Editort: Thiên Lam
————
Nàng định tâm lại, hỏi:
"Tỉ mỉ nói lại cho ta nghe chuyện gì đã xảy ra?"
"Cái thông phòng kia tên Yên Chi, nghe nói là xuất khẩu vô lễ đối với Tô Cẩm cô nương, sau đó bị Tô Cẩm cô nương tát tai mấy cái, mà thiếu gia vừa vặn nghe được những lời của Yên Chi cô nương, dưới cơn tức giận trực tiếp đem người này đi xử lí, nô tỳ còn nghe nói lúc nàng ta bị lôi ra khỏi viện của Tô Cẩm cô nương, toàn bộ mặt đều sưng thành đầu heo! Máu chảy không ngừng đâu......"
Hứa Tâm nghe vậy hoảng sợ trừng to hai mắt, bàn tay ẩn trong vạt áo rộng đã bắt đầu run nhè nhẹ.
"Vậy mà lại có sự việc này......"
"Đúng vậy a!" Nha hoàn vội gật đầu: "Xem chi phí ăn mặc hàng ngày cấp cho Tô Cẩm cô nương cũng có thể nhìn ra thiếu gia rất để tâm đến nàng! Cũng không biết Tô Cẩm cô nương này tướng mạo khuynh thành đến mức nào lại có thể câu được tâm thiếu gia như thế!"
"Xảo Ni! Không thể nói bậy!" Hứa Tâm vội ngắt lời.
"Chúng ta vừa vào phủ, sẽ không tránh khỏi bị nhiều người nhìn chằm chằm, nhất định phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, không lại rước hoạ vào thân, dù sao nơi này cũng không phải là Hứa gia!"
Hứa Tâm phân phó nói.
"Nô tỳ đã biết." Xảo Ni vội gật đầu.
"Chuyện của Tô Cẩm cô nương chúng ta sẽ không nghị luận gì nữa, về sau nếu ở trước mặt nàng ta, nhất định phải khách khí, phải tôn trọng." Hứa Tâm căn dặn một phen.
"Nhưng mà, nàng rõ ràng chỉ là cái nha hoàn thông phòng, mà tiểu thư lại là chính thê phu nhân a!" Xảo Ni bẹp miệng, không phục nói.
"Chính thê như ta, còn không bằng nàng, có địa vị cao trong lòng thiếu gia!"
Hứa Tâm tự giễu nói, nàng nhìn nữ tử trong gương, khuôn mặt trái xoan, mắt hạnh, mày lá liễu...
Rõ ràng là một nữ nhân rất xinh đẹp, sao lại không thể lọt vào mắt hắn?!
"Phu nhân ngàn vạn lần đừng nghĩ như vậy, nói không chừng thiếu gia chỉ là nhất thời mê luyến nữ nhân kia, dẫu sao người cùng thiếu gia trải qua quá nửa đời người là phu nhân mà, nữ nhân kia dù đẹp nhưng chắc chắn sẽ không thể có được tình cảm lâu dài, chính điều này đã khác xa với phu nhân." Xảo Ni vội vàng khuyên bảo, nàng cũng xem như là một người thấu triệt.
"Đúng vậy, ngươi nói rất đúng, ta là phu nhân, ta sợ cái gì, nàng chỉ là một cái thông phòng, chắc chắn sẽ có một ngày bị thiếu gia chán ghét, thân phận của ta mới là chú định cùng thiếu gia trải qua cả đời người, nàng dù có nhìn thấy ta, vẫn là phải làm theo quy củ không phải sao!" Hứa Tâm tràn ngập tin tưởng nói.
"Không sai!" Xảo Ni nhìn sắc trời bên ngoài, nói: "Phu nhân, khó mới có hôm thời tiết đẹp như hôm này, chi bằng chúng ta ra ngoài đi dạo, vào phủ đã lâu như vậy,chúng ta còn chưa kịp đi hết một vòng đâu."
"Cũng đúng, vậy đi ra ngoài đi." Hứa Tâm đứng dậy nói, gả đến Cận phủ thời gian dài như vậy, bởi vì nàng ngay đêm tân hôn đã đắc tội thiếu gia, sau đó thiếu gia cũng không thèm ngó ngàng gì đến nàng, chuyện mất mặt như vậy, nàng cũng không dám đi loạn ngoài viện để cho người ta dị nghị......
Mỗi ngày ngoài đi đến chỗ bà bà hỏi thăm, những nơi khác đều sẽ không bước chân đến, sợ nhìn thấy thái độ bất kính của hạ nhân hoặc là chọc thị phi càng làm cho thiếu gia thêm ghét.
Hai người liền men theo sân nhỏ của viện, đi dạo lanh thang không có mục tiêu.
...............
Mà Tô Cẩm bên này cũng nhìn thấy thời tiết rất tốt, túm Tử Tình rồi ôm theo một chiếc đàn cổ, đi vào đình hóng gió có phong cảnh đẹp nhất trong phủ, văn nhã một phen.
Đình hóng gió được xây từ đá bạch ngọc, vừa lướt qua sẽ cảm thấy không có gì đặc biệt, nhưng nếu nhìn thật kĩ sẽ thấy hoa văn trên cột đình được điêu khắc rất tỉ mỉ, ngoài ra trong đình còn có một cái bàn tròn nhỏ và bốn cái ghế.
Bộ bàn ghế mới đầu trông có vẻ khá bình thường, sau đó lại lộ ra vẻ xa hoa, nó không chỉ được làm từ đá mà còn được khảm ngọc quý bên trên.
Tuy rằng ngọc không nhiều lắm, nhưng cũng đông ấm hạ mát.
————
# 1/8/2019
Đã edit xong thế giới 1 rồi, định bạo chương nhưng mà thấy các nàng bơ ta nhiều quá, cứ đọc chùa mãi, thôi thì lại nhả chương dần dần:((( đến chương 39 sẽ kết thúc thế giới 1.
Mấy nàng vote & comment cho ta có động lực đi nào:v