Editor: Miêu Bàn Tử
Tô Đát Kỷ dạo bước như đây là hoa viên của mình, bình tĩnh vịn tay Bán Hạ mà đi tới chỗ nhóm phi tần.
Nhìn thấy từng người đều bị vẻ đẹp của nàng kinh diễm đến mức trợn mắt há mồm, nàng đảo mắt qua một vòng, trong mũi khe khẽ hừ một tiếng.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hừ! Luận mỹ mạo, các ngươi chẳng bằng một góc của ta.
Nàng cầm khăn lụa che che miệng, bất giác "Phốc" một tiếng,
"Khó trách Hoàng Thượng cũng không muốn ghé thăm các vị tỷ tỷ nha~ thì ra ở đây đều là Người Đầu Gỗ khẽ động cũng sẽ không muốn động a~"
Giọng nói của nàng trong trẻo, thánh thót như giọng hót của sơn ca vào buổi bình minh, nhưng lại nói ra những lời đâm thẳng vào lòng người.
Vừa bị nói là hoàn toàn rung động trước vẻ đẹp của nàng, lại trực tiếp điểm danh các nàng không được sủng ái là bởi vì quá mức không thú vị
Cái giọng hồ ly tinh đây là mang ý nghĩa mỉa mai mọi người!
Trong khoảnh khắc, trên mặt nhóm phi tần đều rất khó coi.
Người có phẩm vị thấp không dám nói cái gì, nhưng những người có phẩm vị cao kia hoàn toàn bị đánh mặt đến vang dội a!
Không người nào dám nói tiếp, Tô Đát Kỷ cũng không cảm thấy cái này có cái gì đáng xấu hổ.
Con ngươi hổ phách của nàng nhàn nhạt quét qua một vòng, tất cả ghế ngồi bên trong Chiêu Dương Điện đều có người, không có một ghế nào trống không, càng không có người chủ động đứng dậy lui ra.
À~ hiểu rồi nha~
Đám nô tài sẽ không phạm phải sai lầm ngu xuẩn này, khẳng định là đã có phân phó trước, muốn khiến cho nàng khó xử đây mà.
Đây là đang muốn ám chỉ mình không có được sống yên ổn ở trong cung này sao?
Thủ đoạn cũng quá mức thấp kém đi.
"Hiện tại Chiêu Dương Điện đã đầy ắp người, cũng không thể chứa được ta rồi. Ta vẫn là nên đến Càn Nguyên Điện nghỉ chân một chút đi."
Tô Đát Kỷ mỉm cười nói một câu, lập tức xoay người rời đi. Editor: Miêu Bàn Tử
Trịnh quý phi ngồi ở vị trí cao nhất lập tức biến sắc.
Càn Nguyên Điện là tẩm cung của Hoàng Thượng! Đây là nàng trần trụi biểu lộ bản thân muốn đi cáo trạng!
Hoàng Thượng vẫn luôn không có lập hậu, phẩm vị của nàng ta ở trong hậu cung khá cao, tạm thời bảo quản lấy Phượng Ấn, có được một chút quyền lực để giải quyết lục cung. Mặc dù được ban cho một chút quyền lực để giữ vững hậu cung, nhưng ngoài cái thanh danh này ra, nàng ta vẫn không có cách nào tiến thêm một bước.
Bản thân nàng ta làm việc đã cẩn thận nay lại càng cẩn thận hơn, nếu như bị một con hồ ly tinh này cáo trạng mà biến đen, thanh danh không tốt liền rơi xuống, chẳng phải là bỏ nhỏ mất lớn sao?
Nàng ta tranh thủ thời gian liếc mắt với cung nữ thiếp thân ngay bên cạnh một cái.
"Nô tài chết tiệt! Còn không tranh thủ thời gian dọn chỗ cho quý nhân? Nếu như quý nhân tức giận, nhìn xem Quý Phi nương nương làm sao phạt ngươi!"
Trịnh quý phi vì chút chuyện nhỏ như vậy mà ra mặt trách cứ một tên nô tài thì thật là quá mất thể diện, vừa vặn có cung nữ ở bên người.
Bên trong góc lập tức có một tên tiểu thái giám quỳ xuống dập đầu nhận sai.
Tô Đát Kỷ nhìn bọn họ làm bộ diễn trò như thế, cũng không chọt thủng màn kịch, ý cười trên khóe miệng càng ngày càng sâu,
"Đa tạ Quý Phi nương nương thương cảm. Nhưng mà nương nương lương thiện mềm lòng, dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy, sợ là hắn sẽ không tiếp nhận được giáo huấn, ngược lại còn biến tướng, về sau dung túng những nô tài khác dùng trộm mánh khoé."
Cho ngươi ba phần nhan sắc, ngươi còn muốn mở xưởng nhuộm?
Lại còn dám đâm chọt tật xấu của nàng ta?
Trong lòng Trịnh quý phi cực kỳ khó chịu, giọng điệu lành lạnh, ngoài cười nhưng trong không cười,
"Ồ? Quý nhân đây là có chủ ý tốt hơn?"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Tô Đát Kỷ làm như không cảm giác được thái độ không vui trong lời nói của nàng ta, cười một tiếng, cũng không che đậy một chút mà thẳng thắn nói ra:
"Theo ý ta nha, dạng nô tài không có nhãn lực lẫn sức lực này, nên móc hai mắt đi, giết gà dọa khỉ, mới để cho những người khác không còn dám tái phạm!"
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- *yên lặng thắp nến thắp nến thắp nến*