Mau Xuyên Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 314: Chương 314: Anh Càn, em có thể theo đuổi anh được không




Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday

Nam Tầm cố nén xúc động muốn bịt miệng nam thần, khiêm tốn thỉnh giáo: “Anh Càn, vậy anh nói cái này khó ở đâu?”

Âu Càn không trả lời trực tiếp. Anh nhìn chằm chằm Nam Tầm, đột nhiên tò mò hỏi cô: “Đan Tiểu Thủy, trước đây em từng có bạn trai chưa?”

Nam Tầm ngốc một hồi mới đáp không có. Ngay sau đó cô lại hỏi một câu: “Bạn trai trong tưởng tượng có tính không ạ?”

Âu Càn ngẩn ra, dường như không ngờ được sẽ nghe đáp án như thế từ miệng đối phương.

“Ha ha, em thật đáng yêu.” Anh bật cười khẽ, trong mắt cũng lướt qua ý cười sung sướng.

Cười xong, Âu Càn tiếp tục vào chuyện chính: “Đan Tiểu Thủy, nếu em chưa từng có bạn trai, vậy em càng phải chú ý thời cơ.”

Nam Tầm mộng bức, vẻ mặt mờ mịt hỏi: “Chú ý thời cơ gì ạ?”

Âu Càn nghiêm trang nói: “Chính thời cơ lúc tay em thăm dò giữa lưng tôi, em phải quan sát vẻ mặt tôi xem khi nào tôi hưng phấn nhất, rồi xuống tay ngay lúc đó.”

Nam Tầm:!

Đờ mờ a a a, vậy mà cô lại nghe được chuyện hài thô tục từ miệng nam thần!

Cứ nghiêm trang như vậy đi nói bậy bạ thật sự ổn sao?

“Cái này, cái này, cái này hẳn không cần chú ý nhiều như vậy chứ ạ? Dù sao đến lúc đó lên TV cũng chỉ phát sóng bản cut.” Nam Tầm bỗng cà lăm.

Âu Càn hơi nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Làm một diễn viên, em không thể để ý quá nhiều nhân tố bên ngoài, chỉ cần cố hết sức hoàn thiện vai diễn của mình là được. Nếu đến cả bản thân mình còn không mang thái độ nghiêm túc, vậy người xem cũng chỉ nhìn thấy được em hời hợt. Cắt nối biên tập không phải vạn năng, sẽ không thay đổi một diễn viên vô năng thành người tài giỏi được.”

Nam Tầm vội gật đầu, hai tay ôm đầu gối, ngoan ngoãn nhận sai: “Anh Càn nói đúng, sau này mỗi một cảnh quay em đều sẽ tận tâm tận lực.”

Âu Càn nhàn nhạt “ừ” một tiếng: “Em hiểu là tốt rồi.”

Hai người cùng nhau trầm mặc, không khí có vẻ hơi xấu hổ.

Qua một hồi lâu, Nam Tầm mới nhỏ giọng hỏi anh: “Anh Càn, anh biết nhiều như vậy, chẳng lẽ trước khi đóng phim đã từng có bạn gái?”

Sở dĩ hỏi trước khi đóng phim từng có bạn gái hay chưa, là bởi fan cuồng Đan Thủy đã sớm tìm hiểu rành mạch lịch sử tình trường của nam thần từ khi vào làng giải trí. Tuy thường cũng hay có scandal về nam thần với các sao nữ, nhưng cuối cùng đều bị xác nhận là giả, là đoàn đội quản lý nhà gái bám hơi để lăng xê.

Âu Càn nhìn cô, khóe miệng hơi hơi nhếch lên rồi lại nhanh chóng hạ xuống, giọng điệu bình tĩnh trả lời: “Chưa từng có. Trước mười chín tuổi bước vào làng giải trí, trong nhà bị làm cho chướng khí mù mịt nên không có hơi đâu đi nghĩ những thứ này. Mà sau này do đóng phim bận quá nên cũng không có thời gian quan tâm.”

Nam Tầm nghe được lời này, nội tâm có chút chút xíu kích động.

Đều nói giới giải trí là cái chảo nhuộm, nhưng nam thần nhà cô không giống vậy. Sạch sẽ tựa một miếng điểm tâm chưa ai từng nếm qua, cực kỳ mê người.

Người đàn ông trước mắt đang mặc bộ trường bào đỏ rực, một đầu tóc bạc khiến tâm trí cô lâng lâng.

Trong một khoảnh khắc, Nam Tầm đột nhiên hỏi anh: “Anh Càn, em có thể... theo đuổi anh không ạ?”

Em có thể theo đuổi anh không ạ?

Âu Càn ngây ngẩn cả người. Anh biết cô nhóc này háo sắc đến độ gan lớn bằng trời, nhưng anh cho rằng cô chỉ dám càn rỡ trên Man man. Bây giờ cô lại dám bày tỏ trước mặt anh?

Nam Tầm cho rằng anh không đồng ý, lập tức bẻ ngón tay đếm: “Anh Càn, em có thể giặt quần áo, biết nấu cơm, có thể ấm giường, còn biết massage, cũng có thể moah moah, lại có thể bạch bạch p*. Cho nên, xin hãy nhận lấy fangirl toàn năng em đi.”

[*Bạch bạch bạch: đây chính là âm thanh áp chảo bánh nướng trong truyền thuyết:“>]

Tuy rằng mặt đã đỏ thành đít khỉ, nhưng Nam Tầm vẫn kiên định nhìn thẳng anh, hai mắt sáng bừng đến kỳ lạ.

Âu Càn hơi híp mắt, cũng không biết đang nghĩ cái gì.

Bỗng nhiên, anh cười rộ lên: “Đan Tiểu Thủy, em còn chưa phân biệt được ngưỡng mộ và yêu thích. Tình cảm em dành cho tôi có lẽ là sự sùng bái của một fan hâm mộ chứ không phải dạng tình yêu nam nữ.”

Nam Tầm cảm thấy có khả năng mình đang bị uyển chuyển từ chối, nhưng cô vẫn chưa từ bỏ ý định: “Anh không phải em, sao biết được em chỉ ngưỡng mộ anh với tư cách một fan hâm mộ, mà không phải tình yêu nam nữ?”

Dừng một chút, Nam Tầm lại trịnh trọng hỏi anh một lần nữa: “Anh Càn, em theo đuổi anh được không ạ? Anh yên tâm, em sẽ theo đuổi trong lặng thầm, sẽ không làm anh bối rối. Trước khi trở thành ảnh hậu có thể đứng sóng vai bên anh, em sẽ không công khai quan hệ của chúng ta!”

Đối phương còn chưa đồng ý đâu, vậy mà đã bắt đầu chúng ta này chúng ta nọ. Da mặt Nam Tầm cũng thật đủ dày.

Âu Càn phát ra tiếng cười khẽ không ngừng.

Cô bé này, vẫn còn là người mới mà đã nghĩ đến trở thành ảnh hậu, dã tâm cũng rất lớn ha.

“Được, nhưng tôi không dễ theo đuổi đâu.” Âu Càn vẻ mặt sung sướng trả lời, nói xong liền đứng dậy rời đi.

Nam Tầm nhìn bóng dáng Âu Càn, ngây ngốc tại chỗ.

Đây là... Đồng ý rồi?

Âu Càn đồng ý để cô theo đuổi anh?

Ngao ngao, thật kích động!

Nam Tầm lấy tay che miệng, trộm cười khúc khích.

Mà lúc này, Tiểu Bát đã lâu không có động tĩnh cũng đột nhiên kêu to: “Giảm! Thân ái, đại Boss vừa rồi giảm 2 điểm giá trị ác niệm! Cmn rốt cuộc cũng nhúc nhích rồi, nếu còn im hơi lặng tiếng nữa, ta sẽ nghĩ nơi này xảy ra vấn đề đó.”

“Thế mà đã giảm? Cứ như vậy, đột nhiên, không kịp phòng ngừa đã giảm?” Nam Tầm giật mình.

Mỗi ngày đều tỏ tình với nam thần trên Man Man, nhưng giá trị ác niệm của nam thần vẫn không hề dao động. Nay lại bỗng nhiên giảm?

Cho nên là, phải giáp mặt tỏ tình mới được?

A ha ha ha, trong lòng Nam Tầm vui sướng quá đỗi. Tỏ tình gì đó đều rất đơn giản nha, về sau ngày nào cô cũng tỏ tình với nam thần!

***

Đã đến giờ đóng phim, đạo diễn Uông rống một tiếng, tất cả nhân viên công tác lập tức vào vị trí.

Bởi vì phải quay cảnh giường chiếu ái muội trong không gian nhỏ hẹp này, đạo diễn Uông đuổi hết những nhân viên không liên quan, chỉ để lại thợ chỉnh đèn và quay phim.

Lần này dùng ba máy quay. Hai cái để ghi lại biểu cảm của Kỷ Kình và Dương Vũ Nhu, cái còn lại là để khống chế cảnh gần xa.

“Một, hai, ba, action!”

Bóng đêm buông xuống, Kỷ Kình ôm mỹ nhân tuyệt sắc vừa chiếm được trở về tẩm phòng. Dương Vũ Nhu tửu lượng không tốt, trong yến hội lại bị hắn rót một ngụm rượu nên bây giờ gương mặt nhỏ đỏ bừng, ánh mắt mê ly, nàng như vậy càng thêm câu hồn.

Nam nhân tựa hồ đặc biệt thích màu đỏ, trường bào hắn mặc là màu đỏ, màn lụa trong tẩm phòng cũng là màu đỏ. Dương Vũ Nhu vì làm hắn thích cũng mặc một chiếc váy lụa màu đỏ, chỉ cần kéo một cái là rách.

Kỷ Kình trong chuyện này có vẻ thực nho nhã. Hắn ôm Dương Vũ Nhu lên giường, độc tác không nhanh không chậm cởi váy của nữ nhân, để lại mỗi áo yếm cùng quần lót.

Tiếp theo, đặc tả cảnh những ngón tay linh hoạt tháo mở áo yếm. Làn da thiếu nữ từ xương quai xanh trở lên cũng cho đặc tả, khiến người ta cảm giác như thật sự cởi hết. Trên thực tế, cô đã mặc sẵn bó ngực.

Tay nam nhân chống trên đệm giường, ống quay đi xuống chút nữa, đến một nửa lại chuyển đến cảnh khác.

Kết tiếp là hôn môi, nụ hôn của nam nhân tràn đầy khiêu khích. Ở lúc Dương Vũ Lâm đã lâm vào trong đó, hắn ôn nhu mà chiếm hữu nàng.

“Cắt!” Đạo diễn Uông nổi giận gầm lên: “Đan Thủy, cô mẹ nó là người chết à? Âu Càn đều chiếm hữu cô, cô có thể cho chút phản ứng không hả?”

Nam Tầm nghe lời này, trong đầu bỗng ong lên một tiếng.

Gì cũng không nghe thấy, chỉ nghe được mỗi câu, Âu Càn đều chiếm hữu cô.

Tuy biết đạo diễn Uông nói là cảnh Kỷ Kình chiếm hữu Dương Vũ Nhu, nhưng Nam Tầm không hiểu sao vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.