

Không phải ném cô, cô đương nhiên cam tâm tình nguyện rồi! Nhưng mà người có thể bị tổn thương là mị đây này!

Bắc Vũ Đường lấy phi tiêu từ trong tay người hầu, “Ông yên tâm, dù tôi không ném trúng, cũng sẽ tận lực không khiến đầu ông nở hoa.”

Mendson thấy chết không sờn nhắm mắt.

“Hưu” một tiếng, gã cảm thấy một cơn gió thổi qua đỉnh đầu.

Mendson mở mắt ra, có cảm giác sống sót sau đại nạn.

“Xem ra nữ thần may mắn đứng bên tôi.” Bắc Vũ Đường mỉm cười nói.

Mendson đang vui sướng vì sống sau tai nạn, “Nữ thần may mắn chiếu cố tôi và cô.”

Kế tiếp là Jack, phi tiêu của Jack ném ra vô cùng thuận lợi, lại trúng.

Hai vị trước đã qua, chờ đến người thứ ba, phi tiêu trực tiếp sượt qua da đầu Mendson.

Mendson hít hà một hơi.

Đến người thứ tư, Mendson dứt khoát nhắm mắt lại, trùng hợp là phi tiêu người đó cũng sượt qua đầu gã, máu tươi chảy ra từ đỉnh đầu.

Người hầu lập tức tiến lên cởi trói đưa gã xuống.

Người chung quanh ồn ào huýt sáo.

“Hai người bọn họ giống nhau, cũng không thể để ngài Mendson lên thêm lần nữa. Tôi có một chủ ý.” Bắc Vũ Đường mỉm cười nói.

“Cô nói đi.” Jack rất tự tin, hoàn toàn không lo cô đưa ra yêu cầu cao.

“Đưa cả hai người lên đĩa quay, chúng ta cùng tỷ thí, ganh đua cao thấp.”

“Có thể.” Jack không sao cả nhún vai.

Bắc Vũ Đường nói tiếp, “Tiền đặt cược ván này đổi chứ?”

Jack khoanh tay, ý bảo cô nói tiếp.”

“Ai thua, cô gái này thuộc về người thắng.” Bắc Vũ Đường chỉ vào Annie ở một bên.”

“Được.”

“Đồng thời, người thua phải làm bia ngắm một lần, để mỗi người ở đây ném một tiêu.” Bắc Vũ Đường tăng lợi thế.

Người ở đây nghe yêu cầu đó, sôi nổi huýt sáo.

Ánh mắt sắc bén của Jack nhìn chằm chằm Bắc Vũ Đường, con bé này dám chơi lớn như vậy, thật tự tin nha.

Chơi phi tiêu, trước giờ hắn chưa từng thua.”

“Không thành vấn đề. Nhưng mà, Annie là người của tôi. Nếu tôi thắng, cô có gì để trả cho tôi?” Jack dù bận vẫn ung dung nhìn cô.

Bắc Vũ Đường nhếch mày, “Dùng bản thân tôi làm tiền đặt cược thì sao?”

Jack nhếch môi, còn chưa kịp nói chuyện, đã nghe được giọng nói không vui của người nào đó.

“Không được.” Hughes trầm giọng nói, nhìn Jack, “Tôi có thể đồng ý một yêu cầu của cậu.”

Lời vừa dứt, Jack lập tức sáng mắt, người chung quanh cũng trợn to mắt nhìn. Tiền đặt cược này quả là đáng giá hơn bất cứ điều gì.

Mấy phú hào tham dự trò chơi đều thầm than đáng tiếc.

Nếu họ có thể chơi đến cuối cùng, thắng được trò chơi này, được một hứa hẹn của Hughes Rockefeller, đó sẽ là một bút tài phú vô cùng lớn.

Những người không tham gia càng hối hận vì không tham gia.

Jack lập tức đáp: “Được.”

Hughes bám bên tai cô, thấp giọng nói: “Đường, đừng quên, em là của anh.”

Bắc Vũ Đường chú ý tới mạch nước ngầm kích đồng trong đáy mắt anh, khoé môi cong cong, câu cổ anh, sau đó nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mê người của anh, thấp giọng nói: “Dù sao hắn cũng không thắng được em.”

Bắc Vũ Đường buông ta ra, người nào đó đã đứng ngốc ở đó, tay không tự giác sờ môi mình.

Nếu không phải quanh năm suốt tháng mặt anh đều là không cảm xúc, có lẽ biểu tình lúc này của anh sẽ khiến họ mở rộng tầm mắt.

Khi đôi môi mềm mại của cô chạm vào anh, máu toàn thân như đọng lại, quên mất cả hô hấp.

Cảm giác này rất kỳ diệu, làm anh muốn nếm thử một lần nữa.

Ánh mắt Hughes sáng quắc nhìn Bắc Vũ Đường.

Lúc này Bắc Vũ Đường và Jack đang đứng sóng vai, cầm phi tiêu trong tay, đối diện là hai người đàn ông bị trói trên đĩa quay. Phi tiêu trong tay hai người đồng thời ném ra, một kích tất trúng.

Hai người đối diện nghe tiếng động mới dám mở mắt ra.

Bắc Vũ Đường và Jack liếc nhìn nhau, trăm miệng một lời: “Tăng độ khó.”

“Anh có ý kiến gì không?” Bắc Vũ Đường hỏi.

Jack nhìn cô, “Cho đĩa quay, ai ném trúng quả táo trên đầu họ thì thắng.”

Bắc Vũ Đường lắc đầu, “Cái đó dễ quá. Cột bốn quả táo trên tay chân họ, chuyển động nhanh bàn quay, ai bắn trúng nhiều thì thắng.”

“Được.” Jack đồng ý không chút suy nghĩ.

Hai người bị trói trên bàn quay tái nhợt mặt, đỉnh đầu thôi còn chưa đủ, còn cột trên cả tay chân họ, quá đáng hơn là, còn cho bàn quay nhanh!

TMD, họ sẽ dễ bị thương lắm đó!

Nhưng hai người không có quyền từ chối, họ chỉ có thể im lặng nghe hai người Bắc Vũ Đường quyết định quy tắc trò chơi.

Người hầu rất nhanh cột táo lên tay chân hai người, hai gã phú hào kia toát mồ hôi lạnh, đặc biệt là tên phú hào làm bia cho Bắc Vũ Đường ném, hoàn toàn không tin tưởng cô một xíu nào cả!

“Tiểu thư mỹ lệ, cô thật sự không cần ngài Rockefeller giúp đỡ sao?”

“Đương nhiên. Đây là trò chơi tôi tham gia, tất nhiên là phải để tôi hoàn thành rồi. Mời anh ấy, đó là gian lận. Như vậy không công bằng với ngài Jack.” Bắc Vũ Đường lời lẽ vô cùng chính đáng.

Jack phân phó người hầu cho bàn đĩa quay bắt đầu quay, Bắc Vũ Đường không có động, nhìn hắn.

Mọi người hứng thú bừng bừng quan khán trận tỉ thí này.

“Jack, mau!”

Người đàn ông bị cột đối diện đã trắng bệch mặt, nhắm mắt lại.

“Hưu”, “hưu”, “hưu”,.......

Một tiêu tiếp một tiêu bắn ra từ trong tay Jack, khi năm tiêu bắn ra hết, bàn quay dần dừng lại. Trước mặt mọi người là năm tiêu cắm vững trên táo, chung quanh vỗ tay nhiệt liệt.

Jack ngạo nghễ nhìn Bắc Vũ Đường, “Bắc tiểu thư, tới lượt cô.”

Phú hào làm bia ngắm của Jack thầm cảm thấy may mắn, may là gã là bia ngắm của tên Jack kia.

Ánh mắt mọi người đều dồn về Bắc Vũ Đường.

Bắc Vũ Đường bảo người hầu khởi động bàn quay, nhìn bàn quay nhanh, đạm nhiên lấy phi tiêu từ trong tay người hầu, khi họ còn không phản ứng lại, năm tiêu đã đồng thời ném ra.

Khi đĩa quay dừng, năm tiêu đều trúng.

Trong sân yên tĩnh một giây, chợt vang lên tràng pháo tay nhiệt liệt vô cùng.

Jack kinh ngạc nhìn cô, không ngờ cô có thể dễ dàng làm được.

Phú hào làm bia ngắm cho Bắc Vũ Đường cảm giác như mình vừa tìm được đường sống trong chỗ chết vậy.

Bắc Vũ Đường cười nói: “Xem ra chúng ta cần tăng độ khó tiếp rồi.”

Jack nhún vai, “Cô muốn thế nào?”

“Giống như trước, chúng ta bịt mắt.” Bắc Vũ Đường nói.

Jack biến sắc, người xung quanh cả kinh, chợt vang lên tiếng hoan hộ nhiệt liệt, hiển nhiên rất tán đồng ý tưởng của cô. Bởi vì nó càng kích thích hơn lúc trước, không có mắt, muốn tập trung vào tiêu khi bàn tròn quay nhanh, nghe như là nhiệm vụ không thể hoàn thành.

Hai người đàn ông làm bia ngắm lộ ra sự hoảng sợ.

“No no no, các người không thể nào làm được đâu!”

“Dừng trò chơi lại.”

Mọi người hoàn toàn mặc kệ hai người kêu la.”

Người hầu nhanh chóng mang vải đen tới, Bắc Vũ Đường cầm miếng vải đen lên trước, “Ván này tôi lên trước.”

“Được.”

Bắc Vũ Đường lấy phi tiêu trong tay người hầu.

Hughes đi lên, lấy miếng vải đen từ trong tay cô, cột lên cho cô.

“Bẳt đầu đi.”

Cô nói xong, đĩa quay bắt đầu xoay nhanh. Bắc Vũ Đường nghiêng tai lắng nghe, mọi người ở đây ngừng thở chờ cô ra tay, cô liên tục ném lần lượt từng phi tiêu ra.

Khi cô cởi miếng vải đen, đĩa quay cũng dần chậm lại.

Người đàn ông bị cột vào bia ngắm đã trắng hết cả hai mắt.

Mọi người thấy năm tiêu đều chuẩn xác, vỗ tay nhiệt liệt, tiếng huýt sáo hết đợt này đến đợt khác.

“Quá khốc!”

“Không thể không nói, cô ấy rất lợi hại!”

Tiếng ca ngợi nối gót nhau tới.

Annie nhìn Bắc Vũ Đường bị mọi người vây quanh, đáy mắt tràn đầy hâm mộ, càng bị bản lĩnh của Bắc Vũ Đường thuyết phục.

Bắc Vũ Đường nhìn về phía Jack, “Tiên sinh, tới phiền ngài.”

Ánh mắt Jack nhìn cô khác đi, hắn không ngờ, dù che mắt, cô vẫn có thể nhanh chóng hoàn thành lượt tỷ thí này, hắn bỗng thấy chột dạ.

Bắc Vũ Đường ra tay trước, tốc độ nhanh như chớp hoàn thành tạo ra một áp lực không nhỏ cho hắn. Hắn vốn dĩ nắm chắc chín phần thành công, giờ chỉ còn lại bảy phần, thậm chí chỉ còn năm phần.

“Jack, bình tĩnh, bình tĩnh, tôi tin cậu làm được.” người đàn ông bị cột vào đĩa quay nhìn ra hắn bị áp lực, cổ vũ hắn.

Jack không nói gì, bình tĩnh đeo miếng vải đen lên, nắm lấy phi tiêu.

Khi đĩa quay bắt đầu xoay tròn, hắn cũng không vội ra tay, mà nghiêm túc lắng nghe, đúng lúc này, hắn ném tiêu đầu tiên ra, vừa lúc trúng quả táo trên chân.

Tiêu đầu tiên trúng, Jack càng thêm cẩn thận.

Tiêu thứ hai lại trúng.

Có người chung quanh lập tức hoan hô, nhưng rất nhanh đã bị người khác ngăn lại.

Khi hắn ném tiêu thứ ba ra, đã nghe người đàn ông trên bàn quay kêu thảm thiết.

Người hầu lập tức cho đĩa quay dừng lại, mọi người thấy trên tay người đàn ông kia đang bị cắm một tiêu, máu tươi chảy ròng.

Tên phú hào kia đau đến trắng bệch mặt, sau khi xuống lập tức bị người hầu nâng đi.

Bắc Vũ Đường nhìn về phía Jack đang sửng sốt, “Xem ra nữ thần may mắn hôm nay rất chiếu cố tôi.”

Chợt, cô chỉ Annie, từ tốn nói: “Cô ấy giờ là của tôi. Ngài Jack, thật ngượng ngùng, ngài phải làm bia thịt người cho mọi người ném một lần rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.