Editor: Kiều Tiếu
Thẳng đến khi tay của người này đặt lên đỉnh đầu cô xoa xoa, sau đó xoa lỗ tai nhỏ của cô, âm thanh đạm mạc hàm chứa một tia nghi hoặc vang lên, thân mình của Yến Lạc mới cứng đờ nhận ra chuyện không thích hợp.
“Lỗ tai không thể thu về sao?”
Lỗ tai ấm áp mềm mại, xúc cảm rất tốt, hắn cảm nhận được thân mình Yến Lạc cứng đờ, tựa hồ là rất mẫn cảm.
Không có nghĩ nhiều, thân mình Quân Sâm hơi nghiêng về trước, hô hấp nóng rực phun lên tai cô, nhìn đôi tai trắng lông xù xù kia nhanh chóng biến hồng, sau đó tiểu cô nương ngồi trên đùi mình ngay lập tức nhảy lên.
Đáy mắt mang theo hai phần mờ mịt, ba phần kinh hoảng nhìn mình.
Quân Sâm nhịn không được cười lên thành tiếng, cũng theo đó đứng dậy, không chỉ là lỗ tai có chút phiền phức, còn có màu mắt.
Quá mức xinh đẹp sáng ngời, quá dễ khiến người khác nhìn trộm.
Làm hắn nhịn không được muốn giấu đi, chỉ thuộc về chính mình....
Nhưng mà điều này có ý nghĩa gì? Nguyện vọng trở thành sự thật? Trong lòng Quân Sâm nhịn không được nghĩ, vẫn cảm thấy có chút không chân thật, có phải ngủ một giấc dậy thì cô gái nhỏ này sẽ biến mất hay không?
Không biết, không rõ, nhưng chỉ biết giờ phút này, cô chân chân thực thực xuất hiện trước mặt hắn, ở ngay thời điểm hắn bức thiết cầu mong có người làm bạn.
Vì hắn mà xuất hiện...
Yến Lạc giơ tay sờ soạng lỗ tai mình một chút, vừa rồi trong lúc thay quần áo cô cũng đã chú ý tới trên đầu không quá thích hợp.
Đây là do Sinh Linh quyết còn chưa tu luyện hoàn chỉnh, chờ thêm một thời gian ngắn nữa, lỗ tai sẽ biến mất.
“Thêm một thời gian ngắn nữa, lỗ tai có thể thu lại.” Yến Lạc giơ tay che lại lỗ tai hơi nóng lên của mình, nhìn tiểu ca ca vừa soái vừa biết chọc người đối diện.
Đôi chân dài này, khuôn mặt đẹp trai này, hơn nữa âm thanh cực phẩm này, tuy thần sắc trên mặt cô có thể bình tĩnh chống đỡ, nhưng nề hà là lỗ tai lại bán đứng cô a! Bạn nói xem nên làm sao bây giờ?
A, khô nóng khó chịu.
Tiểu Phấn Hồng: Ha, mặt vô biểu tình.
“Đinh -- giá trị hắc hóa của Quân Sâm -15 (30/100)”
Ừm, quan trọng nhất là, nam thần có thể giảm giá trị hắc hóa, đều là nam thần tốt!
Nhỏ xinh mảnh mai, có chút mới lạ, thoạt nhìn vừa biến thành người nên mang theo một chút mờ mịt và kinh hoàng, hỏi cô vì sao có thể biến thành người, cô cũng ấp úng nói không nên lời, thực mờ mịt.
Cho nên hiện tại dù hắn có vô số chuyện muốn làm, nhưng ít nhất trong hôm nay không thể vội được, không thể dọa cô chạy mất.
Bằng không sẽ mất nhiều hơn được.
“Thời gian không còn sớm, đói bụng chưa?” Lời muốn nói còn chưa ra khỏi miệng đã kịp ngăn lại, cố gắng khắc chế chuyện mình muốn làm.
Quân Sâm nhìn cô gái nhỏ xinh trước mắt, ánh mắt từ bả vai trượt xuống trước ngực, dù cô mặc áo sơ mi đã cài cúc áo kín mít nhưng vẫn lộ rõ hình dáng của hai khối tròn trịa mềm mại, sau đó tiếp tục quét xuống đôi chân tinh tế trắng nõn.
Sao có thể đáng yêu như vậy, sao có thể khiến người khác mềm lòng như vậy, tim đều sắp tan chảy thành nước, đáy mắt, đáy lòng giờ phút này chỉ có thể chứa đựng được mỗi bóng hình cô.
Quân Sâm không hề cảm thấy cảm xúc của mình có gì không phù hợp, dù sao vốn dĩ cô là của hắn, toàn tâm toàn ý ỷ lại hắn...
Nếu đã là của hắn, vậy hắn muốn thế nào cũng có vấn đề gì đâu?
Ánh mắt Quân Sâm mang theo một tia xâm lược, sau đó nháy mắt bị hắn che đi, hơn nữa bày ra bộ dáng chính nhân quân tử, không để Yến Lạc nhận thấy được có gì không đúng.
Chẳng qua bộ dáng này của Yến Lạc không thể để những người khác nhìn thấy.
Quân Sâm thở dài một hơi, từ bỏ ý tưởng đút Yến Lạc ăn cơm, đứng dậy, đi về phía Yến Lạc.