Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính

Chương 50: Chương 50: Khi nam chính phúc hắc ngả ngớn bị bẻ cong (18)




Edit: Khả Tịch Nguyệt

Beta: Snivy

- ---------------------------------------------------------------

Tình huống hiện tại có chỗ không tốt lắm, hoặc là nói có chút mê mang.

Kỳ Ngôn cùng Phong Dương Ngạo bị bắt cóc, xin được đặc biệt nhấn mạnh là: Phong Dương Ngạo tổng tài bị bắt cóc trên xe của chính mình OTZ......

Đối với cảm giác lạnh đến toát mồ hôi trán, Kỳ Ngôn cố gắng làm cho bản thân tận lực bình tĩnh, nếu không cậu sẽ nhịn không được mà xông lên chất vấn tên ngốc Phong Dương Ngạo luôn có ý nghĩ xấu xa này cảm nghĩ như thế nào về việc bị bắt cóc trên xe của chính mình.

Bất quá kế tiếp, cuộc đối thoại giữa bọn bắt cóc và Phong Dương Ngạo đã khiến Kỳ Ngôn hiểu rõ mọi chuyện.

Đầu tiên, những người này cũng không phải là bọn bắt cóc thật sự, mà là người của phía đầu tư ngày hôm nay. Tiếp theo, bọn họ cũng không phải muốn mưu tài hại mệnh, mà là kéo dài thời gian, chỉ cần Phong Dương Ngạo tới trễ giờ ký hợp đồng thì phần lớn là việc đầu tư này sẽ bị bãi bỏ. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

“Cho nên, Phong tổng tài, thật xin lỗi. Đành phiền ngài ở tạm cùng mấy kẻ thô lỗ chúng tôi đêm nay, ngày mai chúng tôi sẽ trực tiếp đưa ngài đến sân bay.”Tên cầm đầu cuồng ngạo cười, một chút thành ý xin lỗi cũng không có.

Trong lòng Kỳ Ngôn muốn chửi thề một trận, hôm nay không chịu thả người thì không nói, ngày mai còn muốn trực tiếp dẫn đến sân bay.

So với Kỳ Ngôn đang áp lực, phẫn nộ cùng kinh hoảng, Phong Dương Ngạo có vẻ rất nhàn nhã. một bên hắn cầm lấy ly rượu, đổ một chút rượu nho cho bản thân, còn có ý nâng ly với tên cầm đầu, phảng phất coi thứ đang ở trên đầu mình chỉ là súng đồ chơi.

Nhấp một ngụm rượu vang đỏ, Phong Dương Ngạo đột nhiên nghi hoặc nói: “Tôi rất tò mò, nếu các người đã không muốn làm hợp đồng với tôi, vì cái gì còn muốn tôi tới đây đàm phán? Phải biết rằng ý tứ của “đàm phán” chính là bước đầu tiên để dẫn tới kí hợp đồng.”

“Chuyện này không phiền Phong tổng tài lo lắng.” Tên cầm đầu hừ lạnh một tiếng:“Đây là chuyện trong công ty chúng tôi, sếp của tôi yêu cầu dùng số tiền đầu tư cho Vinh Đằng lần này làm một giao dịch khác,nhưng các vị tầng cao* lại muốn cho mấy người cơ hội.”

(*) cũng có thể coi tầng cao là các giám đốc điều hành cấp cao khác.

“Ồ ~ thì ra là công ty các người không thể thống nhất được ý kiến a.” Phong Dương Ngạo gật đầu như thấu hiểu.

Tên cầm đầu nhìn hắn, đột nhiên cười, “Phong tổng tài thật quyết đoán, dưới tình huống như vậy còn có thể mặt không đổi sắc.”

“Nào có, kỳ thật tôi rất sợ đó chứ.” Phong Dương Ngạo lần nữa bưng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

“Nhưng bộ dáng ngài không giống như đang thật sự sợ.” Tên cầm đầu lướt qua lối đi nhỏ, một phen chụp lấy ly rượu của Phong Dương Ngạo, hung hăng ném xuống, ly rượu lăn hai vòng trên thảm lông phủ kín thùng xe dưới mặt đất, tới một góc liền vỡ.

Phong Dương Ngạo một chút cũng không ngại hành vi thô bạo của tên này, ngược lại chân dài còn bắt chéo, hai tay ôm ngực, ung dung nhìn tên cầm đầu: “Tôi đương nhiên sợ hãi, nhưng thân ái của tôi ở chỗ này, nếu tôi sợ hãi, không phải sẽ càng làm người ta sợ hãi hay sao.”

......

Thân ái? Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

Kỳ Ngôn một bên yên lặng không tiếng động cùng tên cầm đầu đều làm ra biểu tình nghi hoặc.

“Thân ái, không phải sợ.” Phong Dương Ngạo vươn tay hướng về phía Kỳ Ngôn, “Lại đây với tôi.”

Kỳ Ngôn: Phắn nhanh, thân ái cái em gái anh ấy.

Hai bên thùng xe Lincoln là chỗ ngồi, Kỳ Ngôn cùng Phong Dương Ngạo ngồi đối diện nhau, trung gian chỉ cách nhau một rãnh giữa. Phong Dương Ngạo duỗi tay ra, gần như sờ đến chóp mũi Kỳ Ngôn, hắn còn nói cái gì mà “ Lại đây với tôi “?!

Kìm nén cảm xúc, không muốn đánh hắn, Kỳ Ngôn nghiêng người liếc hắn một cái: “Cút.”

“Nga, thân ái, đừng như vậy.” Phong Dương Ngạo dường như cảm thấy đau đầu, xoa bóp ấn đường, “Còn đang trách tôi tối hôm qua quá thô lỗ sao?”

Kỳ Ngôn: “......”Đầu óc thằng nhãi này bị úng nước nhiều quá rồi?

Vẻ mặt cậu bực tức nhìn Phong Dương Ngạo, lại thấy đồng tử màu đen của hắn hiện lên một tia lưu quang, lưu quang kia phảng phất như ánh lên bầu trời đêm vô hạn......

Đây là ánh mắt luôn thuộc về Phong Dương Ngạo, ánh mắt nhìn thấu hết thảy, ánh mắt sở hữu mà lại khống chế tất cả, ngả ngớn lại lộ ra một tia tà ác.

...... Giờ khắc này, Kỳ Ngôn đã hiểu ra.

Đây là một trò chơi, một bố cục mà Phong Dương Ngạo đã tự mình bố trí hoàn hảo ngay từ đầu.

Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.