Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday
Trời ạ, đây, đây còn là người sao?
Mọi người đều biết trước Yaerse, Ge là loài người cấp cao SSS duy nhất từ trước đến nay toàn thiên hà. Bất kể độ dẻo dai hay tốc độ phản ứng đều là số một. Nhưng cho dù cơ thể có cường hãn hơn nữa, cũng không cần khoa trương vậy chứ?
Không hề bị thương giữa cơn mưa bom thì không nói, hắn thậm chí còn hủy hoại cả một cơ giáp cỡ lớn bằng chính sức người!
Chẳng lẽ trong lúc bọn họ không biết, cơ thể Ge đã biến dị?
Tiểu Bát đột nhiên nói: “Ngay vừa nãy luôn, giá trị hắc hóa của đại Boss tăng vọt 100.”
Nam Tầm không nói gì, cô nhìn Ge đang chiến đấu hăng hái ở nơi xa, trái tim căng chặt.
Chờ một lát, thêm lát nữa thôi.
Sau khi Ge liên tục phá hủy mấy cơ giáp địa hình cỡ lớn, miệng pháo của gần nửa đội quân liên minh đế quốc đều nhắm thẳng hắn.
Giữa tiếng đạn pháo ầm ầm, Ge bỗng chốc bay lên. Hắn linh hoạt xuyên qua đám cơ giáp cồng kềnh, dùng cơ thể cường hãn phá hủy từng chiếc một.
“Cơ giáp biến hình, chuẩn bị!” Trong sảnh chỉ huy, Aubrey hạ lệnh mới nhất.
Những người này đều là bộ đội tinh anh cấp A trở lên, thấp nhất cũng là thiếu tá, là đội quân hùng mạnh nhất của liên minh đế quốc; cũng là vũ khí bí mật với trang bị cơ giáp tinh vi, cao cấp nhất.
Nam Tầm tận mắt thấy mấy cơ giáp loại nhỏ bay xuống từ không trung, khi gần tiếp đất thì nhanh chóng biến thành cơ giáp hình người cao cỡ hai, ba người thường.
Những cơ giáp hình người này chỉ cần nện xuống một quyền bất kỳ là đã đập tinh thạch màu cứng rắn thành một cái hố bự. Lực công phá có thể thấy rõ. Cánh tay, bả vai cùng với trước ngực hay chân chúng đều có thể phóng ra đạn pháo, linh hoạt hơn cơ giáp bình thường rất nhiều. Xác suất đánh trúng mục tiêu cũng cao đến kinh người.
Linh năng của nhóm trùng binh trùng tướng có thể phá hư lớp vật liệu phân tử ngoài cơ giáp. Thế nhưng vỏ ngoài mấy cơ giáp hình người này đã được cải tiến đặc thù, Trùng tộc phải cần gấp đôi linh năng mới có thể phá hư.
Cơ giáp hình người vừa ra trận, quân lính Trùng tộc liền tan rã nhanh như chớp. Trên đất đều là hài cốt Trùng tộc gãy chân, thỉnh thoảng còn lẫn với mấy mảnh vụn cơ giáp.
Mùi tanh hôi lan tỏa khắp nơi, làm nhóm trùng binh trùng tướng sục sôi không thôi. Chúng nó tiến lên như tre già măng mọc, để rồi cuối cùng đều trở thành hài cốt dưới đạn pháo.
Trận chiến tàn khốc này kéo dài thật lâu, thương vong vô số.
Đứng dưới góc nhìn của loài người thì bọn họ không sai. Bởi họ muốn tiêu diệt kẻ thù lớn nhất của mình, chặt đứt hậu hoạn mãi về sau. Song đứng ở góc độ Trùng tộc, chúng nó cũng không hề sai, bởi chúng nó chỉ muốn bảo vệ quê hương của mình.
Bọn họ đều không sai, vậy chẳng lẽ là Ge sai?
Khi hắn là con người, hắn có thể vì loài người cung cúc tận tụy, Trùng tộc chết trong tay hắn nhiều không kể xiết. Mà hiện tại, hắn là thủ lĩnh Trùng tộc, cho nên dẫn dắt chúng bảo vệ ngôi nhà của mình.
Hắn có gì sai? Hắn đáng chết chỗ nào?
Nam Tầm đột nhiên trầm mắt, nói với hơn mười con Trùng tướng đang bảo vệ cô: “Các ngươi đi chiến đấu đi, Trùng tộc cần các ngươi.”
“Nhưng Trùng vương bảo chúng ta ở lại bảo vệ cô.” Một con Trùng tướng cố nén lửa giận.
Nam Tầm nhàn nhạt nói: “Nếu Trùng tộc không còn, Trùng vương cũng không còn, thì chúng ta cũng không cần sống nữa.”
“Đi đi, cùng nhau chiến đấu, các ngươi đến cứu đồng bào của các ngươi. Mà ta, phải đi tìm vua của các ngươi.”
Ge từng nói với Nam Tầm: “Ta cho em cơ hội, là tự em không cần”, nhưng hắn vẫn để lại cho Nam Tầm một đường lui. Bên cạnh Nam Tầm là cơ giáp tối qua Ge đánh cướp được, là một chiếc hoàn hảo không hư hao gì.
Cô dứt khoát lên cơ giáp, lái nó xông thẳng đến khu vực chiến đấu nguy hiểm nhất. Nơi đó khói lửa ngập tràn, tất cả đều là cơ giáp khổng lồ và cơ giáp hình người.
Thế nhưng cô phải tìm Ge.
Cơ giáp loại nhỏ nhẹ nhàng linh hoạt tránh đi trùng trùng trở ngại, bay thẳng về phía trước.
Nam Tầm bay lượn vài vòng tìm kiếm bóng dáng Ge, nhưng bụi mù cuồn cuộn khiến cô tìm không thấy.
Tiểu Bát đột nhiên nói với cô: “Nam Tầm, khí vận tử cách ngươi 500m về bên phải.”
Nam Tầm dừng một chút, nói: “Cảm ơn ngươi, Tiểu Bát.”
Tiểu Bát bị câu này của cô làm cho lúng túng: “Ai ya thật là, đang êm đẹp tự nhiên cảm ơn gia làm gì. Gia chỉ nhắc ngươi khí vận tử ở đâu thôi mà, có nói cho ngươi đại Boss ở đâu đâu.”
Nam Tầm khẽ cười cười. Nơi có khí vận tử chắc chắn sẽ có Ge, bọn họ là đôi tử địch Thiên Đạo đã định sẵn.
Nam Tầm cưỡi cơ giáp vọt nhanh qua đó.
Quả nhiên, Ge đang ở đấy.
Hắn bị bao vây bởi Yaerse và mấy cơ giáp hình người.
Lúc này Ge đã dần mất sức. Cho dù linh năng của hắn có cường đại thế nào chăng nữa, cũng chẳng thể chịu được cường độ tiêu hao liên tục không ngừng này. Hơn nữa đối phương còn có một Yaerse cùng đẳng cấp tinh thần lực với hắn, tinh thần lực cường đại có thể cắt đứt linh năng.
Hắn nhìn qua những chiến hữu của liên minh đế quốc, khóe miệng đột nhiên gợi lên nụ cười tự giễu.
Hắn đã từng muốn chết mà không chết được. Hôm nay, có lẽ hắn sẽ phải chết, nhưng lại không muốn chết.
Cái chết không đáng sợ. Thế nhưng nếu hắn chết rồi, Cố Khuynh phải làm sao bây giờ, vợ hắn phải làm sao bây giờ?
Cho nên, hắn muốn sống.
Ge khẽ thở dồn dập, hắn đang tìm một con đường đột phá. Dù không thể dùng linh năng, thì mấy cái cơ giáp này cũng đừng mơ đánh ngã hắn.
Trong thoáng chốc, Ge dường như nghe được tiếng gọi của Cố Khuynh. Vẻ mặt hắn chợt biến, ngẩng phắt đầu nhìn qua.
Một chiếc cơ giáp loại nhỏ đang lao xuống từ trên không.
“Ge, lên đi! Mau ——”
Khoang điều khiển cơ giáp mở ra, giọng người con gái bị chôn vùi trong tiếng ồn ào của chiến trường, nhưng Ge lại nghe được rõ ràng.
Hắn nhảy lên, bay đến trên cơ giáp, vọt vào miệng khoang điều khiển.
Khoang điều khiển nhỏ hẹp vì nhiều thêm một người trở nên cực kỳ chật chội. Nam Tầm điều khiển cơ giáp thoát khỏi vòng vây, bay về nơi xa.
Ge đột nhiên bóp chặt gáy cô, quay đầu cô hung hăng hôn một cái: “Em, cô ngốc này!”
Hắn quyết đoán thay thế vị trí Nam Tầm, mười ngón linh hoạt thao tác cơ giáp, không ngừng thay đổi quỹ đạo. Vừa trốn tránh pháo oanh của kẻ thù, vừa khởi động công kích.
Đội cơ giáp hình người nhanh chóng thu hồi hai tay hai chân, biến thành cơ giáp phi hành, đuổi theo hai người không bỏ.
Liên tiếp vài cơ giáp bị bắn rơi. Sau một giờ quần nhau, phía sau chỉ còn lại ba chiếc biến hình.
Toàn quân Trùng tộc bị diệt. Bọn họ là kẻ thù cuối cùng, cũng là kẻ địch lớn nhất.
Nhưng lúc này, Ge đã dùng hết đạn pháo. Hắn điều khiển cơ giáp vọt vào khu vực núi tinh thạch màu phức tạp, cắt đuôi hai cơ giáp bằng các thao tác độ khó cao. Chỉ còn lại một chiếc cuối cùng.
Nam Tầm biết, đó là Yaerse.
Vào lần thứ năm xoáy lốc điên cuồng tránh đi đạn pháo, cơ giáp đột nhiên báo nguy.
Năng lượng sắp cạn hết.
Mặt Ge không đổi sắc, một tay hắn tiếp tục thao tác cơ giáp, tay khác bỗng nắm chặt tay Nam Tầm.
“Khuynh Nhi, em sợ không?” Ge hỏi.
Nam Tầm nhìn hắn, gật đầu nói: “Sợ chứ.”
Ge nao nao.
Nam Tầm lại bất ngờ cười, bổ sung: “Bởi vì em không muốn chết. Em còn muốn sống cùng Ge thêm mấy trăm tuổi.”
Ge cũng cong môi cười.
“Cho nên Ge, chúng ta có thể ích kỷ đào binh một lần không?”
Nam Tầm nói xong lời này, liền móc từ trong ngực một miếng tinh thạch mỏng có vẻ kì quái dưới góc nhìn của Ge. Phía trên điêu khắc một vài ký tự lạ lùng...
Yaerse mắt thấy cơ giáp phía trước đã giảm tốc độ. Trong lòng đấu tranh một phen, rồi phóng quả đạn cuối cùng.
Lúc này đây, cơ giáp kia rốt cuộc không thể tránh được nữa.
Cơ giáp bị bắn rơi xuống hố lửa, bị đốt thành... tro.