Editor: Miêu Bàn Tử
Sau khi biết được cái này, Trần bí thư lại nghi ngờ hơn.
Trước đó hạng mục này vừa được triển khai, Ninh thị nói là để tiến hành hợp tác thuận lợi hơn, đã phái một người tinh anh Phố Wall tới trợ giúp, tổng giám đốc từ chối cho ý kiến.
Nhưng sau khi trông thấy vị tinh anh kia là tiểu thư Ninh gia, hắn đột nhiên liền cực kỳ tức giận, trực tiếp đóng sập cửa mà đi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hiện tại hạng mục đã kết thúc, làm sao lại muốn kêu vị ấy trở về rồi?
Không nghĩ ra.
Trần bí thư lắc đầu thở dài, tâm của tổng giám đốc như kim dưới đáy biển nha!
Mặc dù không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn nghe lời, bấm điện thoại liên lạc với tập đoàn Ninh thị.
Ninh cha sau khi tiếp nhận báo cáo của thư ký, cũng ngẩn người y như Trần bí thư.
“Cái hạng mục này không phải kết thúc rồi à? Tại sao lại xảy ra sự cố đây? Còn để Tuyền nhi đi qua tiếp hạng mục này”,
Lông mày của ông nhăn thành chữ Xuyên ( 川), nhỏ giọng thầm thì,
“Chẳng lẽ thằng nhóc Thì Đình kia vì bị đội nón xanh nên muốn báo thù?”
Tô Đát Kỷ đang ôm một dĩa cánh gà nướng, gặm đến khí thế, tai thính nghe được những lời này, cái miệng nhỏ bóng dầu nhịn không được cười ra tiếng.
Vị cha đáng kính này, thật sự là không hiểu tính tình của tên nhóc Thì Đình mà. Editor: Miêu Bàn Tử
Nếu hắn thật sự muốn báo thù, thì làm gì mà gây phiền toái đến thế?
Hắn đây là... Bị nàng khơi gợi lên hứng thú, muốn giải quyết nàng, lại không chịu nói thẳng ra, thành ra bây giờ cứ bày đặt cong cong vẹo vẹo như đường biên giới!
Nhưng Tô Đát Kỷ làm sao lại để hắn dễ dàng đạt được mục đích như vậy?
Con mồi mà bị hạ gục quá dễ, sẽ không thể chinh phục được sư tử đực.
Nàng gặm xong một cái cánh gà, thịt tươi ngon đầy dinh dưỡng lấp đầy miệng nhỏ, thỏa mãn đến con mắt híp lại, chỉ có khóe miệng giảo hoạt cong lên.
Ngươi muốn người tinh anh Phố Wall thật sao?
Không thành vấn đề!
Thế là vào lúc Thì Đình đến công ty, đã thấy Ninh thị phái tới năm vị tinh anh Phố Wall, ba nam hai nữ, xếp thành một hàng đứng trước cửa phòng làm việc của hắn, đồng loạt cúi đầu,
“Thì tổng tốt!”
Nhiệt tình chẳng khác nào tiếp khách hộp đêm.
Thì Đình nhìn thấy trên mặt bọn họ không che giấu được nụ cười kích động, sắc mặt trầm xuống, mắt lạnh lẽo quét qua bên cạnh.
Ngay lập tức, Trần bí thư cảm thấy thân mình như ở Bắc Cực, lạnh run lập cập, vội vàng nhỏ giọng báo cáo:
“Đây là những người tinh anh Phố Wall mà Ninh thị đưa tới trợ giúp cho hạng mục...”
Khí áp quanh thân Thì Đình nhanh chóng hạ đến mức thấp nhất.
Hắn muốn chính là bọn họ sao?
Không phải!
Nghĩ đến bộ dáng Ninh Quân Tuyền luôn đối nghịch cùng mình trước đó, hiện tại sự tình như vậy, hắn cảm thấy tim nghẽn một trận.
“Sao lại đưa đến đám người này?”
Thì Đình hừ lạnh một tiếng,
“Xem ra Ninh thị không được rồi.”
Trần bí thư nghe vậy lại trợn mắt nhìn một cái, ý tứ này là muốn “xử lý” Ninh thị?
Hai nhà đã làm thông gia, trên thương trường còn nghiêm túc như vậy. Quả nhiên, thế giới cường giả này, cậu nhìn không thấu. ( Lên hơi quá rồi:) xuống đi anh giai)
Cậu khó khăn nuốt ngụm nước bọt, nhỏ giọng cẩn thận hỏi,
“Kia... Tổng giám đốc muốn để bọn họ phá sản?”
Con ngươi lạnh lùng của Thì Đình trong nháy mắt kết băng, đâm vào trong thân thể hơi mập của Trần bí thư.
Bên cạnh hắn làm sao lại có nhiều người ngu xuẩn như vậy!
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hắn hít sâu một hơi, bộ dáng lạnh nhạt, giả vờ nói bóng nói gió, nhắc nhở Trần bí thư,
“Người quý chất lượng, không quý số lượng. Để Ninh thị tìm đến một người lợi hại nhất là được.”
Một tiếng đồng hồ sau, một bà dì lớn tuổi đứng trước mặt Thì Đình, trong giọng nói đậm đặc hương đồng cỏ nội, miệng không còn răng cửa, vui vẻ cười,
“Trồng rau không chết, tôi chính là người lợi hại nhất. Cậu tìm tôi làm cái gì?”
Mặt Thì Đình đều tái mét rồi.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
????Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái????Meo~