Editor: Kiều Tiếu (Hi, là mình đây. Mình ngoi lên để đăng nốt số bản thảo mà mình đã edit trước đó, không nhiều, nhưng cũng đủ chia ra làm mấy ngày 10 chương rùi. Đăng xong số đó, nếu mình hết lười hoặc dịch vẫn căng thì mình sẽ edit tiếp bộ truyện này. Yêu các bạn.)
Yến Lạc nằm trên tay Phương Nguyên, híp hờ mắt, miệng mút núm cao su nhìn động tác của Quân Lâm.
“Không phải tôi đã nói đừng để nó xuất hiện trước mặt tôi sao?” Cầm túi văn kiện đi được nửa đường, nhìn thấy đống dụng cụ cho mèo đặt hỗn độn trên bàn, Quân Sâm hơi hơi nhíu mày.
“Dù sao cũng là một sinh mệnh, lão đại, anh không cần hà khắc như vậy nha.” Phương Nguyên cong môi cười, trêu đùa Yến Lạc đang ôm bình sữa uống hăng say, “Hơn nữa, loại vật nhỏ này, chẳng phải đơn thuần đáng yêu hơn đám người đó sao?”
Quân Sâm khẽ híp mắt, ánh mắt dừng trên người Yến Lạc.
Uống sữa no rồi, Yến Lạc đẩy núm cao su ra, có lẽ là vì biến thành mèo nên ở một mức nhất định nào đó cô cũng chịu ảnh hưởng của bản năng thân thể, Yến Lạc ăn uống no đủ xong liền không tự chủ được hơi khò khè vài tiếng, thích ý híp mắt nhìn hai người này.
Ánh mắt lại lần nữa dừng trên người Quân Sâm, “Meow”
“Để đặt tên cho em.” Thấy Yến Lạc ôm ngón tay của mình đùa nghịch, Phương Nguyên cau mày, “Em trắng như vậy, kêu Đại Bạch được không?”
Yến Lạc: “...”
Đương nhiên, Phương Nguyên nói giỡn, tuy cuối cùng vẫn bị đặt một cái tên rất ngốc, nhưng so với Đại Bạch mà nói, vẫn khá hơn nhiều.
“Tuyết Cầu, uống sữa đi.” Lại lần nữa bị xách lên, Yến Lạc nhận mệnh nằm ôm bình sữa, bắt đầu mút vào.
Có chuyện gì cũng phải chờ đến lúc cô có thể tự do hành động lại nói, hiện tại cái thân thể nhỏ bé này thật là cái gì cũng không làm được, mấy ngày nay cũng hoàn toàn không gặp lại Quân Sâm.
Thoạt nhìn hắn rất bận.
“Đinh -- Ký chủ thân ái~ Ngài không phải thực hưởng thụ hình thức sinh hoạt này sao~”
Nó còn dám xuất hiện, Yến Lạc nho nhỏ 'ngao ô' một tiếng, cặp mắt xanh lam trừng lớn.
Từ lần trước, Tiểu Phấn Hồng hệt như bốc hơi khỏi nhân gian, kêu thế nào cũng không ra.
“Ai ai, ký chủ thân ái, em đây là đi tìm cách giải quyết cho ngài.” Tiểu Phấn Hồng nói như vậy, một tia sáng đột nhiên chui vào đầu Yến Lạc.
Một lượng lớn văn tự phức tạp truyền vào não khiến cho Yến Lạc lập tức nhíu mày, đệm thịt hồng nhạt nho nhỏ lập tức chụp trên tay Phương Nguyên.
Núm cao su bị lấy đi, lần nữa được đặt xuống thảm lông, Yến Lạc mới có thời gian dò hỏi Tiểu Phấn Hồng đây là thứ gì.
“Bởi vì vị diện truyền tống sai lầm, không cẩn thận truyền tống tới thân thể này khiến hành động của ký chủ bị hạn chế, tổng bộ cuối cùng quyết định phá lệ đưa cho ký chủ một bộ công pháp tu luyện, chỉ cần ký chủ tu luyện tốt, đợi khối thân thể này lớn lên bình thường, không tới một năm, ký chủ có thể biến thành hình người.”
Phá lệ? Hệ thống hố người này sẽ có đãi ngộ tốt như vậy?
Yến Lạc hồ nghi đánh giá quầng sáng hồng nhạt trôi nổi trước mặt mình, “Về sau, mỗi thế giới đều có thể dùng?”
“Đúng vậy, việc này ký chủ không cần lo lắng, sản phẩm đi ra từ tay Tiểu Phấn Hồng được đảm bảo về chất lượng!”
Ánh mắt vạn phần hoài nghi.
Nhưng mà hoài nghi thì hoài nghi, tóm lại vẫn là chuyện tốt, nhiệm vụ của vị diện này cuối cùng không phải hoàn toàn không có cách nào hoàn thành.
Trong đầu hiện ra tên của bộ công pháp kia -- Sinh Linh Quyết.
Những văn tự đó Yến Lạc không thấy bao giờ, nhưng trong đầu lại tự động hiện ra ý nghĩa của những chữ đó, còn kèm theo một loại cảm giác đặc thù.
Mấy ngày qua đi, nhờ có Sinh Linh Quyết, thân mình Yến Lạc phát dục cực nhanh, tuy bước chân còn có chút run rẩy, nhưng đã có thể hoạt động trong một phạm vi nhỏ trong phòng.
Bây giờ cần nhanh chóng hành động, bằng không lại thêm hai ngày nữa, cô sẽ bị Quân Sâm ném văng ra.