Editor: Miêu Bàn Tử
Tô Đát Kỷ một chút cũng không có nuốt xuống thuốc kia.
Không chỉ như thế, nàng còn mượn lực ở đầu lưỡi, bôi ngược lại trên tay Tiêu Ngự.
Không biết hiệu quả có thể thông qua da hay không?
Như vậy sẽ rất thú vị nha.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nàng kéo áo gối tơ tầm qua, đem toàn bộ thuốc còn sót lại ở trong miệng lau hết, tay phải lười biếng nửa chống đỡ đầu nằm nghiêng, nhìn thân ảnh thẳng tắp dưới ánh nến, im lặng nở nụ cười.
Hệ thống thấy nàng cười như thế, trong lòng đã sáng tỏ một chút. Tên nam chính này cho rằng mình là bọ ngựa bắt ve, đã khám phá quỷ kế của hồ ly tinh, muốn tương kế tựu kế. Lại không nghĩ tới chim sẻ ở đằng sau, trúng kế trong kế của nàng.
Nhưng hắn vẫn có chỗ không nghĩ thông suốt,
【 Ngươi đã muốn giả vờ lăn giường cùng hắn, vậy tại sao ngay từ đầu lại đóng cửa từ chối tiếp khách? 】
Kém chút nữa Tiêu Ngự liền đi mất tiu a!
Còn có đối thủ một mất một còn của nàng là Lệ tần kia nữa!
Tô Đát Kỷ nâng tay trái lên che lại miệng của mình, ngáp một cái,
"Ai bảo hắn không đến ăn cơm chiều với ta."
Hóa ra một tiểu quý nhân như ngươi bởi vì một chút chuyện nhỏ như vậy lại đùng đùng nổi giận với Hoàng đế.
Đối diện với ngươi không phải Trụ Vương, mà là cẩu Hoàng đế mang độ thiện cảm âm dưới đáy đại dương đó!
Hệ thống vừa định lung lay bờ vai của nàng để cho nàng thanh tỉnh một chút, đột nhiên tỉnh hồn lại,
【 Ể, vậy là ngươi đã sớm biết hắn không đến ăn cơm chiều? 】
Lúc nàng phân phó Bán Hạ xong, Bán Hạ vừa đi nàng liền bắt đầu ăn cơm, hành vi ấy đã tỏ rõ toàn bộ quan điểm của nàng.
Lông mày Tô Đát Kỷ nhướng lên, nở nụ cười nhìn hắn, không nói chuyện.
Hệ thống liền biết mình đoán đúng rồi.
Tô Đát Kỷ đúng là cố ý làm một màn như thế. Editor: Miêu Bàn Tử
Tiêu Ngự là một tên nam nhân có thể khống chế dục vọng, khống chế người khác, cũng như khống chế chính hắn.
Qua nhiều năm như vậy hắn đều làm rất tốt.
Thế nhưng hắn lại phát hiện, thân thể của mình, thậm chí là thần trí, đều bị ảnh hưởng bởi một cái mật thám vũ cơ, đương nhiên hắn sẽ có một chút bối rối.
Cho nên hắn không thể, cũng không dám phó ước.
Tô Đát Kỷ chỉ là một con cờ của hắn mà thôi, hắn không cần thiết phải hao phí quá nhiều tâm tư ở trên người nàng.
Thậm chí chính Tiêu Ngự cũng không dám thừa nhận rằng, hắn sợ bản thân mình ở cùng cái mật thám này lâu dài, về sau sẽ sinh ra một số cảm xúc mà đáng lẽ không nên xuất hiện.
Xét về bản năng, hắn bị Tô Đát Kỷ hấp dẫn, nhưng xét về lý trí, Tô Đát Kỷ là một quả bom hẹn giờ vô cùng nguy hiểm, lúc hắn đối mặt với nàng nhất định phải bảo trì thanh tỉnh tuyệt đối.
Nhưng càng làm cho Tiêu Ngự dày vò hơn chính là, mặc dù hắn có thể thoái thác lời mời bữa tối, lại không thể không đến "Sủng hạnh" nàng. Bằng không, mồi nhử mà hắn thiết kế này liền vô dụng.
Thế lực ngoe nguẩy phía sau nàng sẽ không tốn nhiều tâm tư đối với một vũ cơ thất sủng, mà nhóm phi tần ở bên trong hậu cung cũng sẽ không để một cái vũ cơ bé nhỏ vào mắt.
Lề mà lề mề tới, Tiêu Ngự lại phát hiện cái vật nhỏ này, còn dám đùa nghịch hắn, tính tình nóng nảy bạo tạc liền phất tay áo bỏ đi!
Hắn tức là bởi vì Tô Đát Kỷ không chừa mặt mũi cho hắn, nhưng cái mà hắn tức hơn chính là hắn thực sự vì nàng mà tức giận!
Vừa nói xong không thể bị mật thám này ảnh hưởng đâu?
Thế là Tiêu Ngự quyết định mau mau sử dụng hết cái mồi nhử này, tận lực giảm bớt thời gian chung đụng của mình cùng với nàng, dạo một vòng đến Lệ tần tính tình có tiếng không tốt kia, làm nhục nàng ta một phen rồi rời đi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hiện tại Lệ tần khẳng định là xấu hổ đan xen giận dữ, có thể hành vi của hắn đã thông qua từng cái tai mắt ở bên cạnh, đã truyền vào trong tai chủ tử của bọn hắn.
Tô Đát Kỷ chẳng hề làm gì, liền kéo một trận cừu hận to lớn vững vàng như sóng biển!
Hệ thống: Chậc chậc, hai vợ chồng trẻ tính kế qua lại lẫn nhau.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Chậc chậc, cẩu độc thân ngồi dòm 2 người tính kế:))))))))