Edit + Beta: Vũ
——————————–
[Truyện chỉ có tại Ý vị nhân sinh ฅ(•ㅅ•❀)ฅ]
Khái niệm lật ngược tình thế là gì?
Trước nay Kỳ Ngôn không hề nghĩ tới, Kerry sẽ tiết lộ hết thảy kế hoạch xã giao và chính trị của bá tước Hilal cho bá tước Guaguas. Tương tự, cậu không bao giờ ngờ được rằng chỉ vỏn vẹn nửa năm ngắn ngủi, bá tước Hilal bị hạ lệnh cưỡng chế thoái vị, bắt đầu lựa chọn người tiếp theo thừa kế tước vị bá tước.
“Em không biết mặt ông ta khi bị sứ giả của nữ hoàng hạ lệnh cưỡng chế thoái vị như thế nào đâu!” Kerry hưng phấn kể với Kỳ Ngôn: “Sắc mặt ổng trắng bệch, giống như tận thế vậy! Dáng người vừa ấp úng vừa mập mạp còn không thể tự quỳ một gối xuống, vẫn là người anh cả ‘hiếu thảo’ Tom của ông ta giúp ổng quỳ xuống.”
Khi nói tới ‘ người anh cả hiếu thảo ’, trên mặt Kerry hiện lên một tia khinh thường và trào phúng.
Thực sự hiếu thuận thật à? Ai mà chẳng biết khi bá tước Hilal hạ vị, hắn chính là người tốt nhất để thừa kế, nói không chừng bây giờ trong lòng anh ta đang vui như ăn tết đấy.
Kerry thường xuyên kể những việc này cho Kỳ Ngôn, còn Kỳ Ngôn chỉ lẳng lặng lắng nghe, chưa bao giờ phát biểu ý kiến, Kerry cũng đã quen.
“A Ngôn, nếu tôi ngồi lên vị trí bá tước, em có vui không?”
Kỳ Ngôn rũ mắt, trầm ngâm một lát, nhẹ giọng nói: “Tôi thấy vui mừng thay cho cậu.”
“Chỉ là vì tôi mà vui, phải không?” Nhưng nhìn em không vui.
Kỳ Ngôn nghịch làn nước trong veo, thở dài: “Kerry, tôi hy vọng cậu có thể thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này, thật sự là chính bản thân mình.”
“A Ngôn…… Em vẫn không hiểu tôi.” Sao tôi có thể cứ trốn tránh như vậy, tùy ý để bọn họ sống thoải mái chứ.
Không biết là ai từng nói những lời này, rằng người tốt sẽ không xấu, vĩnh viễn cũng sẽ không bị chú ý; mà từ lúc bắt đầu, người xấu lại bị vạn người chú ý.
“A Ngôn, tôi cũng từng mong rằng, ông ta chỉ oán giận tôi vì không có ma lực mà thôi. Suy cho cùng tôi cũng là con của ông ta, ông ta sẽ không thể bỏ mặc tôi mãi được.” Kerry tự giễu cười khẽ: “Khi tôi bị đánh đến độ cả người đầy vết thương, tôi nằm trên giường nhìn về phía cửa không chớp mắt, hy vọng ông ta sẽ lặng lẽ lại đây. Cho dù không có chút dịu dàng nào, nhưng chỉ cần để lại một lọ thuốc trị thương thôi, cũng tốt lắm rồi.”
Đáng tiếc, đó đều là hy vọng xa vời.
Kỳ Ngôn không tiếp tục kiên trì ý kiến của mình nữa, vì sự đau khổ trong lòng Kerry là điều mà cậu chưa từng trải nên không thể thấu hiểu được.
“Vậy buông tay và làm đi.”
Được Kỳ Ngôn cổ vũ là chuyện khiến Kerry vui vẻ nhất.
[ Độ hảo cảm của Kerry đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm hiện tại: 70]
Bá tước Hilal hoàn toàn thoái vị, vì vậy cuộc chiến tranh giành ngôi vị bá tước đời tiếp theo cực kì khốc liệt. Do bá tước Hilal bị chính nữ hoàng ra lệnh cưỡng chế thoái vị khỏi vị trí bá tước, nên không có tư cách tham gia lần tuyển cử này.
[Truyện chỉ có tại Ý vị nhân sinh ฅ(•ㅅ•❀)ฅ]
Vài ngày qua, Kerry vội đến sứt đầu mẻ trán, vừa đi xã giao với những người khác, vừa phải đề phòng các huynh đệ khác hạ độc thủ. Trong mấy ngày đó, không có trò chuyện nhiều với Kỳ Ngôn được, buổi tối tới bờ biển thì cũng chỉ ở vài phút là lập tức rời đi.
Kỳ Ngôn mừng thay cho anh, trạng thái của Kerry bây giờ tốt hơn là mỗi ngày cứ ủ rũ và im lặng.
——-3<=8 3=8 38 3=8 3<=8 3~<=8——-
Ngày tháng dần trôi qua kẽ tay, mùa đông lạnh giá sắp đến, Kỳ Ngôn lại phải trở lại biển Núi lửa tránh rét qua mùa đông. Trước khi rời đi, Kerry ngồi trên khối đá ngầm, trên người mặc một bộ lễ phục mỏng rất đẹp đẽ quý giá cùng với chiếc áo bành tô đắt tiền hơn trước rất nhiều, tóc tai bù xù cũng được cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ, còn dùng sáp chải tóc cố định tạo hình tóc trông cực kì đẹp trai tuấn tú.
Nhìn đuôi cá Kỳ Ngôn, Kerry hỏi vấn đề mà bảnh thân anh đã thắc mắc từ lâu.
“A Ngôn, em có thể biến thành người được không?”
Kỳ Ngôn ngây người, không suy nghĩ sâu xa gì: “Có thể.”
“Thế biến thành người là không cần ở dưới biển nữa đúng không?”
“Không, dù thế nào đi nữa, tôi vẫn là cá.” Kỳ Ngôn phổ cập kiến thức khoa học cho anh: “Rời khỏi nước, đuôi cá của tôi sẽ tự động biến thành chân con người, nhưng chỉ có thể duy trì trong hai tuần. Hai tuần sau, người cá sẽ chết vì thiếu nước.”
Kerry giấu đi ánh mắt chợt lóe lên: “Vậy thì…… cho tôi ôm một cái được không.”
(Vũ: He he he, ông nam chính có mùi có mùi (≖ ͜ʖ≖))
Khi ly biệt, vẫn phải có một cái ôm.
Tuy nhiên Kỳ Ngôn lại chần chờ, quần áo của Kerry đẹp hơn nhiều so với mùa đông năm ngoái, cả người cậu toàn là nước biển nên không muốn làm bẩn quần áo của anh.
“Ôm thì khỏi đi, chờ lúc đầu xuân tôi trở về, hy vọng cậu có thể đạt được điều mình muốn.”
Kerry thu hồi hai tay vừa muốn giang ra, câu môi cười: “Đương nhiên.”
Thiếu niên thật sự trưởng thành, tuy rằng không có buổi lễ đón tuổi đàng hoàng nhưng anh vẫn trưởng thành như cũ. Càng ngày càng soái khí, không biết là kế thừa nét đẹp từ mẫu thân hay là sự khôn khéo của phụ thân, nhìn thế này thì Kerry thật đúng là một trong số những thiếu gia xuất sắc nhất Erli.
“Kỳ Ngôn, tôi cam đoan với em, chờ em trở về, cái lâu đài này chính là của tôi.”
Dinh thự Hilal vừa to lại sang trọng như vậy, mà nơi duy nhất Kerry có tiếng nói chỉ là viên tháp ở cửa hông mà thôi.
Kỳ Ngôn không nhịn được lập tức cong khóe miệng, nở một nụ cười nhạt.
“Tôi sẽ nhìn cậu trở thành bá tước, bạn tôi à.”
Nói xong, Kỳ Ngôn thả người nhảy, đuôi cá xinh đẹp từ đáy biển lộ ra, vẽ ra một độ cung hoàn mỹ, cùng với động tác vặn mình của cậu, làm tung toé một chút bọt nước.
Kerry lau bọt nước văng trên mặt, trong lòng nghiễm nhiên dâng lên một cảm giác mất mát.
Không có Kỳ Ngôn, thế giới này dường như không có chút tư vị gì.
Vào mùa đông giá rét năm nay, trên đại lục đã xảy ra quá nhiều chuyện.
Đầu tiên là bá tước Hilal bị tố tham ô, nữ hoàng tự mình phái sứ giả tuyên bố tin tức ông ta bị hạ vị; tiếp theo đó là cuộc chiến tranh giành chiếc ghế của bá tước Hilal, tất cả 5 người con của bá tước Hilal đều có liên quan. Điều gây sốc nhất chính là đối thủ của bá tước Hilal – bá tước Guaguas, đã liên hợp với các quý tộc khác lật đổ Hickory Hilal nhằm giúp Kerry Hilal lên ngôi vị. Trong lúc nhất thời, tin tức đứa con vợ lẽ chưa bao giờ xuất hiện trước mặt công chúng lập tức bùng nổ, làm toàn bộ tình thế thay đổi long trời lở đất.
Trong thư phòng, Kerry bực bội ném đống giấy tờ xuống mặt đất, hung hăng đạp hai cái mới chịu bỏ qua.
—— lại đưa tin như vậy! Con vợ lẽ! Con vợ lẽ! Con vợ lẽ!
Huynh đệ Kerry bắt được nhược điểm duy nhất của Kerry, cố ý dùng thân phận con vợ lẽ để vĩnh viễn chà đạp anh xuống dưới chân mình.
Đúng vậy, cột thân phận Hilal lên thìanh mãi mãi chỉ là đứa con vợ lẽ mà thôi.
Không được tiếp nhận giáo dục chính quy, cũng không có thiên phú ma pháp, chỉ bằng sự hỗ trợ của bá tước Guaguas cùng vây cánh của ông ta là không đủ.
Năng lực của bản thân có hạn, người dù có đông cỡ nào đi nữa cũng không có cách nào.
Bá tước Guaguas đã sớm đánh tiếng, tất cả những gì ông có thể làm là hỗ trợ Kerry, còn những vấn đề riêng của Kerry, anh cần phải tự mình giải quyết.
***
“Trông cậu bây giờ như một con cừu non bị lạc vậy.”
Một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên từ cửa thư phòng, giọng điệu ngọt ngào mềm mại khiến giữa mày Kerry nhăn lại.
Quay đầu lại nhìn, quả nhiên là Nasha một thân giáo phục màu trắng.
“Cô vào bằng cách nào?”
Từ sau khi bá tước Hilal bị thoái vị, Kerry đã dọn khỏi viên tháp và có một vị trí nhỏ của mình trong lâu đài.
Trên khuôn mặt Nasha đoan trang tươi cười, theo làn váy đung đưa đi vào, đôi giày da màu trắng gạo có ren như ẩn như hiện.
“Kerry, lời hứa của tôi vẫn còn hiệu lực đấy.”
Nasha đến bên người Kerry, kiễng chân, chậm rãi tới gần anh.
“Vậy thì tôi sẽ hỏi lại một lần nữa.”
Đôi môi hồng dừng lại cách tai Kerry 3 cm, hơi hơi thở ra, cực kì mê người.
“Cậu có nguyện ý hợp tác cùng tôi không?”
[Truyện chỉ có tại Ý vị nhân sinh ฅ(•ㅅ•❀)ฅ]
___end chương 7 TG7___