Editor: Miêu Bàn Tử
Vì cái gì đột nhiên nàng muốn làm trưởng ban thư ký?
Thứ nhất a ~ Đã xếp đặt một cái bẫy lớn như vậy, để Thì Đình cảm thấy hứng thú với mình, Tô Đát Kỷ làm sao có thể thực sự chạy trốn hắn đây?
Nàng chỉ là giả vờ rất muốn chạy trốn, lúc nào cũng mang dáng vẻ có thể sẽ chạy mất, để hắn cưỡng ép đem mình lưu ở bên cạnh hắn thôi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Mục đích thứ nhất đã đạt được, nàng cũng thuận thế ỡm ờ đồng ý nha.
Thứ hai a ~
Tô Đát Kỷ híp mắt liếm môi một cái, cười gian trá giảo hoạt.
Bởi vì, nàng muốn hưởng thụ một chút, cảm giác làm cấp trên của Đào Vãn Tâm, đem cái ả Bạch liên hoa sai vặt như nô tỳ!
Đào Vãn Tâm lấy lòng bà nội Thì làm thư ký Thì Đình, suy nghĩ muốn tiếp cận hắn, muốn nhà ở ven hồ ngồi hưởng trước ánh trăng a?
Vậy mình so với ả còn gần hơn, buồn nôn chết ả!
Đối với Thì Đình mà nói, chỉ cần Tô Đát Kỷ không chạy loạn, muốn làm chức vị gì đều giống nhau.
Thì gia lớn như vậy, tính thương nghiệp đứng đầu toàn cầu. Chính là nuôi nổi ngàn vạn người rảnh rỗi, nuôi thêm một mình nàng cũng không thành vấn đề.
Dù sao, hắn gọi nàng đến cũng không phải làm việc.
Cho nên không chút suy nghĩ đáp ứng.
“Tôi còn có một điều kiện”,
Tô Đát Kỷ lại đưa ra yêu cầu,
“Tôi không muốn bại lộ thân phận. Về sau xin hãy gọi tôi là Tô bí thư.”
“Lý do.”
Thì Đình nhướng mày kiếm lên một cái, bộ dáng rất không vui.
Làm sao, cái danh xưng “Vị hôn thê của Thì Đình” này tiện lợi như vậy, nàng còn cảm thấy mất mặt hay sao?
Tô Đát Kỷ lại rất bất lực, thở dài một hơi,
“Đều nói mang thai ngốc ba năm, tôi nhìn mang thai chính là anh nha?”
“Nếu toàn công ty đều biết tôi là vợ của cấp trên, từng người đều cúi đầu khom lưng, nhìn thấy tôi như là gặp ma, dọa chạy đến gần chết. Thử hỏi anh nhìn vậy có thấy khó chịu không?”
Quan trọng nhất chính là, làm vậy thì mình chơi nát Đào Vãn Tâm như thế nào?
Mặc dù Thì Đình cảm thấy yêu cầu này có chút kỳ quái, nhưng cũng không tính là chuyện lớn gì, khó có lúc nàng chịu yên tĩnh không chạy loạn, liền đáp ứng.
Hai bên thoả thuận xong, Tô Đát Kỷ ngoan ngoãn nộp hộ chiếu của mình, đi qua cửa hàng bên cạnh mua đồ mới, nhanh chóng ăn cơm trưa, sau đó liền xoa xoa tay, không kịp chờ đợi chính thức vào làm việc! Editor: Miêu Bàn Tử
Lúc Trần bí thư mang theo nàng uy phong lẫm liệt đi vào phòng bí thư, công bố vị này chính là trưởng bí thư mới nhậm chức Tô tiểu thư, nàng rất hài lòng khi thấy Đào Vãn Tâm trợn mắt, đến nỗi tròng mắt muốn rơi ra ngoài.
“Chị Tô tốt.”
Trừ ả, bốn nữ thư ký khác có chút kinh ngạc, sau đó liền nhanh chóng nhìn thoáng qua nhau, cúi đầu kêu một tiếng, nhưng giọng nói khô cằn, không có một chút hương vị kính trọng.
Tô Đát Kỷ quá hiểu rõ các nàng đang suy nghĩ gì.
Lúc trước Ninh Quân Tuyền ôm tín nhiệm đối với Thì Đình, hoặc là nói nàng sợ hãi bị hắn lầm là dựa vào chức vụ ra oai, để tránh hiềm nghi liền không lộ diện ở công ty. Cho dù là danh mục tinh anh Phố Wall kia, nàng cũng lặng lẽ đến, bọn họ không biết nàng là vô cùng bình thường.
Một người thiếu nữ trẻ tuổi như thế, tiếng gió đều không nghe qua, đột nhiên lại nói đây là người lãnh đạo của các nàng, nói không đi cửa sau thì ai tin?
Lại nói, dáng dấp của Tô Đát Kỷ cũng rất dễ để người khác hiểu lầm.
Không chỉ dung mạo khuynh thành, dáng người trước sau lồi lõm hoàn mỹ, cái thứ nhất mà trong đầu các nàng nghĩ tới chính là “Dùng quy tắc ngầm để thượng vị“.
“Kỳ thật các nàng nghĩ như vậy, cũng không có bệnh, hoàn toàn chính xác a?”
Tô Đát Kỷ đem thần sắc của các nàng thu hết vào mắt, cùng hệ thống nói,
“Ta đây không phải ngủ với cao tầng mới có thể có chức vị này sao!”
Hệ thống rất im lặng,
【 Dùng quy tắc ngầm cũng chẳng có hay ho gì. Ngươi lại bày ra cái dáng vẻ kiêu ngạo này làm gì? 】
Trong lỗ mũi nhỏ bé của nàng hừ ra một cái,
“Đúng thế, ngươi cũng không nhìn một chút, người ta lặn ở cấp bậc gì.”
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Trong lòng bốn nữ thư ký kia, khẳng định đã nhảy ra thật nhiều đối tượng hoài nghi. Nhưng làm các nàng không nghĩ tới, người mà mình quy tắc ngầm, là Thì Đình!
Đối mặt với màn chào hỏi bất đắc dĩ của các nàng, cằm thon thon tinh xảo của Tô Đát Kỷ giương lên, rất là phách lối,
“Gọi chị thì không cần, tuổi của tôi so với các cô hẳn là ít hơn. Các cô liền gọi tôi là... nương nương đi.”
- - -- -- --
Thời gian Tô hồ ly truyền thụ tri thức:
Hệ thống giương móng vuốt gãi gãi lỗ tai nhỏ của mình, không rõ,
“Nam chính gọi ngươi tới không phải là vì làm việc a? Kia là làm gì?”
Tô hồ ly che miệng cười dụ hoặc một tiếng, sóng mắt mập mờ,
“Vì ~ “làm” a ~ “
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Nghe chưa mấy đứa, gọi nương nương đi - Tô hồ ly said~
- 7 chương - Thất tịch vui vẻ:)))))
????Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái????Meo~