Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Chương 34: Chương 34: Cổ Đại: Vả Mặt Nữ Chủ Xuyên Không Vạn Người Mê (3)




Tiễn Thác Bạt Chân đi, Điền Tuyết Lan buông khăn ném đến trên mặt đất, đầy mặt khinh thường.

Nếu không phải vì để tiện hành sự, nàng mới khinh thường lá mặt lá trái với nam nhân như vậy, có lẽ Thác Bạt Chân cảm thấy bộ dáng này quá mức hám lợi, nhưng đương gia chủ mẫu chưởng quản nội vụ theo lý thường hẳn là thiên kinh địa nghĩa, mà Cao Phương Phỉ gọi là không màng quyền thế cao khiết như tuyết, nhưng nàng ta chẳng lẽ không chưởng quản cung vụ chấp chưởng lục cung như thường đó sao? Thật là buồn cười!

“Người đâu, hầu hạ bổn vương phi tắm rửa.” Giương giọng hô với bên ngoài, đôi tay Điền Tuyết Lan theo bản năng bảo vệ bụng.

Nàng cũng từng làm mẫu thân ở một đời Ngô Tuyết Lan kia, cũng đối với hài tử yêu thương từ nội tâm, nếu thân sinh phụ thân không yêu nó, vậy nàng liền cho nó tình yêu thương gấp đôi. Danh vị tôn vinh mà đời trước nó nên có, nàng đều phải đòi lại từng cái một.

Kết cục của Xuân Hương tất cả mọi người thấy được, thi thể liền như vậy đĩnh đạc đặt ở trong viện, mùi máu tươi trải rộng toàn bộ sân, làm người khác muốn bỏ qua cũng khó. Từ giờ phút này trở đi, bọn hạ nhân vương phủ đều không hẹn mà cùng sinh ra một ý niệm —— Vương phi đắc thế.

Ai cũng biết Vương phi không được sủng, ngay cả tỳ nữ hơi chút được yêu thích đều có thể dẫm hai chân, Vương gia cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt, lựa chọn cam chịu thái độ.

Không nghĩ hôm nay Vương phi lại có thể khiến Vương gia trượng giết Xuân Hương, những hạ nhân nổi lên tâm tư lập tức không dám coi thường vị Vương phi nương nương này nữa. Đặc biệt là sau khi Vương gia ra khỏi Tuyết Viên mệnh lệnh Hoàng di nương trả lại quyền chưởng gia, càng là làm người hiểu biết tới thủ đoạn của vị Vương phi này.

Điền Tuyết Lan vừa lòng nhìn hạ nhân cung kính, trong lòng cuối cùng cũng thoải mái không ít, bây giờ mới có chút dáng vẻ hạ nhân, chủ không ra chủ tớ không ra tớ thì thành ra kiểu gì.

“Xuân Hương đâu?” Không chờ người đi ra ngoài, Điền Tuyết Lan đột ngột mở miệng, đem người dọa một thân mồ hôi lạnh.

Sau một lúc lâu lặng thinh, bọn hạ nhân không ai dám mở miệng, sợ một khi mở miệng liền chạm vào kiêng kị của Vương phi, dẫn đến kết cục như của Xuân Hương.

“Khởi bẩm Vương phi nương nương, Xuân Hương đã bị Vương gia hạ lệnh trượng giết, hiện tại đang ở trong viện.” Đang lúc Điền Tuyết Lan cho rằng không có ai trả lời, một nha đầu khuôn mặt thanh tú vẻ mặt thông minh đứng ra hành lễ, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh lại rất cung kính.

Điền Tuyết Lan cũng không nói lời nào, chỉ là yên lặng đánh giá tiểu nha đầu này, nâng cánh tay lên sờ cằm, rất có hứng thú hỏi, “Nếu ta không nhớ lầm, ngươi là Tiểu Hồng nha đầu tam đẳng trong Tuyết Viên đúng chứ!”

“Đúng vậy, Vương phi nương nương.” Tiểu Hồng cúi đầu, có chút không hiểu tâm tư Vương phi.

“Tốt, từ hôm nay trở đi ngươi chính là nha đầu bên người ta, tên Tiểu Hồng này không hay, ta đổi một cái tên cho ngươi, vậy gọi…… Tập Hương.”

Tiểu Hồng quỳ xuống dập đầu, trên mặt khó nén ý mừng, “Đa tạ Vương phi nương nương.”

Từ nha đầu tam đẳng cấp thấp nhảy trở thành nha đầu nhất đẳng vương phủ, chỉ mỗi tiền tiêu vặt đều có thể tăng vài phần, còn được chủ tử ban danh, Tập Hương vận khí không thể nói không tốt.

Bọn nha đầu ở đây đều không khỏi tâm sinh ghen ghét, nếu lúc nãy bọn họ đứng ra, có phải cũng có thể đạt được chủ tử ưu ái hay không, chẳng qua hiện tại nói gì cũng đã chậm.

“Các ngươi đều lui ra đi!” Tùy ý phất phất tay, Điền Tuyết Lan chậm rãi xuống giường.

“Vương phi nương nương, Tập Hương tới hầu hạ ngài.” Tập Hương hai ba bước tiến lên, chuẩn bị hầu hạ chủ tử tắm rửa.

“Từ từ đã.” Điền Tuyết Lan nâng tay, ngồi trên ghế điệu bộ có chuyện muốn nói, Tập Hương lập tức cúi đầu lắng nghe lời dạy dỗ.

“Tập Hương ngươi nói cho ta, chủ tử của ngươi là ai?” Thoáng nhìn ánh mắt nghi hoặc của Tập Hương nói tiếp, “Ngươi đừng vội trả lời, trước hết nghĩ kỹ lại trả lời ta, chủ tử của ngươi là Vương gia hay là ta, ngươi suy xét rõ ràng.”

Tập Hương lập tức hiểu rõ, nàng cắn cắn môi trải qua một phen đấu tranh tư tưởng xong mới kiên định nói, “Chủ tử của Tập Hương là ngài, cũng chỉ có ngài.”

“Hầu hạ bổn vương phi tắm rửa đi!” Điền Tuyết Lan khóe miệng giơ lên, lại không nói thêm gì nữa.

“Hệ thống, có biện pháp nào giải quyết mấy ám vệ đó, khiến người quanh ta trung tâm với ta không?” Hiện tại nàng tuy rằng đạt được quyền chưởng gia lại cũng không phải tuyệt đối an toàn, những ám vệ đó chính là bom hẹn giờ bên người nàng, nàng nếu là có bất luận cái gì dị thường liền sẽ bị báo cáo cho Thác Bạt Chân, hậu quả không dám tưởng tượng.

Nàng cần một đám người trung tâm với mình, hơn nữa là tuyệt đối trung thành.

【 Ký chủ có thể mua sắm kỹ năng đặc thù—— thuật thôi miên, có thể tiến hành thôi miên với người khác trong phạm vi nhất định, nhưng sử dụng lâu dài, một ngày sử dụng một lần, một lần nhiều nhất sử dụng được với ba người, nhưng chỉ dùng cho một nhiệm vụ, mua sắm khấu trừ 700 tích phân. 】

Như vậy dùng được thì cũng đáng, Điền Tuyết Lan trong lòng an ủi mình, “Mua sắm thuật thôi miên.”

【 Mua sắm kỹ năng đặc thù thuật thôi miên, khấu trừ 700 tích phân, còn thừa 1000 tích phân. 】

“Tập Hương, nhìn vào mắt bổn vương phi.” Tập Hương chỉ cảm thấy trước mắt một trận hoảng hốt, lúc sau liền thanh tỉnh lại không nhận thấy được bất kỳ khác thường nào.

“008, thay ta tiến hành thôi miên thủ lĩnh ám vệ và quản gia của vương phủ.” Bởi vì do hệ thống thăng cấp, 008 có thể thay thế Điền Tuyết Lan làm một chút chuyện, thế cho nên giảm bớt không ít phiền toái.

“Tập Hương, ta không thích mùi huân hương trong phòng này, thay đổi cho ta đi, sau này phòng ta không được sử dụng huân hương.” Điền Tuyết Lan tắm rửa xong ngửi thấy được một cổ mạc danh khí vị quen thuộc, cười lạnh một tiếng nói, Tập Hương thấp giọng nhận lời.

Chút kỹ xảo này cũng dám lấy ra bêu xấu, thật là nữ nhân ngu xuẩn. Đôi tay bảo vệ bụng thuận tiện vì xem mạch cho mình, cũng may thời gian nàng ngửi không dài hài tử không có chuyện gì, tích tụ lại cũng không xem như chuyện lớn.

Một đêm mộng đẹp, Điền Tuyết Lan ngồi ở bàn trang điểm tùy ý để Tập Hương trang điểm cho mình, lúc này nàng một thân váy trắng, mặt mày thanh tú mang theo ôn hòa, trán ngọc mày ngài cũng coi như là mỹ nhân.

“Tập Hương, phái người đi gọi các di nương tới, nói bổn vương phi có chuyện quan trọng tuyên bố.” Cột mái tóc xõa tung lại, Điền Tuyết Lan dùng hộ giáp của mình chọn chọn một gốc hoa hồng nguyệt quý.

“Vâng.” Tập Hương hành lễ, bước đi không phát ra một chút tiếng vang.

Đây là quy củ Điền Tuyết Lan mới lập, nàng trời sinh thích yên tĩnh không thích ồn ào, bọn hạ nhân ở Tuyết Viên đi lại cần nhẹ nhàng không được ầm ĩ.

Ngắn ngủn một đêm, Tuyết Viên được Điền Tuyết Lan chỉnh đốn gọn gàng ngăn nắp, đủ để chứng minh chỗ tốt sản phẩm của hệ thống. Về phần những nằm vùng nơi khác xếp vào, Điền Tuyết Lan đuổi một ít không an phận đi, dư lại thì đối nàng nói gì nghe nấy, cũng không lo lắng nháo ra tin đồn không tốt.

Ám vệ trong vương phủ cũng bị Điền Tuyết Lan khống chế trong tay, tuy rằng hiện tại tác dụng không lớn, tương lai cũng chưa biết chừng.

Vương phi cho mời, các di nương tất nhiên là sẽ đến, các nàng từng không đem Vương phi để vào mắt, nhưng đã trải qua chuyện hôm qua, không ai có thể xem thường vị Vương phi từng yên lặng mấy năm này nữa.

Hoàng di nương sau khi biết được quyền chưởng gia bị đoạt gần như xé nát khăn trong tay, quyền lợi tới tay cứ như vậy mất sao nàng ta có thể cam tâm? Càng thêm ghi hận Điền Tuyết Lan. Khi đối mặt với Vương gia lại phải gương mặt tươi cười nghênh người, làm bộ vẻ mặt hào phóng thiện giải nhân ý, kỳ thật trong lòng đã sớm lấy máu.

Nếu không có phụ thân là Trấn Quốc Công, nữ nhân ngu ngốc Điền Tuyết Lan kia sao xứng làm An Thân Vương phi? Nếu là địa vị nàng ta ở nhà mẹ đẻ cao một ít đâu đến nỗi hiện giờ vẫn là cái thân phận di nương thấp kém lên không được mặt bàn. Hiện tại Điền Tuyết Lan đoạt quyền chưởng gia của nàng ta, càng là thù mới hận cũ cùng nhau vọt tới, Hoàng di nương cắn chặt khớp hàm quyết định phải cho Điền Tuyết Lan đẹp mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.