Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, Bạch Lạc, tranthayday
Yaerse đột nhiên thấy hơi hồi hộp, cậu có linh cảm những gì lưu trong quang não đủ để điên đảo nhận biết của cậu từ trước tới nay.
Cậu đặt quang não ở nơi có ánh sáng để sạc điện, sau đó mang tâm trạng thấp thỏm mở những đoạn ghi hình trăm năm trước. Bấm nút chạy.
Hình ảnh ba chiều (3D) được phóng ra trên quang não, Yaerse thấy được trận đại chiến trăm năm trước.
Cơ giáp, Trùng tộc, chém giết, khói lửa.
Ge tự mình dẫn đội tinh anh dụ ra nữ vương Trùng tộc và một sóng lớn trùng binh.
Bọn họ chém giết với Trùng tộc, chiến đấu giằng co thật lâu. Bởi vì đây là quang não của Ge, cho nên lời ngài nói nghe được rất rõ ràng.
“Aubrey, tôi kêu cậu chỉ huy đội hậu bọc đánh từ sau cơ mà. Sao còn chưa hành động? Aubrey! Aubrey nghe rõ trả lời!” Giọng nói lãnh trầm của Ge hàm chứa lửa giận.
Quang não Ge hồi lâu mới vang lên tiếng Aubrey: “Nguyên soái, đội đằng sau đã đi đánh bom tổ trùng rồi. Chờ bọn họ cho nổ xong sẽ đuổi qua sau.”
Ge cả giận nói: “Aubrey, ai bảo cậu cãi lệnh tôi đánh bom tổ trùng?”
Aubrey: “Nguyên soái, họ chỉ đi đường vòng, rất nhanh sẽ qua thôi. Trước đó đội trinh sát đã kiểm tra, Trùng tộc bị ngài dụ khỏi tổ cả rồi, hiện tại trong tổ không còn bao nhiêu Trùng tộc, đội đánh bom có thể giải quyết rất nhanh. Tôi hứa với ngài, nhất định sẽ không trì hoãn thời cơ đánh gọng kìm Trùng tộc.”
“Aubrey! Tiểu đội trinh sát chỉ có thể thấy Trùng tộc trên mặt đất. Làm sao cậu biết tình huống trong tổ thế nào? Mau triệu tập đội hậu về đây, để tất cả bọn họ tới tiền tuyến chi viện!”
Aubrey không nghe hắn, trực tiếp cắt liên lạc.
Ge giận tím mặt, hắn trực tiếp liên hệ đội trưởng đội đánh bom đằng sau - Trung tướng Barlow. Barlow nghe vậy cả kinh: “Cái gì? Ngài Nguyên soái, Thượng tướng Aubrey nói đánh bom tổ trùng là lệnh của ngài, chẳng lẽ không phải vậy?”
“Không có lệnh nào như thế, mọi người lập tức trở về, tiến thẳng tiền tuyến cùng ta vây đánh Trùng tộc! Mau!”
“Thế nhưng Nguyên soái, không kịp —— Trời ạ! Sao ở đây có nhiều Trùng tộc tới vậy?!”
“Barlow? Barlow!”
Đầu bên kia đột nhiên bị gián đoạn, Ge đầu này nghe được tiếng nổ liên tiếp không ngừng.
Khoảng nửa giờ sau, đầu kia quang não lần nữa truyền đến tiếng Barlow: “Nguyên soái! Chúng ta bị mai phục! Tình báo của Aubrey đã lầm, bên trong tổ trùng chi chít số lượng Trùng tộc khổng lồ, hơn nữa tất cả đều là Trùng tướng cấp cao! Tiểu đội đánh bom đã lọt vào tập kích nghiêm trọng. Phải làm sao bây giờ Nguyên soái?”
Ge quát to: “Kêu bọn họ bay thẳng lên trời!”
“Được, tôi lập tức ——” Barlow còn chưa nói xong, thông tin lần nữa bị gián đoạn bởi tiếng nổ mạnh. Lần này, Ge không còn kết nối quang não với Barlow được nữa.
Ge nhìn đại quân trùng rậm rạp ngoài cơ giáp, còn có nữ vương Trùng tộc đang đứng chính giữa, hắn biết có khả năng sẽ không đợi được đội chi viện.
Mà đợi không được, nghĩa là toàn quân bọn họ sẽ bị diệt, bởi vì Trùng tộc nơi đây đông hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều. Nếu đội chi viện cùng hắn công kích từ hai phía, xác suất thắng sẽ rất lớn, nhưng hiện tại một chút hy vọng cũng không còn.
Ge kết nối với các bộ trưởng phân đội đang tác chiến: “Mọi người nghe lệnh, bây giờ rút lui, lập tức!”
“Nguyên soái, chúng tôi yểm hộ ngài, ngài lui trước đi ạ!”
“Tất cả câm miệng, lập tức rút lui!”
Lần này tổn thất còn chưa tính thảm trọng, lệnh rút lui của Ge là cực kỳ sáng suốt. Tất cả các đội cơ giáp, máy bay ném bom loại nhỏ, cơ giáp địa hình, cơ giáp biến hình nhao nhao rút về, bay thẳng lên không.
Một ít bị Trùng tộc đánh rơi, ít khác đã chạy thoát.
“Nguyên soái! Chúng ta không thể quay về, cửa hạm chủ bị đóng rồi!”
“Nguyên soái, không thể kết nối với quang não Thượng tướng Aubrey!”
Ge giận tím mặt: “Aubrey điên rồi! Chẳng lẽ cậu ta muốn chúng ta chết ngoài đây sao!”
Cơ giáp đã rút lui lại lần nữa quay về chiến trường.
“Nguyên soái, chúng tôi chiến đấu cùng ngài, chúng tôi không sợ chết!”
Các chiến sĩ liên minh đế quốc theo Nguyên soái của họ chiến đấu tới thời khắc cuối cùng. Một số đã ngã xuống, một số vẫn không ngừng chiến đấu kịch liệt.
Cơ giáp bị Trùng tộc phá hư, họ bèn bỏ cơ giáp, trực tiếp ôm pháo, cầm súng lên bắn. Đạn pháo dùng hết, họ liền rút kiếm laser trên người, vật lộn cùng Trùng tộc.
Những chiến sĩ tinh anh nắm chặt kiếm theo sau Ge, tạo thành một vòng tròn chém giết.
Sau đó, vòng người ngày càng mỏng, cuối cùng chỉ còn lại một mình Ge.
Bộ quân phục màu đen của hắn đã rách tươm, trên người toàn là vết thương sâu tận xương tủy. Là do móng vuốt sắc nhọn và giác hút của Trùng tộc tạo thành.
Lúc này, hắn không hề oán trời trách đất. Hắn chỉ nhìn thẳng phía trước, không tiếc mạng sống chém giết, một đường lao về hướng nữ vương, đạp thi thể Trùng tộc vọt qua.
Nữ vương Trùng tộc cũng bị hắn khiêu khích. Ả duỗi râu dài của mình, phóng linh năng công kích sóng não hắn.
Ge dùng tinh thần lực mạnh mẽ ngăn cản công kích, đồng thời bất ngờ nhảy lên, vung kiếm laser trong tay chém tới ả.
Nữ vương né đòn tấn công của Ge, đánh về phía hắn. Sáu chân trùng bắt được chân hắn, há miệng, chuẩn bị dùng giác hút bén nhọn cắn đứt cổ con người này.
Ge chợt hét lớn một tiếng, liều mạng mặc kệ tứ chi có gãy, một phen túm đứt râu trên đầu nữ vương. Sau đó dùng hết sức bình sinh, cho ra một đòn mạnh nhất.
“Oành”, tinh thần lực mạnh mẽ làm cơ thể Nữ vương chia năm xẻ bảy. Mà Ge·lose cũng ngã xuống, hơi thở dần trở nên mỏng manh.
Từ mảnh bụng nát của nữ vương đột nhiên phóng trứng trùng về phía Ge. Trứng trùng dần chui vào cơ thể hắn, tạo thành một cái bao thật lớn dưới da thịt.
Đám trùng vốn muốn xé xác con người đã giết chết nữ vương ra ăn, nhưng không ngờ trước khi chết nữ vương lại ký sinh quả trứng cuối cùng vào cơ thể người này...
Hình ảnh 3D sắc nét ghi lại hoàn chỉnh trận chiến kia. Bởi vì khi mở chức năng ghi hình của quang não Ge chọn thị giác thứ ba*, cho nên Yaerse và Amy có thể xem rõ những gì xảy ra bên người hắn. Thậm chí là mỗi một biểu cảm: nôn nóng, bình tĩnh, đến cuối cùng quyết tâm đồng quy vu tận với nữ vương.
[*Thị giác thứ 3: Dạng như dùng ngôi thứ ba để kể chuyện vậy. Nhìn bằng mắt của người khác.]
Tinh thần của Ge sẽ bảo vệ bản thân theo bản năng, cho nên quang não cũng được bảo tồn nguyên vẹn không hư hao gì.
Lúc này đầu óc Yaerse trống rỗng, cảnh Ge đồng quy vu tận cùng nữ vương như thể đọng lại trong đầu cậu, ngày càng khắc sâu, dù thế nào cũng không xua đi được.
Hốc mắt cậu đỏ ửng.
Thì ra đây mới ra chân tướng bị che giấu trăm năm trước.
Cậu vẫn luôn tiếc hận chiến dịch cuối cùng của Ge. Cũng bởi lần đó mà danh hào chiến thần Ge bị người người nghi ngờ. Nếu không phải ngài và nữ vương Trùng tộc đồng quy vu tận, thì việc chỉ huy sai lầm dẫn đến toàn quân bị diệt sẽ khiến ngài gánh tiếng xấu trên lưng. Có đôi khi cậu thậm chí nghĩ cực đoan rằng, phải chăng Ge biết mình đã hại chết nhiều chiến hữu như vậy, đã không còn đường lui nên mới lựa chọn đồng quy vu tận.
Nhưng hiện tại Yaerse mới hiểu được, Ge thật sự không còn đường lui. Song không phải bởi vì thấy có lỗi với đồng đội mình, mà là bởi quyết sách ích kỷ của Aubrey.
Trước kia, cậu luôn cho rằng Aubrey là một vị tiền bối đáng kính. Tuy rằng ông ta không có tư chất như Ge, nhưng cũng đã thân kinh bách chiến, gánh nổi cái chức Nguyên soái này. Khi cậu đính hôn với Amy, Aubrey còn thường xuyên tạo cơ hội cho cậu kiếm quân công. Nếu không nhờ vậy, cậu cũng sẽ không trở thành Trung tướng nhanh đến thế. Hôm qua, bố vợ tương lai còn đến truyền tin vui, nói cậu thể hiện xuất sắc trong trận đại chiến này, sẽ được tấn chức Thượng tướng.
Nhưng hôm nay, cậu không còn một chút cảm giác vui sướng nào khi được vinh dự thăng chức Thượng tướng. Cậu hổ thẹn khi có một Nguyên soái kiêm bố vợ như ông ta!